Xuyên Về Làm Nữ Phụ Độc Ác

Chương 9: Bị Huân Vu Nhất Ép Lên Xe





" A lưng tôi,anh muốn đè chết người sao" Hi Văn giờ đây chính là đang bị Hạo hiên đè lên người,cả thân Hi Văn đều dán chật với Hạo Hiên
Hạo Hiên nhíu mày đứng dậy, khó hiểu nhìn nữ nhân trước mặt vì sao lại cùng hắn ôm nhau,cố gắng giữ khoảng cách xa với Hi Văn
" Anh là tảng đá sao mà nặng vậy chứ" Liếc mắt nhìn,Hi Văn lòm còm bò dậy chống tay ở lưng,cảm tưởng như lưng sắp gãy tới nơi rồi
" Sao tôi lại ôm cô?" Hạo Hiên nghi hoặc hỏi,nhìn Hi Văn ánh mắt khó chịu
Hi Văn bày ra vẻ mặt lưu manh " Muốn hôn anh chút thôi anh ngờ anh lại kéo tôi ôm vào lòng nha" khóe môi cười cười,cô muốn chọc thử coi Hạo Hiên phản ứng ra sao
Tiến tới trước mặt Hạo Hiên đem gương mặt xinh đẹp phóng to trước mặt Hạo Hiên,đáy mắt bình tĩnh nhìn Hạo Hiên,khiến cô và hắn càng thêm gần
Trái tim Hạo Hiên có chút đậm nhanh,vì khoảng cách gần nên cảm nhận được hơi thở nóng của cô.
Đẩy Hi Văn ra bước chân mở cửa phòng đóng sầm lại
Hi Văn "! " Cô cũng không ăn thịt hắn nha
Nhân lúc Hạo Hiên không có ở đây Hi Văn liền thay đồ, cô muốn mau mau về nhà chứ không muốn ở Trần gia lâu thêm đâu a
Hi văn đỡ tay sau lưng,trong đầu thầm nghĩ cái tên Hạo Hiên đáng chết kia ăn gì mà nặng như thế,đè bà đây khiến cái lưng có chút đau rồi đây.
Bước chân đi xuống bậc thang đỡ thắt lưng lúc này nhìn Hi Văn giống như là đàn mang bầu,ưởng ưởng thắt lưng.
Trần lão gia đã đi từ sớm, nên trong nhà chỉ còn Trần lão tiên sinh và Trần phu nhân.
Hạo Hiên cũng thay một bộ đồ vest mà ngồi trước bàn ăn
Hi Văn đi lại có chút khó,kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Hạo Hiên,cũng không có nhìn người bên cạnh mà trực tiếp chào hỏi người lớn trong nhà
" Cô sáng hảo ,ông buổi sáng hảo"
Trần phu nhân nhìn Hi Văn chống chống thắt lưng,khóe miệng tủm tỉm có chút cười vui vẻ
" Giai Kỳ, lưng con bị sao thế" Trần phu nhân lên tiếng hỏi Hi Văn,vẻ mặt có chút quan tâm
" Cô con không sao,chỉ tại Hạo Hiên hơi mạnh tay" Hi Văn liếc người bên cạnh đang ăn bữa sáng,nam chính đại nhân là thân trâu bò hại cô đau cả lưng
" A! vất vả cho con rồi, đồ ăn nhiều lắm hảo hảo bồi bổ" Trần phu nhân như ngộ ra điều gì,nét cười càng thêm đậm
Hi Văn "! " Có phải hiểu lầm gì rồi không? Vất vả ?? Vất vả gì cơ???
Trần lão tiên sinh ngồi ăn một lúc sao khi nghe Hi Văn nói vậy liền hướng đến Hạo Hiên mà nói
" Hiên nhi, ăn sáng xong phải đưa Kỳ nhi về an toàn nghe chưa"
"Con biết rồi thưa ông" Hạo Hiên nhìn người kế bên đang ăn rồi thu lại tầm mắt ăn tiếp bữa sáng còn dang dở
!
Hi Văn ngồi trên xe cùng Hạo Hiên, cũng không thèm để ý tới Hạo Hiên gương mắt nhìn qua cửa kính như đang tìm gì đó
" Duy Tân anh cho tôi xuống phía trước đi,rồi đưa thiếu gia anh đi làm đi đừng để việc chậm trễ" Hi Văn nhướng người lên phía trước nói nói với Duy Tân
"Vâng" Duy Tân cũng tấp xe về bên lề.
Hi văn muốn mở cửa xe ra ngoài thì bị một đôi bàn tay nắm lấy,quay mặt nhìn lại Hạo Hiên muốn gì ở cô nữa
"Cô đi đâu" Hạo Hiên giọng nói có chút lạnh,nhìn Hi Văn
"Đi đâu không cần anh biết, tôi xuống ở đây được rồi không làm phiền anh đi làm đâu,anh mau đi đi" Hi văn rút tay ra khỏi Hạo Hiên xua xua tay bảo hắn đừng hỏi nhiều rồi đóng cửa xe lại
Hạo Hiên còn tính nói gì đó nhưng thấy Hi Văn đóng cửa xe rồi lại thôi,ánh mắt tối sầm lại nhìn theo bóng lưng Hi Văn rồi lại dời mắt đến eo cô
Sáng nay thấy cô từ trên lầu đi xuống có chút đỡ lưng khiến trong lòng hắn có gì đó không vui.
Sau đó nói với Duy Tân lái xe rời khỏi
Hi Văn đứng ở lề đường, cô không muốn đi xe chung với nam chính
Hi Văn móc điện thoại gọi tài xế đến rước cô nhưng từ nhà chạy đến chỗ cô cũng hơi xa a,đang đứng đợi xe thì có chiếc Bentley chậm rãi đổ trước mặt
Cửa kính xe hạ xuống,người trong xe ngước mắt lên Hi Văn
" Hân tiểu thư sao lại đứng đây, tên tài xế chết tiệt nào mà lại bỏ cô giữa trời nắng ở đây thật đáng hận " Huân Vu Nhất lãnh đạm ngồi trên xe,bộ dáng cười nhìn người ngoài cửa"
Nhìn người trong xe,cô hừ lạnh " Huân thiếu gia thật trùng hợp nha, tôi ở đây hay không cũng không phải chuyện của anh"
Bọn người này có thể nào để cô yên được không hả? Có thể giả vờ mù mà lái xe lướt qua cô cũng được mà đâu cần phải chào hỏi làm gì chứ
Huân Vu Nhất nhìn biểu cảm của Hi Văn như có ý khinh mình,đáp lại "Hân tiểu thư giữa trời nắng như vậy sao có để không quan tâm, muốn đi đâu để tôi đưa cô đi"
" Không cần, anh lo làm việc của anh đi"
Hi Văn đáp lại như vậy không ngờ Huân Vu Nhất xuống xe,bộ dáng anh tuấn tiêu soái làm rung động người qua đường cứ nhìn chằm chằm vào hắn,khen nức nở
"Đâu thể được, đường đường là tiểu thư không nên đứng ở ngoài như vậy,xe tôi có gì mà không tốt" Huân Vu Nhất nói rồi liền đưa tay kéo Hi Văn đẩy vào xe đóng cửa lại
Hi Văn "! " Con m* nó có thể đánh chết tên nam nhân này không,lời nói không được bây giờ lại muốn động thủ ép cô lên xe.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.