Hạ Tư Truy cầm bút, ngón tay thon dài lướt đi cực nhanh viết lên bảng: "Giám định pháp y cho thấy có một lượng lớn chất Sodium Nitrite (E250) trong cơ thể nạn nhân, chính là chất bảo quản ngăn cho cơ thể không bị hư thối, mặc dù vậy dựa theo tình hình vẫn có thể giám định nạn nhân chết tầm 1 tháng trước"
"Được rồi đến tôi" Hàn Lương Nghị đi lên đoạt lấy bút trong tay anh.
"Nạn nhân tên Thu Hân, 17 tuổi, sống cùng bố mẹ tại chung cư cũ đường Lạc San, khu vực quanh đây cực vắng vẻ, đa số là người lao động chân tay sinh sống, bố mẹ là công nhân, rất ít khi về nhà, có lẽ là trên đường đi học về nạn nhân bị hung thủ bắt đi, mất tích vào ngày 27"
Hoa Y chống cằm nhìn vào bức ảnh vừa được gắn lên.
"Đó là Thu Hân?"
Hàn Lương Nghị nhìn sang: "Đúng vậy, là một cô bé rất xinh đẹp"
Hoa Y dùng móng tay cọ qua cọ lại trên cằm, cô đứng lên đi về phía trước, mang ảnh của 2 nạn nhân đồng thời xếp cạnh nhau.
"Có biết họ giống nhau ở đâu không?"
Hạ Tư Truy không mặn không nhạt nói: "Đôi mắt"
Hàn Lương Nghị giật ảnh xuống nhìn thật kĩ.
Hoa Y nở nụ cười với Hạ Tư Truy: "Chính xác, đôi mắt đều rất linh động, như biết nói chuyện, còn có khi khóc...thì đặc biệt ướt át rung động lòng người"
Hàn Lương Nghị hít vào một ngụm khí lạnh: "Bảo sao nạn nhân nào cũng bị móc mất tròng mắt, hắn định sưu tầm hay gì!"
Hoa Y nở nụ cười giật lấy bút trong tay hắn.
"Nam, thông minh, thành phần trí thức cao, ngông cuồng tự đại, quan niệm thẩm mỹ, thích những đôi mắt hạnh linh động lại đẫm lệ, cái này có thể liên quan đến tuổi thơ của hắn hoặc một tiêu chuẩn vô cùng quan trọng trong lòng hắn"
Hoa Y vẽ ra một đường mũi tên: "Ngoài ra, hắn muốn chúng ta chứng kiến những tác phẩm nghệ thuật để đời của hắn, chính là đại diện cho cuộc sống của hắn, lá The Tower là sự sụp đổ của kiến trúc cũ nát, đại diện cho sự sụp đổ của chính bản thân hắn, hắn đã thoát ra ngoài vỏ bọc của sự giả dối để sống với chính mình, lá Wheel of Fortune, thể hiện rằng hắn đã gặp được người hắn yêu, hắn yêu người đó say đắm, hắn muốn nói rằng hắn xứng đáng được yêu thương, được đón nhận"
Hàn Lương Nghị nhíu mày quan sát cô, đảo mắt qua lại từ đầu đến chân: "Cô...không phải cũng là sát nhân đó chứ?"
Hoa Y kéo lên khoé miệng, bút văng ra nện trúng đầu hắn: "Tâm lý tội phạm đơn giản thôi, nếu anh đứng trên góc nhìn của hắn liền suy nghĩ được"
Hàn Lương Nghị xoa đầu đau điếng, tay khua khua: "Chịu thôi, bảo tôi suy nghĩ như tội phạm, không nổi đâu, tôi chẳng thể biến thái như hắn"
Hạ Tư Truy đôi mắt sẫm màu, đen lại, anh ngừng bút, trên tập giấy một người đàn ông không thấy mặt được anh phác hoạ nên, ngòi bút cắm tại chính giữa khuôn mặt.
Hoa Y thấy ánh mắt anh hơi lạnh, nghiêng người nhìn qua, cùng lúc anh ngẩng đầu nhìn cô.
"Tên hạ độc em, và hắn là cùng một người"
Không phải câu hỏi mà là câu khẳng định, Hoa Y gật đầu.
