Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 157:




Chương 157

Tim Liễu Thu lúc này muốn tan chảy bao nhiêu thì tan chảy bấy nhiêu, cô cười ngọt ngào nói: “Anh chu đáo thật!”, Aiss! Chết tiệc! Sao có thể ấm áp như thế chứ! Chết tiệc.

Cô nhấp một ngụm latte rồi nói chuyện với cậu về dự án. Lúc Kiến Vĩ đang phân tích số liệu và thống kê lợi nhuận. Liễu Thu chống cằm nhìn anh đến say mê.

Chu choa mạ ơi! Sao có người đáng yêu đến mức này chứ? Nói chuyện nghiêm túc mà cũng dễ thương đến vậy! Xem cái ánh mắt biết cười đó kìa! Mình nguyện nhịn mua sắm ba ngày chỉ để ngắm nhìn khoảng cách gần thế này thôi a~

Kiến Vĩ trình bày xong, cậu thấy cô cứ nhìn mình, mĩm cười hỏi: “Liễu tiểu thư, cô thấy thế nào?”

“Đẹp trai quá~!”

“Dạ?”

Liễu Thu giật mình, ý thức được lời mình vừa buộc miệng nói, cô đánh lên đầu mình một cái, hơi đỏ mặt, nói: “À! Tôi thấy công ty cậu rất tốt. Phương án cậu trình bày cũng rất hay!”

Nghe cô nói, Kiến Vĩ vui vẻ hỏi: “Liễu tiểu thư thấy vậy thì tốt quá! Vậy suất thầu cửa hàng này, cô có thể tin tưởng giao cho Sunset không?” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Liễu Thu vuốt vuốt lên đế ly latte, cười nói: “Đương nhiên rồi, nhưng mà… tôi có thể đến tham quan công ty của anh trước rồi mới quyết định không?”, phải đi quan sát xem có tình địch khoảng cách gần không mới được!

“Được chứ! Chúng tôi rất sẵn lòng. Không biết Liễu tiểu thư định hôm nào sẽ đến Sunset ạ?”

“Chọn ngày không bằng gặp ngày. Bây giờ đi luôn đi.”

“Được, vậy Liễu tiểu thư…”

Liễu Thu cắt ngang lời cậu: “Còn chuyện này nữa, đừng gọi tôi là Liễu tiểu thư, nghe già lắm! Gọi tên tôi đi.”

Kiến Vĩ cười, gật đầu: “Được, Liễu Thu, cô xuống lầu đợi một lát, tôi đi lấy xe.”

“Vâng”

Thấy Mộc Kiến Vĩ đi ra cửa, người phục vụ cầm áo khoác đi lại đưa cho Liễu Thu: “Tiểu thư, áo khoác của anh chàng vừa rồi bỏ quên ạ. Cô có thể đưa anh ấy giúp được không ạ?”

“Được! Cảm ơn.”, khẽ vuốt nhẹ lên chiếc áo khoác, một mùi hương gỗ tùng quen thuộc của anh phản phất trước đầu mũi, cô mĩm cười đi ra ngoài.

Vừa đi cô vừa lôi điện thoại ra soạn tin nhắn: “Daddy đại nhân! Con đã chấm được một chàng rễ cho ba rồi! Ba chuẩn bị vé máy bay cho con đi du lịch đi là vừa! Hô hô hô.”

Chưng cư Toro,

“Ting”, Mộc Tâm chạy ra phòng khách cầm chiếc điện thoại lên xem, một email mới. Cô ấn vào mở hộp thư ra, là thông báo của công ty sinh học Herbe&Beauté, họ nói sẽ tổ chức một buổi đấu thầu ‘dự án công nghệ sinh học trị sẹo’ công khai vào ngày kia.

“Sao đột ngột vậy nhỉ?”, Mộc Tâm soạn mail phản hồi đã nhận rồi gửi lại cho họ.

Cao ốc Lâm thị,

“Đã lấy được phương án của Mộc Tiểu Tâm chưa?”

“Vẫn chưa…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.