Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại Boss

Chương 125:




EDIT: morticia.
Huynh muội Bạch có được manh mối bí cảnh, bí cảnh này còn là mộ của Đại Thừa tu sĩ, trong đó có đủ các loại truyền thừa và bảo vật.
Tất cả truyền thừa của một Đại Thừa tu sĩ, vậy phải giàu có bao nhiêu, nếu không bọn họ cũng không động tâm.
"Lâm đ*o hữu, phía trước là cửa vào bí cảnh."
Huynh muội Bạch dẫn Lâm Tô vào một sơn cốc, mặt ngoài sơn cốc là tảng đá màu nâu đỏ, gần như không có nổi một ngọn cỏ, càng không có động vật chim chóc, yên tĩnh đến quỷ dị.
"Sau khi hai bọn ta phát hiện cửa vào bí cảnh này, không dám tùy tiện đi vào, bày huyễn trận xung quanh, định chuẩn bị thật tốt rồi mới vào. Bây giờ có thiên chi kiêu tử như đạo hữu tương trợ, chuyến này chắc chắn thắng lợi." Bạch Tuyết chân thành cười nói.
Trên mặt Lâm Tô mang chút kiêu ngạo tự đắc, lại khiêm tốn nói, "Chúng ta vẫn nên cẩn thận chút, bí cảnh chưa từng thăm dò dù có nhiều kỳ ngộ, nhưng theo đó cũng có rất nhiều nguy hiểm không thể biết."
"Có lý, vẫn là đạo hữu kiến thức rộng rãi, kinh nghiệm phong phú."
Bạch Tuyết vỗ mông ngựa, thấy cô lâng lâng còn rất hưởng thụ, Bạch Tuyết âm thầm cười nhạo, còn không có đầu óc ngu xuẩn nữa.
Bạch Băng phá huyễn trận, ba người cùng đi vào bí cảnh.
Bọn họ tiến vào một sơn động đen, trong sơn động không có ánh sáng, đen thùi lùi, Lâm Tô thấy ra thạch chiếu sáng, sơn động nháy mắt sáng lên.
"Đây là bí cảnh à? Nhìn không giống." Bạch Tuyết ngạc nhiên nói, giống như lần đầu đến đây.
Bạch Băng trả lời, "Đây chỉ là cửa vào, bí cảnh có truyền tống trận, chúng ta cẩn thận tìm thử."
Sơn động không lớn, ba người cẩn thận lục lọi trong sơn động, không có phát hiện gì đặc biệt. Lâm Tô chú ý trên đất phủ một lớp cát dày, không hợp với sơn động.
Sàn sạt, sàn sạt.
Lâm Tô còn chưa nói phát hiện của mình, liền thấy cát trên đất nhúc nhích, giống như có sinh mệnh. Cát vàng càng động càng lợi hại, đầu tiên là gom lại thành từng đống cát nhỏ, nhanh chóng to lên, biến thành hình người.
Người cát vàng không khác gì người bình thường, tứ chi, ngũ quan, tóc sinh động như thật, thậm chí trên người còn mang áo giáp, ngoại trừ do cát ngưng tụ thành.
Mười người cát vàng, đều là cấp 20, tương đương với tu vi Trúc Cơ sơ kỳ. Chữ "Vệ binh cát vàng (sơ cấp)" màu đỏ trên đỉnh đầu, phía dưới là thanh HP, không khác gì thiết lập quái trong game pc.
Tu vi hiện tại của Lâm Tô là Trúc Cơ trung kỳ, đối phó với một quái Trúc Cơ sơ kỳ thì dễ òm, nhưng đối phó với mười con thì hơi quá sức.
Cô quay đầu nói với huynh muội Bạch, "Ta gánh năm con, hai người đối phó năm con còn lại!"
Ba người hợp tác, đám quái này có thể đánh thắng.
Nhưng huynh muội Bạch không động, đứng một góc sơn động phía xa, cười quỷ dị.
