Xuyên Thành Đường Muội Của Nữ Chủ Trong Truyện Khoa Cử

Chương 25: Xong Xuôi





Đỗ ma ma ôn nhu nói: “Nô tỳ cũng nhận biết được mấy chữ, cũng biết thêu thùa may vá, nói đến quy củ lễ nghi nói, có lẽ quy củ ở quan gia cũng giống với quy củ mà tiểu thư được học ở tư thục.”Cố Linh vừa nghe, nắm lấy tay của Cố nãi nãi làm nũng: “Nãi nãi, con nhất định muốn Đỗ ma ma, hơn nữa Đỗ ma ma có có nhiều khả năng hơn nha đầu, còn có thể làm việc nhà nữa, như vậy nãi cũng có thể nghỉ ngơi được chút.”Cố nãi nãi nghe thấy Đỗ ma ma nói xong, trong lòng đã có tính toán.

Sau đó lại được bảo bối khuyên nhủ, bây giờ sao có thể nói là không động lòng được, vì thế, tốn ba lượng bạc, mua Đỗ ma ma về.Tiếp theo đến việc xử lý khế bán mình của Đỗ ma ma, sau khi xử lý xong mọi việc, giữa trưa đã qua, bây giờ mà chạy về nhà ăn cơm thì đã không còn kịp nữa.Vì thế, Cố nãi nãi đưa theo cháu gái và Đỗ ma ma đến quán mì ven đường giải quyết bữa trưa.
Trong lúc ăn mì sợi, Cố nãi nãi tinh tế đánh giá Đỗ ma ma, dáng dấp lúc ăn cơm quả thực nhìn trông tao nhã hơn hẳn người bình thường, quả nhiên, tốt hơn việc mua nha đầu.Chẳng qua, nghĩ đến việc tốn mất ba mươi hai lượng bạc, Cố nãi nãi cũng xót từng khúc ruột.Bốn lượng bạc quà nhập học, 23 lượng bạc tiền mua nhà, ba lượng bạc mua Đỗ ma ma, còn có hai lượng tiền xây căn nhà nhỏ, tổng cộng hết 32 lượng bạc, hiện tại tài sản của bà chỉ còn lại đúng năm lượng lẻ loi, làm sao bây giờ?Lúc này đang giữa tám tháng, phải hơn hai tháng nữa heo mới được bán đi, đến lúc đó có thể thu thêm hai lượng bạc.Ai……Cố nãi nãi thở dài trong lòng.Đừng nói Cố nãi nãi tính bạc, Cố Linh cũng vậy, nàng biết Cố nãi nãi đại khái có bao nhiêu vốn riêng, cho nên lúc này cũng không lo lắng cuộc sống tương lai sẽ ra sao, bởi vì chỉ cần nàng vào tư thục, là có thể lập tức kiếm tiền.Ăn xong mì sợi, Cố nãi nãi dẫn theo Cố Linh và Đỗ ma ma đi mua đồ dùng trong nhà trang hoàng cho căn nhà mới kia, nhà mới trống không, cho nên mọi thứ đều phải thêm, sau khi sắm sửa xong, lại tốn một lượng bạc nữa.Nhưng vậy vẫn chưa đủ, mấy ngày sau cháu gái đã phải đi học, quần áo phải may thêm hai bộ nữa.
Nói đến quần áo, Cố nãi nãi liền hỏi Đỗ ma ma: “Đỗ ma ma, ngày mai là Ngoan Bảo đã phải nhập học, ngươi nói xem nên may quần áo như thế nào mới thích hợp?”Đỗ ma ma cũng không hiểu biết gì nhiều về tình huống của Cố gia, nhưng gia đình nông thôn có điều kiện như thế nào nàng cũng rõ, cho nên nói:“Dựa theo điều kiện của Cố giabây giời mà nói thì, để tiểu thư mặc tơ lụa cũng không được, không bằng may cho tiểu thư hai bộ xiêm y chất lượng từ xiêm, ăn mặc thoải mái, cũng không phải lo lắng hạ thấp bản thân.

Tuy rằng chất liệu không bằng tiểu thư quan gia, nhưng xiêm cũng là chất liệu nhà thư hương gia có điều kiện bình thường chọn.”Cố nãi nãi vừa nghe, cảm thấy lời này xuôi tai: “Vậy dựa theo lời của ngươi, nhưng kiểu dáng quần áo thì sao?”Đỗ ma ma liền nói: “Nếu là lão thái thái tin tưởng nô tỳ, không bằng làm nô tỳ làm? Tuy nói tiểu thư ngày mai phải nhập học rồi, nô tỳ làm hai bộ chắc chắn sẽ không kịp, nhưng buổi chiều bắt đầu làm, thì cũng kịp giờ để làm một bộ.”Cố nãi nãi vừa lòng nói: “Được.”Tiếp theo, dựa theo đề nghị của Đỗ ma ma, Cố nãi nãi mua cho Cố Linh hai mảnh xiêm màu, một mảnh là hồng nhạt, một mảnh là vàng nhạt, tiểu cô nương đều thường xuyên mắc loại màu sắc như thế này.Sau khi mua xong đồ vật, đi về nhà mới, chẳng được bao lâu, mấy gia cụ mua trước đó đã được đưa đến nơi, chủ quán và hạ nhân hỗ trợ cùng nhau dọn, thu dọn cũng khá sạch sẽ.Ba sương phòng, một gian cho Cố nãi nãi, một gian cho Cố Linh, một gian là thư phòng, Đỗ ma ma tạm thời được dàn xếp ở thư phòng, chờ sau khi căn nhà nhỏ kia được xây xong, Đỗ ma ma sẽ dọn qua đi.Người xây nhà nhỏ là do người môi giới an bài, trước khi Cố nãi nãi cùng Cố Linh về quê, dựa theo Cố nãi nãi đã nói với người môi giới, buổi chiều nay ngày không đẹp, để ngày hôm sau tới khởi công.

Mà tạo căn phòng nhỏ như thế này chỉ cần hai ngày công là đủ rồi.Lúc này Cố Linh còn không biết, bởi vì nhà bọn họ xây kiểu nhà nhỏ như thế này, sau đó mấy căn nhà xung quanh cũng đều như vậy, còn có ý định làm ba tầng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.