Xuyên Sách Làm Vợ Tổng Tài

Chương 117: Môi Chạm Môi





Với bốn nụ hôn trên mua bàn tay của Tư Tử Phàm, Trình Diệu Vi vẫn chưa đủ để đổi được túi gấm.
Theo như hệ thống nói, không đủ 12 cái thì không thể giúp cô phát huy năng lực của một trợ lý chuyên nghiệp.
“Trình Diệu Vi, cô có thể bình thường được không?”
Đến giờ phút này, Tư Tử Phàm không sao nắm bắt được tâm lý của Trình Diêu Vi.
Lúc thì mạnh mẽ, khi lai dịu dàng thùy mị, cô xoay anh như chong chóng.
Trước đây, nếu như Trình Diệu Vi là một cô gái sống khép kín, âm thầm đi bên cạnh Tư Tử Phàm thì bây giờ cô đã liều lĩnh hơn, chuyện gì cũng dám làm.
Nhân lúc Tư Tử Phàm còn chưa đưa cô vào bệnh viện tâm thần, Trình Diệu Vi nhanh chóng thực hiện những nụ hôn còn lại.
“Được thôi!”
Trình Diệu Vi tranh thủ lúc không có ai ở trong phòng làm việc, kéo anh ra khỏi chỗ ngồi, mạnh dạn hôn thêm máy cái cho đủ số lượng.
Cô hôn nam chính như chạy KPI trong công việc, không sót một cái nào.
Sau khi thực hiện đủ 12 cái hôn, Trình Diệu Vi sẽ nhận được túi gấm, khởi động chức năng của một trợ lý chuyên nghiệp.
Đến lúc đó, cô có thể bắt đầu nhiệm vụ dài hạn của mình.
Muốn khống chế một người cao lớn như Tư Tử Phàm không phải chuyện dễ.

Trong lúc hai người giằng co qua lại, Trình Diệu Vi đã vấp phải cạnh bàn nên té xuống nền nhà.
Vì muốn đỡ cô, Tư Tử Phàm cũng nương theo.
Kết quả, hai người họ chạm môi nhau.
[Xin chúc mừng, bạn vừa nhận được một chiếc túi gấm.]
Hóa ra, sự tương tác giữa hai người thật hơn cô nghĩ.
Lúc môi chạm môi, người Trình Diệu Vi như chết lặng.
Nhận được thành quả, Trình Diệu Vi hưng phấn hỏi: “Được chưa? Bạn có muốn thêm không?”
[Đủ rồi.
Tôi sẽ khởi động chức năng trợ lý cho bạn.]
Trình Diệu Vi không ngờ, cú ngã đó giúp cô giải quyết được nguy hiểm trước mắt.
Mặc dù chức năng trợ lý đã được bật nhưng lúc này hai người vẫn nằm dưới đất, Tư Tử Phàm có chút xấu hổ.
Tuy nhiên, cô lại nhìn anh mà mỉm cười:
“Chủ tịch, bây giờ tôi có thể làm báo cáo đó được rồi.”
“Không cần đâu, ngày mai cô có thể tới làm việc luôn.”
Trình Diệu Vi vô cùng bất ngờ trước quyết định của Tư Tử Phàm.
Chẳng lẽ chỉ vì một nụ hôn mà tính tình anh ta đã thay đổi rồi sao? Nhiều khi đàn ông cũng khó hiểu như phụ nữ vậy.
“Cô là sẽ trợ lý suốt đời cho tôi.”
Trình Diệu Vi vẫn ngơ ngác không hiểu ý của Tư Tử Phàm là gì.
Do đó, Trình Diệu Vi hỏi hệ thống vị trí này có thực hiện được nhiệm vụ không? Kết quả là hệ thống khẳng định có.
Không giống như mọi lần, lần này Tư Tử Phàm cảm nhận Trình Diệu Vi thực sự quyết tâm để trở thành trợ lý cho anh.
Cô không ngại xấu, không ngại khổ, kiên quyết thể hiện thành ý của mình.

Do đó, anh không có lý do gì để từ chối.
Không biết cô giỏi về lĩnh vực gì nhưng liên quan tới công việc kinh doanh có vẻ không ổn.
Ngay lập tức, Tư Tử Phàm nghĩ ra một cái tên đặt cho cô:
“Trợ sinh cũng là một cái tên hay.”
Trình Diệu Vi từ từ đứng dậy, sắc mặt không hề thay đổi, tựa như hai người chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Anh Phàm, chúng ta sẽ gắn bó với nhau 24/24 kể từ bây giờ.”
Không chỉ trong công việc, ngay cả đến khi về nhà hai người họ cũng cần thể hiện tình cảm với nhau.
Trước mặt lão phu nhân, diễn kịch không thể duy trì lâu dài được.
“Cô chỉ là trợ lý trong cuộc sống thôi, không cần động tới công việc đâu.”
Nhận ra Tư Tử Phàm vẫn chưa có ý tiếp nhận cô ở vị trí trợ lý thật sự, Trình Diệu Vi có chút không hài lòng.
Nhìn thẳng vào mắt anh, cô nói: “Anh sẽ hối hận cho mà xem.
Nếu không để tôi tham gia vào quá trình kinh doanh, anh sẽ mất đi một số nguồn lợi đáng kể.
Ví dụ như…”
Vừa nói, Trình Diệu Vi vừa chỉ sang tòa nhà đối diện ở bên kia đường, thể hiện tầm nhìn của bản thân:
“Thăng trầm của thị trường chứng khoán cộng với vận mệnh của tập đoàn Tư thi, tất cả sẽ nằm trong tay tôi.”
Nếu không có sự giúp đỡ của hệ thống, e là Trình Diệu Vi không dám mạnh miệng đến vậy.
Tư Tử Phàm nhìn Trình Diệu Vi bằng nửa con mắt, cho rằng cô đang bốc phét.

Anh chỉ tay về bức tranh của một cô gái đang ngủ say bên bờ sông rồi nói: “Dậy đi cô Trình!”
Những lời Trình Diệu Vi nói, Tư Tử Phàm không cho là thật.
Đồng ý là cô đã thể hiện bản thân cho anh thấy nhưng suy cho cùng Tư Tử Phàm chỉ cho rằng cô gặp may mà thôi.
Đối với một người phụ nữ mà quá khứ khôn có gì nổi trội, Tư Tử Phàm không dám đặt quá nhiều kỳ vọng ở cô.
Chỉ cần Trình Diệu Vi không gây chuyện, Tư Tử Phàm anh đã thấy may mắn lắm rồi.
“Cứ chờ mà xem.
Tôi sẽ chứng minh cho anh thấy, Trình Diệu Vi không phải là một cô gái bình thường.”
“…”
Tư Tử Phàm không buồn nói nữa, chỉ nhìn cô mà thôi.
Ở một địa điểm khác, Trình Lan vừa thoát khỏi một cuộc đụng độ với bạn gái của Trần Khôn.
Linh Đan không phải là một cô gái hiền lành, có thể nổi nóng bất cứ lúc nào..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.