Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

Chương 59: Khúc nhạc dạo mới của trường học




“Được rồi Huy Huy, vừa đúng dịp ba ngày này, chúng ta đến trường, làm tốt thủ tục báo danh, chờ 13 ngày sau khai giảng.” Nghiệp Thiên Mẫn bây giờ là vẻ mặt hạnh phúc, trong lòng cũng bị kích động vạn phần, Huy Huy vậy mà đồng ý rồi, hắn vậy mà đáp ứng rồi. Vừa nghĩ tới Viên Đãi Đãng cũng chính là Tiểu D và Cảnh Ngộ chính là Nhất Thăng Nhãn Lệ, cư nhiên trước khi logout nói cái gì mà hắn tuyệt đối sẽ thất bại, ha ha, xem ra nếu như bọn họ biết ấy à, còn không phiền muốn chết? Nghiệp Thiên Mẫn cũng vô lương tâm nghĩ, ôi chao, quả nhiên gần mực thì đen, đều bị biến xấu rồi.
“A ~~~~~~. Ghi danh!!!!!! Ta có thể không tới cái chỗ trường biến thái ấy được không a ~~~~~~~~.” Ta vừa nghe đến phải đi ghi danh, nhất thời kêu thảm, không muốn không muốn, ta không cần cùng một đám biến thái cùng một chỗ học tập đâu ~~~~~~~.
“Biến ~~~~ thái!!!! Trường học?????????????” Nghiệp Thiên Mãn vừa nghe tên ta gọi kia, nhất thời đầu đầy hắc tuyến, “Huy Huy a, cái trường học biến thái mà em gọi ấy, có vẻ như anh kiêm người yêu của em ở đó học sao!”
“Ách???????? A ~~~ ha ha ha.” Ta một trận cười mỉa, trời ơi, sao lại hô ra chứ, thật là. Gần đây chỉ số thông minh hình như có chút giảm xuống, không được không được.【 Thần: chỉ số thông minh của ngươi lúc nào thì cao hơn? Ta sao không biết? Huy: Thần Thần a, ngươi nói cái gì cơ? Ta không có nghe rõ ràng a, lặp lại lần nữa đi. Thần: bảo ai đó, phải kêu mụ, đại thân mụ. Không thì ta @&(&((&^@(#)@&@(…. @*#)@#*#_(&!@#&#$)….. ~ ─── !$@*$(#$Y)@&$… @%#*% Huy: …. &(#%… 】
“Cái kia, anh à anh tuyệt đối bình thường a, vậy chúng ta, chúng vẫn là đi ghi danh thôi, đi cái chỗ biến, ách, khụ khụ khụ. Đại học Tử Thanh Vân Hải đệ nhất toàn quốc, thậm chí là toàn bộ thế giới đều biết tới, ta cư nhiên vinh hạnh như thế đi tới chỗ đó đọc sách, thực là vinh hạnh vạn lần a!” Ô ô ô ô ô, cùng một đám biến thái làm bạn, ta có thể bị nhiễm hay không nhỉ? Hẳn là không đâu, ta trời sinh không phải có khiếu học tập, sai, là không cần hảo hảo học, là có thể lấy thiên tài cao phân mới đúng. Cho nên, ta hẳn là vẫn có thể ở đằng kia tiếp tục trải qua những tháng ngày thảnh thơi pha trò, thành tích vẫn xuất sắc như thường đi, chỉ cần không bị trở thành quái vật là được. Vừa nghĩ đến một đám học sinh chăm chú học tập, thì ta một người đang coi BL tiểu thuyết, hoặc là đang say giấc nồng, ta liền một trận mồ hôi lạnh.
“Này còn không khác lắm, coi như là ngươi chuyển nhanh. Ta trước kêu quản gia chuẩn bị một chút, ngươi chờ lát hẵng đi xuống.” Nghiệp Thiên Mẫn mang theo nét tươi cười thỏa mãn, ngọt ngọt ngào ngào đi xuống lầu. 【 thần: huy huy sống biệt thự, ở lầu 4. Ta trước đây đã nói chưa? Cho dù có, cũng xin hãy quên đi, lấy cái này làm chuẩn. 】
Thấy anh trai săn sóc giúp ta đóng cửa lại, ta thở dài một tiếng, ta từ này về sau sẽ sinh hoạt ở trong nước sôi lửa bỏng rồi. Ta nhưng lại không quên, chỗ ấy chính là hình thức dừng chân, trời ơi, đất hỡi, nghĩ tới ta một cậu ấm quần đưa tới tay, cơm bưng tới miệng cuộc đời như ấy, phải qua cái loại mọi chuyện dựa vào chính mình như này, ta chết mất. Ta mềm nhũn nằm ở trên giường, vì tương lai của ta mà mặc niệm.
Tích tích đông đông, chim con sáng sớm có sâu ăn, sâu sáng sớm bị chim ăn, một trận tiếng chuông hòa vào nhau vang tới. Ta vô lực đứng lên, chợt nghe đến tiếng ca lớn hưng phấn, treo điện thoại xong, ta đáp thang máy đi xuống lầu, thấy cái loại ánh mắt mờ ám của ba mẹ ngồi trong đại sảnh. Ta một trận nghi hoặc, bọn họ đây là thế nào vậy?