"Lâm đ*o hữu xuất thân danh môn chính phái, là thiên chi kiêu tử, mười Trúc Cơ sơ kỳ thôi mà, không phải đối thủ của đạo hữu. Huynh muội bọn ta không đủ thực lực, vẫn không nên gây thêm phiền toái cho đạo hữu."
Thì ra là chủ ý này.
Lâm Tô cười lạnh một tiếng, "Thì ra đây là mục đích của các ngươi."
Bạch Tuyết ngu ngơ một lúc, phản ứng lại ngay, cười càng xán lạn.
"Thì ra ngươi đã phát hiện bọn ta có vấn đề, cũng không ngu quá ha. Nhưng phát hiện rồi thì sao? Còn không phải theo bọn ta đến đây? Nên nói ngươi tài cao gan lớn? Hay không biết sợ đây?"
Tương kế tựu kế? Đừng có ngu nữa đi, cũng chỉ có thiên chi kiêu tư từ đại môn phái mới ngây thơ như thế, hai huynh muội này lừa giết nhiều người rồi, chưa từng thất thủ, nhắm vào mấy tên gọi là thiên tài ở đại môn phái, tự cho mình là siêu phàm, coi trời bằng vung, con nhỏ này cũng không ngoại lệ.
Không sai, hai huynh muội này là giết người cướp của, từ lúc Lâm Tô ra khỏi Trân Bảo Các đã nhìn cô chằm chằm. Có thể khiến tiểu nhị Trân Bảo Các nịnh nọt cung tiễn, chắc chắn không phải khách nhỏ lẻ gì. Hay hơn là, cô lẻ loi một mình, nên hai huynh muội này liền đi theo cô.
Nhìn ra thực lực của Lâm Tô trên bọn họ, mới dẫn cô đến đây, mượn đao giết người. Nếu không, hai người này đã trực tiếp động thủ trên đường.
Nơi này cũng là bọn họ ngẫu nhiên phát hiện, ban đầu bọn họ cũng suýt mất mạng trong tay người cát, nhưng sau khi tìm ra cách giải quyết, nơi này trở thành thánh địa để bọn họ mượn đao giết người.
Lâm Tô còn chưa tính sổ với hai người này, vệ binh cát vàng đã công kích đến trước mặt. Mười vệ binh cát vàng vây quanh, đều hướng về phía Lâm Tô, giống như không phát hiện huynh muội Bạch.
Lâm Tô biết ngay, hai người này chắc chắn có bí pháp để đám vệ binh cát vàng này không để ý đến bọn họ, muốn kéo bọn họ xuống nước là không thể, chỉ có thể tự mình giải quyết.
Vì phòng địch hai mặt, Lâm Tô dựa lưng vào vách đá, điều khiển Bích Huyết kiếm tung chiêu. Vì còn nghi ngờ huynh muội Bạch làm loạn, nên Lâm Tô không giấu dốt, ra chiêu trí mạng, tốc chiến tốc thắng. Vệ binh cát vàng cầm đầu bị cô chém thành hai khúc, từ đầu đến chân, ngã xuống, sau đó hóa thành đống cát.
Lâm Tô thấy nghi hoặc, dù cô ra tay ngoan lệ, nhưng tiểu quái cấp 20 đâu đến mức da giòn như thế? Chết quá dễ khiến Lâm Tô không dám tin.
Nhưng vui mừng là, một vệ binh cát vàng cô đã thu về 500 kinh nghiệm. Tiểu quái cấp 20, ngon. Giết một con là cô từ level 26 lên nửa cấp, giết thêm một con nữa là thăng cấp.
Phó bản quả nhiên là nơi thu kinh nghiệm tốt.
Lâm Tô hưng phấn tiếp tục thu kinh nghiệm, Bạch Tuyết thấy cô dễ dàng giải quyết một con vệ binh cát vàng, có chút giật mình, "Ca, nàng có thể..."
