Xuyên Qua Ta Làm Sư Đồ Với Boss Phản Diện Cùng Nam Chính

Chương 4:




Vân Cung vẫn mãi nằm trong chăn lăn lộn mặc kệ hệ thống đằng kia đang tự não bổ. Hắn đang suy nghĩ a.
Không biết là lúc này hắn nên thuận theo kịch tình đi đối đầu với nam chính hay nên ở nhà yên phận làm một cái bé ngoan đây.
Nhưng hắn thật sự không muốn chết. (╥﹏╥)
[ Hệ thống: Ký chủ thỉnh tiếp nhận nhiệm vụ Ting…ting..]
Vân Cung:??? Thế mà lại có cả nhiệm vụ
[ Hệ thống: Nhiệm vụ đầu tiên nuôi dưỡng, cứu giúp boss phản diện Nghiêm Tu]
F***! Lại còn thu nuôi boss phản diện… Vân Cung âm thầm giơ ngón cái, người ngu mới đi đối đầu với nam chính, hắn dứt khoát không có chí khí nói: “Nhiệm vụ này có thể từ chối được không”
[ Hệ thống: Không! Đây là nhiệm vụ bắt buộc, nếu không hoàn thành sẽ bị hệ thống trừng phạt] (ký chủ quá lười biếng, thân là một hệ thống trung thành nó nhất định phải cải tạo người này)
[Hệ thống: Nhiệm vụ của ngươi là…. nuôi dưỡng boss phản diện thật tốt (béo) để chống lại hào quang nam chính. Huống chi…]
“Ngươi có thể nói nhanh hơn không” Vân Cung đang mãi nghiêm túc suy nghĩ lại những lời hệ thống nhà hắn nói, nhưng hắn lại không tài nào chịu nổi cách nói từ từ của con hệ thống xuẩn manh này được không.
[ *Bị ghét bỏ* Hệ thống: Nếu thành công sau mỗi nhiễm vụ sẽ có các phần thưởng khác nhau tùy theo độ khó, ngươi có thể dùng nó để cường hóa thân thể, tẩy gân phạt tủy,…]
Rồi Hệ thống chiếu lên hình ảnh các loại phần thưởng trong quang não của nó lên ý thức hải của Vân Cung. [ Đây là Mộc linh quả, Đoạn hồn châu, thuốc tăng lực, Thanh Minh đan,…], bỗng nó dừng lại một lúc chiếu vào một món đồ vật khá bắt mắt trong cửa hàng, nó ngập ngừng nói tiếp [Đây chính là Thánh Linh đan… có thể chữa được bệnh điên trong người ký chủ]. Nó không tin phần thưởng dụ hoặc đến như vậy Vân Cung sẽ từ chối nó.
Đúng như những gì hệ thống suy đoán Vân Cung xác thực bị Thánh Linh đan thu hút tầm mắt. Hắn còn chưa có quên đâu khối thân thể này mặc dù đã bị hắn khống chế, tuy nhiên trong một vài trường hợp đặc biệt hắn sẽ mất đi ý thức mà tàn sát người bừa bãi.
Nghĩ thông suốt, Vân Cung lại hỏi hệ thống nhà hắn: “Này! Khi nào ta mới phải đi thu phục boss phản diện a”
[ Hệ thống: Đến lúc đó ký chủ ắt sẽ biết Ting… ting..] rồi lặn đi mất tăm.
Đã quá quen với cách làm việc thần bí của hệ thống, hắn cũng không quá so đo.
Từ lúc mà hệ thống biến mất tăm, Vân Cung đã ở Nguyệt Minh các được ba ngày. Hắn đang chậm rãi nhớ lại tình tiết cốt truyện.
Bây giờ kịch tình vẫn chưa bắt đầu nhân vật phản diện chắc chỉ mới là một tiểu oa nhi mà thôi, hắn vẫn chưa lo sợ.
Vậy còn nhân vật chính Bạch Hàn Sâm?
Chịu a! ╮(╯▽╰)╭
Bây giờ câu chuyện còn chưa bắt đầu, nhân vật chính hiện đang ở đâu hắn làm sao quản được cơ chứ.
Chuyện mà hắn nên quản chính là về khối thân thể này. “Hắn” cũng tên là Vân Cung, hiện mười chín cái xuân xanh là boss phản diện sau màn.
Trong nguyên tác hắn chưa bao giờ đấu trực tiếp với nam chính. Hắn huấn luyện truyền thừa lại tất cả cho boss phản diện chân chính Nghiêm Tu, tìm cách chống lại nam chính.
Thiên phú của Vân Cung này tuy không yêu nghiệt như Bạch Hàn Sâm cùng Nghiêm Tu nhưng hắn chung quy vẫn là một cái thiên tài.
Mười chín tuổi kết đan. Ba mươi năm tuổi đạt đến Nguyên Anh Kỳ. Năm mươi tuổi đạt Hóa thần kỳ. Phải nói là nguyên chủ tiền đồ vô lượng, có phúc mà không biết hưởng.
Cả đời Vân Cung nguyên chủ đam mê bí tịch võ công không có nó là không thể sống được.
Tuy nhiên, có một lần không biết hắn có phải đạp trúng cớt chó không mà lại “ngẫu nhiên” nhặt được pháp bảo gia truyền của nhân vật chính.
Mà người đời có câu đồ nhặt được ngoài đường ngươi ắt không nên dùng loạn.
Thế là Vân Cung nguyên chủ bị tẩu quả nhập ma lâu lâu ngẫu nhiên sẽ có mấy ngày máu chảy thành sông.
Đương nhiên, máu này không phải của hắn mà là do hắn hóa điên tàn sát bừa bãi.
Haizz!! Đồ của nhân vật chính ngươi há có thể làm bậy sao! ╮(╯_╰)╭
Vân Cung hắn thật sự đau buồn không thôi.
Hắn xuyên vô lúc nào lại không xuyên, lại xuyên vô ngay lúc nguyên chủ vừa xác thực tẩu quả nhập ma được một tháng.
Nhìn số còng tay, còng chân hạn chế linh lực thật sự của hắn Cung tiểu đại thần đau lòng vô cùng.
Cớ sao… đến lượt hắn xuyên lại khổ thế này……
Tác giả: cầu mọi người ủng hộ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.