“Huy Huy a, quyết định của con ba mẹ đều ủng hộ, mặc kệ mấy người bọn hắn, chúng ta đều không ngại.” Mẹ Nghiệp vẻ mặt hưng phấn, giống như là biểu hiện lúc ta thân là đồng nghiệp nữ ấy. Hãn, mẹ ta sẽ không phải là đồng nhân nữ chứ? 【 thần: không phải. 】
“Mẹ, người đây là?”
“A, không có việc gì không có việc gì, Huy Huy con cứ đi học cùng với anh con đi, không cần phải gấp gáp về làm gì, chúng ta sau này sẽ giúp con đem đồ vật cần thiết đến ký túc xá mà.”
“Ba, con tên còn chưa ghi, ký túc xá còn chưa có phân a!” Ta có chút bất đắc dĩ nhìn ba mẹ mình đang vui vẻ.
“Này không có gì cả, đã ghi danh thì có thể phân ký túc xá rồi.” Nghiệp Thiên Mẫn mỉm cười giải quyết kháng nghị của ta, không sai, chính là kháng nghị, ta không muốn sớm như vậy đã tiến vào cái trường học biến thái chỉ biết đọc sách kia. Điểm ấy không thể không làm cho người ta hoài nghi, vì sao Huy Huy lại nhận định người của trường học ấy chính là biến thái nhỉ? Nghiệp Thiên Mẫn nghi hoặc không ngớt, vừa nghĩ tới mình cũng bị Huy Huy phân vào hàng ngũ biến thái, không khỏi lại hắc tuyến
“A? Như vậy a!” Bỏ mình rồi. Hi vọng cuối cùng của ta biến mất rồi.
“Huy Huy yên tâm, anh sẽ hảo hảo chiếu cố em, không ai dám khi dễ đâu.”
“Ha hả…”
“Trường học còn có rất nhiều đồ ăn ngon nga.”
“Ha hả…”
“Trường học còn có rất nhiều chỗ chơi vui nga.”
“Ha hả…”
“Huy Huy, đừng cười khổ, trường học thực sự đối với em nghĩ đến thì chán như vậy sao, đi là biết rồi.” Lập tức không màng tới ta giãy dụa, một phen đem ta kéo ra ngoài, ngồi trên máy bay tư nhân nghênh ngang đi.
“Huy Huy, bảo trọng nga ~~~~~~~~.” Mẹ ở rất xa vẫy vẫy tay theo hướng ta đi, khiến ta càng thêm hoài nghi, có phải chuyện của ta và anh trai bọn họ đã biết rồi không? Vì sao bọn họ không phản đối? Bọn họ ủng hộ chúng ta sao? Ta hoài nghi nhìn anh trai từ lúc biết đáp án của ta xong, vẫn cứ vui tươi hớn hở.
“Đừng suy nghĩ nhiều quá mà, tất cả đều có ta.” Anh ấy thỏa mãn vỗ vỗ ta, đem ta ôm vào trong lòng, hạnh phúc cảm thụ được thế giới hai người chỉ có ta và anh ấy, chú lái xe đáng thương thì bị chúng ta hoàn toàn bỏ quên, dù sao chúng ta mới không sợ chú ý đi nói lung tung, muốn để một sát thủ lãnh khốc loạn nói huyên thuyên, thật là rất khó a.
Cũng không nói cái gì sai cả, bây giờ người lái xe cứ lái xe, chính là lúc đó ba không biết dùng tới biện pháp gì lừa tới sát thủ Cô Phong bài danh đệ nhất giới sát thủ. Tuyệt đối khiến cho người ta tưởng tượng không được chính là người ấy lúc này vậy mà trở thành lái xe riêng của nhà ta, thuận tiện bảo họ an nguy của chúng ta.
Cô Phong
No.1 giới sát thủ
Am hiểu dùng thương, nghe nói ngoài ra còn biết dịch dung, thân thủ nhanh nhẹn, giống như quỷ mỵ.
15 năm qua, gây lên 4553 án, độ khó là cấp ss cùng cấp sss, không có án lệ thất bại.
Hiện nay hành tung khó đoán, vào năm năm trước đã biến mất khỏi giới sát thủ, sau thì không biết đã đi đâu, có người nói đã mất mạng rồi.(nghe cứ như tìm người nhà ấy *khục khục*)
Khi ấy ta xem đến hồ sơ của Cô Phong thì, ta quả thực không thể nào tin nổi, tài xế nhà ta vậy mà chính là sát thủ Cô Phong đại danh đỉnh đỉnh ấy. Nói hắn là chú, kỳ thực hắn chỉ lớn hơn ta 7 tuổi. Nhưng dáng dấp lão luyện này, thực sự rất khó khiến người ta cho rằng hắn chỉ có 27 tuổi, 12 tuổi đã bắt đầu làm sát thủ, chuyên làm nhiệm vụ cấp cao, hắn thật là trưởng thành đủ sớm.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
Thần: ngẫu gia phong Phong tiểu thụ hoa lệ lệ thu được, chú tài xế một tiếng vỗ tay hoan nghênh, mị ha ha ha ha.
Phong: … .
Thần: làm gì làm gì, không được có ý kiến.
Phong: …
Thần: ngươi nói cái gì???
Phong: ta không cần ~~~~~~~~~~~
Thần: hắc hắc, mặc kệ tiểu Phong Phong có đồng ý hay không, mỗ tà ác ta đều đã định là dụ dỗ rồi, không cần quá bi thương, đất diễn của ngươi không nhiều lắm đâu, chính là một lần như vậy đi.
Phong: …(=. =#)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.