Xuyên Về Năm 70

Chương 46: Chương 46





Cô gái xinh đẹp đều thu hút sự chú ý của người khác, mà cô gái xinh đẹp lại có tài hoa càng được quan tâm.
Lúc này Nha Nha đang là như thế.
Ở đại học C, có thể nói cô hoàn toàn xứng đáng là hoa hậu giảng đường.
Mặc dù thời điểm này chưa có ai rảnh rỗi đi bỏ phiếu lựa chọn, nhưng khi các nam sinh tụ tập lại cùng nhau, rất khó không bàn luận nữ sinh nào xinh đẹp, nữ sinh nào đẹp mặt, mà người được bàn luận nhiều nhất là Nha Nha của chúng ta.
Tiêu Tư Thần xinh đẹp, Tiêu Tư Thần làm người hiền lành thích giúp người, thành tích học tập của Tiêu Tư Thần cầm cờ đi trước… tất cả chồng chất lên nhau, khiến người ta không chú ý cũng khó.
“Tiêu Tư Thần, cuối cùng đã tìm thấy cậu.” Chu Lang dừng chân rất lâu ở trường học sau đó đuổi tới thư viện, cuối cùng đã tìm thấy Tiêu đại tiểu thư nọ.
“Sao thế? Lớp trưởng đại nhân tìm mình có việc à?” Gấp lại cuốn sách trên tay, Tiêu Tư Thần cười nhìn lớp trưởng lớp mình, đầu đầy mồ hôi, cậu ấy chạy rất xa à?
“Cậu nói xem? Lớp phó đại nhân, mấy ngày nữa là kỉ niệm quốc khánh, mỗi lớp đều phải có tiết mục, cậu không quên chứ?” Đặt mông ngồi vào ghế bên cạnh, Chu Lang ai oán nhìn đối phương, thực ra trong lòng cậu mừng thầm, thứ cậu từng ghét nhất là các hoạt động ngoại khóa vì sẽ làm chậm trễ việc học.
Nhưng bây giờ thứ cậu thích nhất là các hoạt động này, ai bảo lớp phó lớp cậu là Tiêu Tư Thần chứ? Chỉ có lúc này, cậu mới có thể danh chính ngôn thuận đứng bên cạnh bạn ấy.
“A, đúng rồi, sao mình lại quên nhỉ? Ha ha, lớp trưởng đại nhân, thật ra mình vô cùng tin tưởng cậu sẽ anh minh quyết đoán, tin tưởng dưới tình huống không có mình, cậu có thể dẫn dắt lớp chúng ta lực áp quần hùng (1) mang về một huy chương quán quân.” Vuốt mông ngựa xong, Nha Nha lưu luyến nhìn quyển sách trong tay này, cô muốn đến đây để học tập, không phải để kết giao, vì vậy đâu cần tham gia nhiều hoạt động vậy chứ?

(1) Lực áp quần hùng “力压群雄”: năng lực (vũ lực) áp chế tất cả mọi người trên sân, cũng có nghĩa là rất ưu tú.
“Có nịnh hót cũng vô dụng, nói cho cậu biết, các lớp khác toàn là lớp phó chạy theo lớp trưởng, mỗi mình mình là số khổ đuổi khắp sân trường chạy theo cậu.” Số cậu còn khổ hơn là bây giờ còn không đuổi theo kịp.
Cậu cảm thấy bản thân rất vĩ đại, tại sao trong mắt đối phương không hề có chút cảm giác nào? Tuy rằng mọi người rất hàm súc, nhưng hẹn hò lúc học đại học là rất bình thường, dù sao tất cả đã muốn trưởng thành, bây giờ nhận thức, tốt nghiệp xong là cùng nhau phấn đấu.
Lớp bọn họ đã có mấy đôi, đáng thương đối tượng cậu coi trọng lại không có cảm giác với bản thân.
Không nghe ra ẩn ý trong lời nói của lớp trưởng, Nha Nha bất đắc dĩ giơ tay đầu hàng: “Lớp trưởng đại nhân mình sai rồi, nói đi, đến cùng có gì cần tiểu nhân làm, tiểu nhân vượt lửa quá sông muôn lần chết không chối từ.” Một cậu nhóc đầy khí thế sắp bị cô bức bách thành oán phụ nơi khuê phòng, thiện tai.
“Ừm, có thái độ này là được rồi, mình nghĩ thế này, hát và nhảy múa là không thiếu được, dựa theo năm ngoái tìm vài cái, nhưng như vậy chẳng có gì mới, chúng ta nên có gì đó mới lạ.
