Xuyên Qua, Ta Đang Cướp Tân Nương Của Nam Chính?

Chương 122: Rõ Ràng




Hữu Ly thấy Huyền Uyên Thành lặng im, ông bỗng cười thành tiếng, sau nhàn nhạt nói đến chuyện chính: “Ôn Vương Gia cảm thấy Tân Phương Phương thế nào? Có xứng đáng để cùng người sinh Thánh Nữ kế tiếp không?” Hữu Ly dừng lại lời nói, ánh mắt nhìn Huyền Uyên Thành bình tĩnh, không gợn sóng, biểu hiện như vật khiến trong lòng Hữu Ly dự đoán đối phương có lẽ nhận ra từ sớm.
Bởi vì có rất nhiều liên kết, sơ hở mà Thánh Nữ trước khi qua đời để lại, không muốn biết cũng thật khó.
Chỉ là biết rồi càng tốt, ông ta không cần giải thích quá nhiều.
Trong lúc Hữu Ly cho rằng Huyền Uyên Thành không nói gì, thì chàng bất ngờ cất giọng: “Trên người Phương Phương có độc, là Hữu Thần Y hạ xuống đúng không?”
“Thật không nghĩ tới Ôn Vương Gia nhanh chóng biết được, xem chừng đã rất quan tâm Tân Phương Phương rồi.” Hữu Ly vừa nói vừa cười, nụ cười mang đầy ý vị, lát sau ông tiếp tục lời nói: “Đúng là trên thân con bé có độc, không những thế còn là kịch độc, nhiều năm ngấm vào xương tủy, và được lão phu dùng thuốc che giấu đi, tuy nhiên người hạ xuống là Thánh Nữ, người muốn lão phu giấu giếm cũng là Thánh Nữ.”
Năm xưa ông ta được tin từ Thánh Nữ, tức Hương Phi gửi đến, Hương Phi mong muốn ông ta giúp Hương Phi lấy độc dược từ trong Nhân Tộc ra, mục đích là hạ độc đứa trẻ Thừa Tướng Phu Nhân vừa sinh.
Ông ta không biết vì sao Hương Phi phải làm vậy, chỉ hiểu rõ Hương Phi một bên hạ độc đứa trẻ vừa ra đời, một bên giả vờ thương tiếc một nhà Tân Phủ.
Không những lừa gạt được tất cả mọi người rằng đứa trẻ Tân Phương Phương sinh ra liền bệnh khó chữa, còn để Thừa Tướng khi ấy tự đem Tân Phương Phương giao lại cho Thần Y là ông ta.
Sau cùng Tân Phương Phương ở chỗ ông ta, Hữu Ly mới triệt để biết lý do, Hương Phi là chọn trúng đứa trẻ này, xác định thay bà ấy sinh Thánh Nữ kế tiếp, tế bái Thần Linh tại Nhân Tộc.
Có đoạn Hương Phi nói là Thần Linh chỉ điểm bà ấy làm.
Ông ta ban đầu ngờ vực, nhưng vẫn tin lời vì nghĩ tới Thần Linh và Thánh Nữ trước nay luôn có liên hệ đặc biệt.
Về phần ông ta tham dự chuyện này, đương nhiên như Hương Phi, tin tưởng Thần Linh, mặc dù bản thân ông ta không trong Nhân Tộc nữa, thì cũng sẽ được sự bảo hộ Thần Linh ban xuống.
Bao đời Nhân Tộc duy trì, đều do sở hữu một phần sức mạnh Thần Linh.
Thánh Nữ mấy đời vì Thần Linh sẵn lòng chết, ông ta nguyện vì Thần Linh làm kẻ xấu.
Hữu Ly quyết định, Huyền Uyên Thành bên này nghe hết lời ông ta nói, chàng tức thì nhăn mày, híp mắt hỏi lại: “Mục đích hạ độc, là đề phòng Phương Phương cùng Tân Phủ phản kháng đúng không?”
“Đúng vậy, dù sao đi nữa mọi việc không dễ dàng, không phải ai cũng biết đến Thần Linh, và được Thần Linh che chở.” Hữu Ly cười nhẹ, không hề do dự nói hết.
Huyền Uyên Thành cuối cùng rõ ràng, vẻ mặt chàng sau cùng bỗng nhiên thay đổi, từ từ cong khóe miệng lên, “Ta hiểu, cảm tạ Hữu Trưởng Lão đã giải đáp hết câu hỏi.”
Suy cho cùng chẳng có ai nguyện ý cả đời thành vật hiến tế, mất đi nửa tự do cả.
Nhưng mẫu phi làm cần thiết đến mức hạ độc thủ với ân nhân, chàng không còn lời gì để nói thêm.
Hữu Ly nhìn Huyền Uyên Thành, xác định chàng không có ý hỏi chuyện khác nữa, liền nhịn không được nhếch miệng nói: “Có vẻ Vương Gia không muốn biết độc trong người Tân Phương Phương là gì?”
Ông ta vốn cho rằng người trước mặt rất quan tâm Tân Phương Phương, mà biểu hiện của đối phương bây giờ khác xa những gì ông ta tưởng.
Nếu là để mắt, sẽ không chỉ hỏi đơn thuần bị độc như thế.
Đối diện câu nói từ Hữu Ly, Huyền Uyên Thành nở nụ cười nhạt, thản nhiên đáp trả: “Là gì cũng đâu quan trọng bằng việc sinh Thánh Nữ đời kế tiếp, phải không Hữu Trưởng Lão?”
Bị hỏi ngược lại, Hữu Ly hơi nhướng mày, con ngươi ông ta xoay chuyển một vòng, lát sau Hữu Ly gật đầu cười phụ họa: “Đúng vậy, thời gian Thần Linh định sắp tới, mong Ôn Vương Gia sớm ngày đưa Tân Phương Phương về Nhân Tộc.”
“Hữu Trưởng Lão an tâm, chờ ta xin Hoàng Thượng ban hôn xong xuôi, ta ắt mang người trở về Nhân Tộc.” Huyền Uyên Thành bình tĩnh bảo đám.
Hữu Ly gật gù tỏ vẻ hài lòng xen tín nhiệm, ông ta nói thêm hai câu, sau đó nhanh chóng rời đi.
Thời điểm nhìn bóng lưng Hữu Ly khuất khỏi tầm mắt mình, Huyền Uyên Thành mới nhẹ nhàng buông lỏng nội tâm.
Chỉ có điều trong đầu thoáng chốc nặng nề nghĩ kế hoạch tiếp theo.
Phương Phương trúng độc, chàng lo lắng, nhưng nếu chính chàng biểu hiện ra thì chẳng khác nào đi đúng đường mà Nhân Tộc bày ra.
Chàng biết rõ thứ Nhân Tộc muốn là chàng phải sinh Thánh Nữ, cơ mà bọn họ kiêng kị thân phận chàng, vì vậy để đề phòng chàng phản kháng, bọn họ cố tình tạo thật nhiêu lí do dây dưa ở trên người chàng.
Càng nhiều, càng khiến chàng chẳng thể thoái thác được.
Nên tình cảm chàng dành nàng, giấu được chừng nào hay chừng đó, tránh trường hợp người Nhân Tộc lợi dụng loại độc trong thân thể nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.