Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 154:




Chương 154

“Đúng vậy đó bà chủ, cô xem các nhà thiết kế này thử xem, có thấy ai phù hợp không?”

Các ngón tay của Mộc Tâm nhẹ nhàng lướt lên phiến giấy cứng. Ánh mắt cô ngừng lại ở một trang gần cuối: “Bella?”

“Bella là nhà thiết kế trẻ rất tài năng, lúc trước do kết hôn mà cô ấy đã giải nghệ. Nghe nói họ đã ly hôn. Gần đây cô ấy mới vực dậy ánh hào quang. Còn sáng chói hơn cả năm xưa.”

“Tôi cũng biết các thiết kế của cô ấy. Nhất là bộ sưu tập Khổng Tước được trình diễn trong tuần lễ thời trang ở Milan. Phong cách vừa truyền thống vừa phá cách này, phải nói là quá phù hợp với Sunset.”

“Nhưng việc mời cô ấy hợp tác có lẽ sẽ hơi khó khăn…”

Mộc Tâm đóng tập hồ sơ lại: “Việc thuyết phục này là nghề của tôi mà!”, nói rồi cô vỗ vai Trịnh Sâm, “Cậu về nghỉ ngơi đi, mấy hôm nữa phải phiền cậu đi nhập ngọc thạch về rồi!”

“Dạ, bà chủ.”

Mộc Tâm đi lên văn phòng tổng giám đốc, lên mạng tra thử vài tư liệu về lịch trình và thông tin của Bella. Càng xem cô càng cảm thán, mẹ đơn thân, dũng cảm tìm lại ánh hào quang, cô Bella này thật khiến người ta bị thu hút.

Biệt thự Liễu gia.

Ba Liễu ngồi trên sofa đọc báo, nhàn nhạt nói: “Thu Thu, ngày mai con đến Liễu thị báo danh đi!”

Liễu Thu kèo nhèo: “Thôi mà ba, ngồi lỳ một chỗ ở văn phòng, làm sao con chịu nổi!”

Ba Liễu đặt tờ báo xuống: “Con gái lớn rồi, phải biết phụ ba và anh hai quản lý công ty chứ!”

“Baaaa, sao ba không kêu chị ba về phụ ba đi, chị ấy suốt năm chỉ đi du lịch thôi!”

“Con đó, kiếm cho ba một thằng con rễ như chị con đi rồi mới có phúc lợi đi du lịch!”

Liễu thu ngồi bật dậy: “Phải rồi, nhắc tới con rễ con mới nhớ. Tin tức mấy hôm trước là ba với bác Lâm làm phải không? Ba làm vậy rồi sao con lấy chồng được nữa~”, lỡ như anh ấy cũng nhìn thấy thì sao đây? Aiz…

Ba Liễu đẩy đẩy gọng kính: “Con tưởng ba rảnh rỗi lắm sao mà đi làm mấy chuyện đó! Nhà báo muốn giật tít là chuyện bình thường như cơm bữa thôi!”

Liễu Thu híp mắt thăm dò: “Phải không?”, thấy ba mình không có phản ứng gì đáng nghi, cô tạm bỏ qua, nói sang chuyện khác: “Con nhớ ba có mở một cái trung tâm thương mại mà nhỉ? Hay con qua đó quản lý nha?”

Ba Liễu quay qua nhìn cô: “Con không quậy tới mức nó đóng cửa luôn chứ?”

Liễu Thu đưa ánh mắt ra hiệu cho anh hai, Liễu Đông mĩm cười bất lực, lên tiếng nói giúp: “Gần đây Liễu Nhật đang mở thầu để hợp tác mở vài cửa hàng. Ba cho nó qua đó làm thử dự án đó đi. Coi như rèn luyện.”

Thấy con trai lớn đã lên tiếng, ông cũng đành mắt nhắm mắt mở, đồng ý: “Thôi, thôi, được rồi, Thu Thu qua Liễu Nhật làm như lời anh con nói đi. Dự án này mà làm không xong là phải về Liễu thị làm việc cho ba! Biết chưa?”

Liễu Thu vui vẻ nói: “Dạ~, con biết rồi mà! Yêu ba.”, cô lén đưa tay ra sau lưng cụng tay với Liễu Đông một cái.

Tối hôm đó sau khi ăn tối xong, Lâm Đình Phong vẫn như cũ ngồi lột trái cây, Mộc Tâm ôm chiếc laptop tra IP ẩn danh gửi mail cho Lâm Đình Phong mấy hôm trước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.