Ví dụ như kịch bản, mình xem năm ngoái lớp Ba biểu diễn tiết mục nhỏ không tệ, nhưng lớp đó làm hai người, chúng ta có thể tìm thêm vài người, biến tiết mục này thành lớn hơn.” Nghe đối phương kể lại, Nha Nha có dự cảm không tốt, quả nhiên… “Bạn học Tiêu Tư Thần, thời khắc cống hiến cho lớp đã đến, nữ nhân vật chính do cậu diễn.” Lớp trưởng giải quyết dứt khoát, Nha Nha kháng nghị không có hiệu quả, chỉ có thể rưng rưng nhận.
Nói đến kịch bản, thật ra chỉ là một tiểu phẩm ngắn, có ý nghĩa giáo dục: Một bạn học nữ có gia đình nghèo khó, nhưng thành tích học tập vô cùng tốt, song tư tưởng trong nhà trọng nam khinh nữ nghiêm trọng, muốn dồn tiền cho con cưới vợ cũng không muốn để cho con gái đến trường, cuối cùng dưới sự đấu tranh đau khổ của cô gái, dưới sự trợ giúp của anh trai cô gái, cuối cùng cha mẹ đồng ý cho con gái tiếp tục đến trường.
Nói thật, Nha Nha chưa từng diễn xuấtt, giờ nghe vào tai cảm thấy chơi rất vui, cho nên bị gợi lên hứng thú, đến thời điểm diễn, cô mới phát hiện đã đánh giá cao bản thân.
“Tiêu Tư Thần, cảm xúc của cậu chưa đến nơi đến chốn, anh cậu đã nói không cưới vợ để cho cậu học đại học, tại sao cậu không cảm động chứ?” Lớp trưởng đại nhân rất đau đầu, cậu cảm thấy không phải bản thân quá nghiêm khắc, đều là dân nghiệp dư, tàm tạm là được, nhưng người đối diện đóng vai cô em gái của mình thật sự không hề cảm động tẹo nào, kẻ diễn anh trai như cậu sắp bị bản thân làm cảm động được không?
“Thật sự không đến nơi đến chốn à?” Nha Nha quay đầu nhìn về phía bạn học chung quanh, trưng cầu ý kiến quần chúng.
Mọi người lắc đầu, ban đầu đều rất tốt, lúc sau anh cậu ấy nói như thế, sao cậu ấy không cảm động chứ?
Nha Nha nhụt chí thở dài, cô thật sự cố gắng, ánh mắt sắp đỏ hoe, tại sao còn nói cô không cảm động vậy?
“Quên đi, hôm nay tập tới đây, ngày mai chúng ta lại tiếp tục.” Chu Lang không đành lòng gặp người trong lòng khó xử, trực tiếp tuyên bố hôm nay chấm dứt, sau đó an ủi Nha Nha: “Đừng có gấp, cậu trở về từ từ tìm cảm giác, mình tin bằng trí thông minh của cậu rất nhanh sẽ tìm được cảm giác này.” Thật ra cậu càng muốn nói là bản thân không ngại luyện tập riêng với cậu, nhưng lời đến cửa miệng dạo một vòng lại nuốt trở vào, trong phòng quá đông người, cậu sợ cô xấu hổ.
“Ngày mai à.” Nghĩ đến ngày mai là thứ sáu, anh trai sẽ đến đón mình về nhà, nhưng đây là chuyện tập thể đâu thể chậm trễ bởi vì một mình cô, chỉ có thể cười nói, “Được, ngày mai tiếp tục.”
Nhìn Chu Lang và Nha Nha cười cười nói nói, Tần Giai Tuệ khẽ cắn môi dưới, trong lòng có chút ủy khuất: Bản thân mình cũng tốt mà, tuy rằng học tập không tốt bằng Tiêu Tư Thần kia, nhưng tốt xấu gia đình không tồi, Chu Lang này, sao cậu ấy không nghĩ cẩn thận? Mình là người bản địa, cha mình coi như là lãnh đạo ở một công ty nhỏ, nếu ở cạnh mình, chẳng phải tốt nghiệp có thể ở lại địa phương à? Chuyện công việc ba mình có thể giúp đỡ tìm, đúng là đồ không tinh mắt.
Các bạn học lập tức giải tán, Nha Nha cũng đi về cùng hai người bạn cùng phòng: “Ai, mình đã cố gắng bị cảm động lắm rồi, tại sao lại bị nói không có cảm xúc chứ?” Nhìn bạn cùng phòng, Nha Nha khó hiểu bản thân sai lầm ở đâu.
“Tư Thần, cậu cẩn thận suy nghĩ cảm nhận trước khi đến trường, tớ không biết tình cảnh của cậu? Nhưng học phí của tớ đều do ba tớ một tay gom góp, cầm tiền đó, trong lòng tớ miễn bàn chua xót cỡ nào, cậu phải nghĩ…” Điều kiện trong nhà Trịnh Giai Giai rất bình thường, đối với nhà nàng mà nói, học phí sau này là việc rất khó khăn.