Hàn Lương Nghị trợn mắt khó tin: "Sao có thể, tên kia là sát nhân liên hoàn rất nguy hiểm, nhưng tên bỏ độc Kế Hoa Y lại không xuất hiện, mấy ngày nay tôi đều đi theo không thấy dị tượng gì cả"
Hạ Tư Truy lời ra khỏi miệng còn cảm thấy hàn băng rét lạnh: "Cách thức tương tự, vừa phức tạp lại đơn giản, cách cắt đứt dấu vết cũng một màu giống với hắn"
Hàn Lương Nghị suy nghĩ đôi chút, vẫn cảm thấy khó hiểu: "Vậy sao hắn không ra mặt ra tay, chẳng phải các nạn nhân khác đều thế, hơn nữa...mắt...Kế Hoa Y cũng không phải gu thẩm mỹ của hắn"
Hoa Y nhìn qua Hạ Tư Truy thấy hắn ánh mắt ngày càng lạnh, quanh thân bắt đầu luân chuyển tầng áp suất thấp, cô nhanh chóng nắm lấy tay hắn 10 ngón hay đan lại.
"Đừng lo, hắn không giết nổi em"
Hạ Tư Truy lông mày nhíu chặt vẫn chưa giãn ra chút nào, hắn ngẩng đầu lần nữa nhìn sâu vào mắt cô.
"Chuyển qua nhà tôi"
Hoa Y cứng lại, đồng dạng Hàn Lương Nghị cũng sững sờ hoá đá tại chỗ.
Rất nhanh Hoa Y liền lấy lại tinh thần, bắt lấy cơ hội chớp nhoáng nở nụ cười tươi rói đồng ý luôn.
Phải biết là hắn chưa bao giờ chủ động như thế, là mời sống chung đó có ngu mới không đi.
————————————
"Y Y ăn cơm" Hạ Tư Truy đặt đồ xuống bàn gọi cô.
"Em ra đây" Hoa Y cùng lúc mở cửa bước ra.
Nhìn trên bàn món ăn khá đặc sắc, mấy tháng nay cô bị hắn nuôi sắp béo ra một vòng rồi.
Hoa Y ngồi xuống, nhận lấy bát đũa trong tay hắn.
Thấy hắn mở điện thoại, mày nhíu chặt.
Hoa Y: "Sao thế?"
"Nạn nhân thứ 3 xuất hiện" Hạ Tư Truy trả lời cô.
"Vậy đi thôi" Hoa Y rất nhanh đứng lên lại bị hắn kéo xuống.
"Ăn xong cơm rồi đi"
Hoa Y nở nụ cười, xới cơm cho hắn, cả hai ăn nhanh rồi đến hiện trường.
————————————
(Trung tâm bơi lội - bể bơi)
"Thi thể đâu?"
Hàn Lương Nghị nhìn Hạ Tư Truy chỉ về một hướng: "Lần này mới tìm thấy đầu của nạn nhân, chưa tìm thấy các mảnh còn lại"
Hạ Tư Truy đi qua theo hướng hắn chỉ, đúng là chỉ có phần đầu, do bị ngâm trong nước nên ngập úng phù nề.
Hoa Y đứng bên cạnh nhìn hắn, bể bơi tràn ngập mùi máu, có lẽ là hung thủ vứt đầu nạn nhân xuống bể bơi, nãy vừa được vớt lên.
"Vẫn là cách thức giết người của tên sát nhân khu trượt tuyết, dựa theo mức độ ngập úng có lẽ khoảng 3 tiếng trước"
Hạ Tư Truy lột bỏ bao tay.
"Vậy là mới gần đây, còn có khả năng hắn hiện đang trên đường thủ tiêu các mảnh cơ thể"
Hàn Lương Nghị khuôn mặt căng chặt bước nhanh ra ngoài.
Hạ Tư Truy đi theo vết máu nhỏ giọt kéo từ thành bể bơi dẫn đến phòng tắm.
Hoa Y đi đằng sau hắn.
Trong phòng tắm những vết máu đỏ còn khá mới bắn lên trên tường, sàn nhà, còn có những mảnh thịt vụn do quá trình phân cắt mà thành.
Không có dấu chân, tên sát nhân hẳn đã mặc đồ bảo hộ kĩ càng khi phân xác để tránh bắn lên người, đúng là cực kì cẩn thận.
Hàn Lương Nghị đi một lúc liền hùng hồn quay lại: "Đi, CCTV phát hiện ra một bảo vệ trông rất lạ không thuộc toà nhà có lẽ là hắn, lúc nãy cũng xác định được hắn lên một chiếc xe taxi rời đi, đã tra ra biển số xe và lộ trình"