Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 225:




Chương 225

Cô ngồi lên sofa đợi anh, rảnh rỗi lật tập tài liệu ra xem. Khoảng nửa tiếng sau, khoảng đệm trống bên cạnh cô hơi thụng xuống, anh ngồi xuống, vòng tay ôm lấy eo cô, nghiêng đầu nhìn mấy tài liệu trên tay cô. Hơi thở nóng ấm thổi lên tai cô: “Em cũng nhận được email rồi sao?”

Cô quay đầu qua đối mặt với anh, hỏi: “Anh đã có phương án xử lý chưa?”

“Chuyện khá đột ngột, cho nên anh đã bảo Tiểu A qua bên đó giám định thống kê tình huống rồi”, vừa nói bàn tay anh vừa theo thói quen vuốt ve lọn tóc của cô.

“Đột ngột quá nên anh chọn bừa một người làm trợ lý à?”, thật ra cô chỉ muốn hỏi anh tại sao lại để Lý Nhã Đình làm trợ lý cho anh, nhưng cô không biết rằng ngữ khí của cô lúc này rơi vào tai anh lại giống như cô vợ nhỏ ghen tuông.

Lâm Đình Phong nở nụ cười yêu nghiệt, đưa tay giữ lấy chiếc cằm nhỏ nhắn của Mộc Tâm, rất ngoan ngoãn mà chủ động đánh lui tình địch cho bà xã: “Nếu em không thích thì anh điều cô ấy đi nơi khác.”

Cô bĩu môi: “Em không nói gì đâu đấy! Đây là anh tự yêu cầu nha.”

“An tâm về anh vậy à? Không sợ anh bị cô ấy mê hoặc sao?”

Cô cười khẽ, bệnh tự luyến đột ngột tái phát, nói: “Trừ khi mắt anh có vấn đề! Rõ là em xinh hơn, ‘tâm hồn’ cũng đẹp hơn cô ấy. Sợ gì chứ?”

Bàn tay không an phận của anh liền vuốt ve lên eo cô, giọng nói cũng bất giác trầm hơn vài phần: “Cũng may là thị lực của anh tốt. Cho nên mới nhìn thấu được cả ‘tâm hồn’ của em.”

Thấy không khí dần nguy hiểm, cô liền chuyển chủ để, đẩy tập tài liệu vào ngực anh: “Nói chuyện chính đi.”

Anh cầm lấy sấp giấy lên, lật xem, môi mỏng khẽ đóng khẽ mở: “Em đến tìm anh chắc có ý định làm gì à?”

Cũng chỉ có anh là hiểu cô nhất, cô chắc nịch nói: “Lũng đoạn chứng khoáng lần này chắc chắn là có người sau màn thao túng. Em định tự mình đi đến đó xử lý.”

Nghe đến việc không được gặp cô một thời gian, anh có hơi muốn từ chối, nhưng khi nhìn thấy biểu cảm kiên quyết cô, anh liền nuốt lời định nói vào, hỏi: “Em định xử lý như thế nào?”

“Nếu đối phương đã động tay động chân thì sẽ để lại dấu vết. Em sẽ lần theo dấu vết đó hack ngược lại hệ thống của họ. Em có thể chỉ huy đội ngũ chứng khoán bình ổn thị trường lại.”

Lâm Đình Phong đặt tài liệu xuống bàn, kéo cô gái nhỏ vào lòng: “Thật sự không muốn để em đi chút nào.”

“Không tin tưởng em à?”

“Đương nhiên là anh tin vào năng lực của em rồi. Chỉ là… Nghĩ đến việc không gặp em một thời gian, chưa gì anh đã thấy nhớ em rồi!”

Mộc Tâm cười ngọt ngào, vuốt khẽ cà vạt của anh: “Chỉ tầm một tuần thôi mà, em sẽ cố gắng hoàn thành nhanh rồi về sớm.”

Bàn tay của cô như châm lửa trong người anh, anh chợt bế cô đứng lên, đôi môi mỏng áp lên đôi môi mọng nước của cô, giọng nói trầm ấm từ tính tràn vào hơi thở của cô: “Vậy thì em phải bù đắp cho tổn thương một tuần tới của anh đấy.”

Anh bế cô đi vào phòng nghỉ của mình, vừa đặt cô nằm xuống chiếc giường mềm mại, bờ môi của anh liền không kiềm chế được chiếm lấy vị trí trên môi cô. Chiếc lưỡi không thành thật tìm lấy lưỡi của cô, quắn quýt triền miên.

Sau khi dứt ra khỏi nụ hôn nóng bỏng của anh, Mộc Tâm liền đẩy người anh ra: “Đình Phong, bây giờ đang là giờ làm việc mà… Hay là… hay là chúng ta để buổi tối nha?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.