“Mình…” Nha Nha rất muốn nói, bảo mình nghĩ gì chứ? Cả hai đời học đại học, cô chưa từng đau khổ vì học phí, lại nhìn đôi mắt Trịnh Giai Giai chân thành, cô chỉ có thể cố gắng nhớ lại thời điểm khó khăn nhất, nhưng cảm giác khốn cùng quá ít, bây giờ hồi tưởng lại, trong đầu đều là cảnh hai anh em giúp đỡ lẫn nhau, làm những món đồ ăn sơn dã đều cảm thấy ấm áp, lại nghĩ đến trước đó, bà và mẹ qua đời, cô rất muốn khóc, chẳng lẽ khóc cũng không đúng à? Ô, sao lại phiền phức thế.
“Ha ha, phía cậu không tìm thấy cảm giác, lớp trưởng chúng ta đã thuộc lòng đoạn thoại, có thể nói là đọc làu làu.” Ngăn chặn cơn ghen trong lòng, Tần Giai Tuệ cười nhìn Tiêu Tư Thần, “Không sao, thật sự không tìm thấy cảm giác, ngày mai bảo lớp trưởng tiếp tục luyện tập với cậu, tớ thấy cậu ấy rất tình nguyện.” Thật ra cô cũng thích Tiêu Tư Thần, nhưng giữa con gái với nhau thường thích so sánh, cô cũng vậy, cắm vào giữa là một chàng trai càng dễ xảy ra tranh chấp, song làm cô nhụt chí là, Tiêu Tư Thần hoàn toàn không có cảm giác với Chu Lang, cô có muốn ăn dấm chua cũng không tìm ra cớ.
“Nói gì thế? Nếu để người ái mộ lớp trưởng nghe thấy, mình sẽ khai cậu ra đấy.” Không phải Nha Nha không biết thái độ của Chu Lang, nhưng đối phương không làm rõ, cô đành làm bộ như không biết, không thể vội vàng nói tớ không thích cậu chứ?
“Tư Thần, cậu thật sự không thích Chu Lang à? Ở trường chúng ta, Chu Lang là chàng trai số một, số hai.” Nương theo giọng điệu tò mò, Tần Giai Tuệ che dấu tâm tư cẩn thận của mình.
“Các chị em thân mến, lớp trưởng đại nhân người gặp người thích, mình nào dám độc chiếm?” Nếu anh trai nghe nói như thế, chưa biết chừng anh ấy lại ở nhà khó chịu như thế nào đâu?
“Cậu không cần, bị người khác cướp mất rồi cũng đừng hối hận.” Tần Giai Tuệ nói có phần chắc chắn, nể tình chị em, bây giờ cô hỏi kĩ, nếu mình ra tay cậu ấy lại hối hận, vậy đừng trách mình.
“Yên tâm, tuyệt không hối hận, các chị em thân mến, căn cứ nguyên tắc nước phù sa không chảy ruộng ngoài, nếu coi trọng các cậu cứ ra tay, trăm ngàn lần đừng lãng phí.” Nghĩ đến đối phương đang nói giỡn, Nha Nha cũng cười nói, bất luận có phải nói đùa hay không, nếu thực sự có người ở cạnh Chu Lang, cô vẫn thích hóng chuyện.
Không phải ai cũng thích việc được người khác thầm mến, trong lòng áp lực rất lớn đó.
Nói nói cười cười, ba người về tới phòng ngủ, chuẩn bị thay đồ đi ăn cơm.
Buổi chiều hôm sau, La Gia Tề đến sớm chờ em gái, lại thấy gương mặt ỉu xìu của cô: “Làm sao vậy Nha Nha? Không thoải mái à?”
“Không phải, anh, anh chờ em thêm một lúc, lớp bọn em có tiết mục, em thảm lắm, bây giờ còn chưa vượt qua.” Cô sắp gào khóc đến nơi, tại sao còn không được chứ? Đừng tích cực quá vậy được không?
“Có tiết mục?” La Gia Tề nghe vậy thì hai mắt sáng lên, vội vàng đóng cửa xe mình, kéo cánh tay em gái, “Đi, bây giờ anh có thời gian, anh đi xem em diễn.”
Nhìn anh trai tràn đầy thích thú, trong lòng Nha Nha than thở: Ô, lúc này là mất mặt về tận nhà luôn.
Có anh trai trấn thủ, Nha Nha vẫn không tìm thấy cảm giác, nhìn lớp trưởng đại nhân đứng trước mặt nói lời kịch lần thứ năm, cô rất muốn dụi dụi con mắt khóc cho đỏ lên.