"Yên tâm đi, không đâu, mới Trúc Cơ trung kỳ, không có khả năng sống sót từ tay vệ binh cát vàng. Trò hay còn ở phía sau đấy."
Như nghĩ tới gì đó, Bạch Tuyết cũng yên lòng, nhìn Lâm Tô cười đồng tình.
Lâm Tô không thấy Bạch Tuyết đồng tình, cô đánh quái đến thuận buồm xuôi gió, mấy con quái này dù cấp 20, nhưng so với yêu thú Trúc Cơ sơ kỳ yếu hơn hẳn, cô đối phó không tính phí sức.
Liên tục giết năm vệ binh cát vàng, kinh nghiệm mà bọn nó cung cấp cũng lên tới cấp 28, full cảnh giới Trúc Cơ.
Lâm Tô còn chưa kịp cao hứng, liền thấy vệ binh cát vàng vừa rồi bị đánh chết, biến thành đống cát, lại từ từ nhúc nhích, hóa thành hình người, đứng lên một lần nữa.
Lâm Tô: "..."
Lại còn phục sinh!
Khó trách thực lực bọn nó còn yếu hơn đồng tu vi, nếu thêm phục sinh vô hạn, so với Trúc Cơ sơ kỳ còn khó đối phó hơn.
Nhưng đối với Lâm Tô đang thu kinh nghiệm là vừa ý, liên tục phục sinh là kinh nghiệm tăng không ngừng đó, nhỉ? Đây là bug để cô thu kinh nghiệm?
Huynh muội Bạch thấy cô ngây ngốc, càng đắc ý, đây mới là chỗ hố người, dù đối phó được mười vệ binh cát vàng thì sao? Bọn nó có thể phục sinh vô số lần, dần dần mài chết ngươi.
Lâm Tô nhanh chóng hồi thần, ý thức nếu cứ tiếp tục thế này thì không ổn, dù thu kinh nghiệm rất thoải mái, nhưng linh khí của cô có hạn, mấy con quái này lại không biết mệt, sẽ không cho cô cơ hội nghỉ giữa hiệp. Chứ đừng nói chi huynh muội Bạch thị đứng bên cạnh còn có tâm hại người.
Nghĩ đến đây, Lâm Tô lấy ra một thanh phù lục trong nhẫn không gian, tăng thêm một vòng phòng hộ cho mình, sau đó vung kiếm như cũ, lốp bốp một đợt toàn diệt, chỉ còn lại đống cát vàng.
Rất tốt, phục sinh cũng cần thời gian, mà 5000 kinh nghiệm đủ để Lâm Tô thành công lên level 30, cũng chính là Kim Đan kỳ.
Kim Đan kỳ đối phó với mấy con quái cấp 20 siêu easy.
Huynh muội Bạch bên cạnh thấy cô thổ hào dùng phù lục, ánh mắt càng nóng bỏng, quả nhiên không nhìn nhầm người, một con dê béo bở!
Nhưng rất nhanh, bọn họ lại giận sôi lên, không thể để nữ nhân này phá của, chờ đến lúc cô chết thì những thứ này là của bọn họ, cứ theo đà này, chỉ sợ người còn chưa chết đồ đã hết trước, đây là đồ của bọn họ đó!
Lại một đợt vệ binh cát vàng mới, Lâm Tô mí mắt không nhấc lại tung ra một thanh phù lục, lần nữa toàn diệt.
Huynh muội Bạch tức đến nghiến răng nghiến lợi, không được, thêm xíu nữa nữ nhân này thật sự dùng hết đồ trên người. Có lẽ cô có chủ ý này, tình nguyện hủy cũng không để lại cho bọn họ.
Huynh muội Bạch cuối cùng không nhịn được ra tay, nhưng bây giờ Lâm Tô đã là Kim Đan kỳ, cách nhau một cảnh giới, chênh lệch như trời với đất, nên kết cục cũng hiểu rồi đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.