“Tiểu Phân, em yên tâm đến trường đi.” Thương cảm nhìn em gái, người làm anh trai chuẩn bị làm hy sinh.
“Anh?” Cô gái ngạc nhiên nhìn anh trai, không biết vì sao anh nói thế?
Anh trai cười chua sót: “Anh không có năng lực lớn lao, cả đời cũng chỉ ở trong khe suối này, nhưng em không giống anh.
Thầy giáo đã nói em học rất tốt, có thể có tương lai rộng mở, không thể bởi vì chuyện của anh mà chậm trễ em được.

Yên tâm, anh sẽ nói chuyện với ba mẹ, việc kết hôn cứ hoãn lại, tiền lễ hỏi đưa em đến trường trước…”
“Nhưng mà hôn lễ của anh và chị Tiểu Linh? Không có lễ hỏi bọn họ làm sao có thể đồng ý?” Em gái lo lắng hỏi, cô muốn đến trường, nếu không đã chẳng cố gắng nhiều như vậy, nhưng chị Tiểu Linh có một bà mẹ ghê gớm, không có lễ hỏi làm sao bác ấy đồng ý gả con gái vào nhà này?
Anh trai cười khổ an ủi em gái: “Chuyện kết hôn, anh không vội.” Đủ cảm động chưa, đủ cảm động chưa? Anh ta không màng chuyện kết hôn, chẳng lẽ không đủ để người đối diện tìm được cảm giác sao?
Lại nhìn em gái đối diện, mắt đỏ nhìn anh: “Anh, cảm ơn anh, thật sự cảm ơn anh.” Nha Nha cố gắng tìm cảm giác muốn khóc, nhưng lần này cô muốn khóc cũng khóc không được.
Nhìn biểu tình em gái khóc không ra nước mắt, La Gia Tề chau mày, kịch bản lãng xẹt gì thế này? Đồ ngốc nào nghĩ ra thế? Người làm anh nói thảm thiết như thế, bảo em gái cậu ta làm sao không còn vướng bận đi học được? Anh có lòng muốn nói hai câu, nhìn xem xung quanh còn có bạn học của Nha Nha, anh đem muốn lời muốn nói nuốt ngược lại.
Nghĩ một lúc, anh đứng lên cười nói: “Bạn học Chu Lang đúng không?”
“Vâng, em là Chu Lang.” Biết đây là anh trai Tiêu Tư Thần, Chu Lang khẩn trương đáp lời.
“Là thế này, lát nữa anh còn có chút việc, có vẻ gấp, anh thấy mấy chỗ khác bọn em sắp xếp rất tốt, chỗ em gái của anh lại không qua, em , thấy như vậy được không? Anh nhớ rõ Tư Thần từng bảo vì nhà em khá xa nên thứ bảy chủ nhật không trở về nhà, ngày mai ngày kia khi nào em có thời gian, anh đến trường học đón em, đến nhà anh luyện tập với Tư Thần, hôm nay cứ đến đây thôi, được không?” Ánh mắt Nha Nha đã đỏ hoe, đừng làm khổ em gái của anh chứ.
“Được ạ, ngày mai lúc em cũng có thời gian.” Lúc này Chu Lang có thể cảm giác được trái tim mình đang đập thình thịch, đây là đi gặp phụ huynh đi? Tiêu Tư Thần còn từng đề cập đến nhà mình ở xa với anh ấy? Đây là cậu ấy có ý với mình à?
Cậu nào biết đây là người làm anh trai trước mặt này để ý đến em gái? La Gia Tề đã sớm hỏi thăm rõ ràng những nam sinh thường xuyên tiếp xúc với Nha Nha, nếu không làm sao anh chàng yên tâm nổi?
Hôm qua Tần Giai Tuệ vừa quyết định sẽ tán đổ Chu Lang, hôm nay vừa thấy anh trai Tiêu Tư Thần mời anh chàng ấy về nhà mình? Điều này sao được? Cảm giác nguy hiểm đột nhiên phát ra, cô kéo tay Nha Nha làm nũng: “Tư Thần, tớ còn chưa từng đến nhà cậu, ngày mai tớ có thể đến nhà cậu chơi không?” Cô là một cô gái, thật sự xấu hổ khi nói chuyện với La Gia Tề xa lạ.
Nha Nha đang cảm thấy một mình Chu Lang đến nhà mình chơi không tốt, vừa nghe lời này bèn cười nói: “Tốt, hoan nghênh cậu đến nhà mình chơi, Giai Giai, cậu có thời gian không? Ngày mai cùng đi nhé?” Quan hệ giữa cô và Giai Giai thân thiết hơn, có mời Tần Giai Tuệ đương nhiên không thể không mời Trịnh Giai Giai.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.