(Sở cảnh sát địa phương)
Hoa Y một đường đi theo Hạ Tư Truy, cô chạy lên nhẹ kéo cổ tay hắn.
"Ăn cơm trước đã"
Hạ Tư Truy cúi đầu nhìn cổ tay mình, vốn định từ chối, hắn xưa nay không ăn hay uống đồ người khác đưa cho nhưng không biết vì sao khi nhìn vào mắt cô hắn lại gật đầu đồng ý.
Hoa Y cười kéo hắn qua phòng làm việc được chuẩn bị trước.
Hoa Y ăn được nửa hộp cơm liền ngẩng đầu, hắn ăn rất chậm rãi, còn kén món, cô quan sát gần như những món chiên hắn đều không ăn.
Lành mạnh như vậy, Hoa Y thầm than xem ra lần này khó nuôi rồi đây.
Ăn xong Hạ Tư Truy lấy ra một chiếc hộp sắt nhỏ, trong đó có rất nhiều loại kẹo.
Hắn lấy ra một viên rồi đẩy về phía cô: "Tự chọn"
Hoa Y nở nụ cười: "Em thích kẹo mút lần trước anh cho em hơn"
Hạ Tư Truy nhìn cô, một lúc sau hắn vươn tay vào túi thật sự lấy ra một cây kẹo mút vị dâu sữa.
Hoa Y nụ cười càng sâu, nhận lấy kẹo trong tay hắn: "Ăn kẹo mút trước mặt em cũng không sao, đâu có cười anh"
Hạ Tư Truy cúi đầu từ chối trả lời vấn đề này.
Thật lâu sau giọng hắn vang lên: "Hàn Lương Nghị nói mấy ngày trước có người gửi bom đến nhà cô?"
Hoa Y gật đầu, chống cằm nhìn hắn: "Đúng vậy, em nghĩ rằng mình bị người ta truy sát"
Hạ Tư Truy nhíu mày: "Vì sao lại nghĩ như vậy?"
"Cảm giác"
Hoa Y dùng ngón tay khẽ gõ lên mặt bàn, khoé miệng kéo lên, một nụ cười không rõ ý vị.
"Hắn còn muốn chơi với em cơ~"
————————————
"Thông tin về nạn nhân đã có, Mạnh Lạc Yên, 24 tuổi nghề nghiệp nhân viên văn phòng, gia cảnh bình thường, là người hướng nội trầm tính, rất ít kết giao bạn bè" Hàn Lương Nghị vừa nói mắt lại liếc về phía cô gái đang ngồi vắt vẻo đối diện.
"Thế quái nào cô ta lại ở đây?" Hàn Lương Nghị thái dương giật giật.
Hoa Y trợn mắt nhìn hắn, lại dịch ghế sát qua người bên cạnh: "Anh ấy còn chưa đuổi tôi ra đâu, hơn nữa đây là lấy tư liệu, tư liệu"
Hàn Lương Nghị gân xanh nổi trên trán quyết định sử dụng biện pháp mắt không thấy tâm không phiền làm lơ đi sự hiện diện của cô.
"Còn kết quả pháp y?"
"Giám định sơ bộ đều đúng, nạn nhân chết do bị búa lớn đập vào sau đầu, không có vết thương nào khác, không có dấu vết bị xâm hại tình dục, ngoài ra trong hốc mắt còn có một vật"
Hạ Tư Truy đeo găng tay, lấy vật được bỏ trong túi ra.
Hàn Lương Nghị nhìn qua: "Đây là...lá bài?!"
"Là bài Tarot lá The Tower" Hoa Y bỏ ra kẹo mút trong miệng.
"Nó có ý nghĩa gì" Hàn Lương Nghị tò mò hỏi.
Hoa Y không rõ ý nghĩa lắm liền bấm điện thoại lên mạng search.
"Sự sụp đổ của những cấu trúc cũ nát"
Hàn Lương Nghị: "Là hung thủ để lại?"
Hạ Tư Truy: "Ừ"
"Biến thái như vây?" Hàn Lương Nghị cười có chút khó coi.
Hoa Y ngậm kẹo, hương vị dâu sữa lan toả trong miệng, cô thầm cười trộm hoá ra đại nam nhân như hắn lại thích kẹo mút vị dâu sữa, đáng yêu chết mất.
Hàn Lương Nghị cạn lời: "Tên này biến thái thật sự, có phải lần đầu hắn phạm tội không thế?"
Hoa Y bỏ ra kẹo mút trong miệng: "Không chắc chắn, nhưng có thể xác định hắn cực kì thông minh và có khả năng phản điều tra"
Nói đến phản điều tra Hàn Lương Nghị liền ỉu xìu: "Nhân viên khách sạn nói người nhận phòng chính là nạn nhân Mạnh Lạc Yên, không đi cùng ai khác, từ ngày cô ta nhận phòng xác thực chưa hề ra khỏi phòng, cũng không có người lạ mặt ghé qua"
Hoa Y: "Còn CCTV?"
Hàn Lương Nghị càng chán nản hơn: "Hỏng 1 tháng nay chưa có người đến sửa"
Hoa Y kéo lên nụ cười: "Xem ra còn rất tinh vi"
Hàn Lương Nghị không ngăn được nghi vấn của mình, cuối cùng vẫn hỏi ra: "Rốt cuộc vì sao hắn lại phải di chuyển các mảnh cơ thể lên núi tuyết rồi chôn, nếu đã tẩy sạch chứng cứ một cách tinh vi như vậy, hà cớ gì còn phải tăng thêm nguy cơ mình sẽ bị người khác phát hiện?"
Hạ Tư Truy ngẩng đầu, nhìn hắn như nhìn tên ngốc.
Hàn Lương Nghị khó hiểu, lại quay qua Hoa Y, đồng dạng ánh mắt cô cũng nhìn hắn viết lên hai chữ to đùng, kẻ ngốc.
Hắn cũng chỉ hỏi ra nghi vấn của bản thân thôi, 2 cái người này có cần khinh người đến thế không?
Hoa Y cắn vỡ cây kẹo trong miệng, cầm bút đứng dậy đi về phía bảng trắng trước mặt.
"Đầu tiên, hắn biến thái, cho nên hắn làm vậy vì vui, cũng vì thoả mãn bản thân ngoài ra còn có một ý nghĩa nữa đó chính là tuyên chiến với cảnh sát, hắn ngông cuồng muốn nói rằng cho dù hắn có làm thế, các người cũng không tìm ra được hắn"
Hoa Y mở nắp bút, gạch đầu dòng đầu tiên, viết hai chữ ngông cuồng.
"Thứ hai, từ khả năng phản điều tra cho thấy, hắn rất thông minh, cũng rất hiểu suy nghĩ của đám cảnh sát các người"
"Thứ ba, hắn giết người không phải vì tình cảm, tài sản, hay những động cơ thường thấy, hắn chính là vì vui thú"
"Từ những điều trên có thể kết luận như sau, hắn thông minh, có học thức, chính là thành phần tri thức trong xã hội, hắn ngông cuồng tự đại, và hắn cực kì nguy hiểm"
Hoa Y đóng lại nắp bút.
Hàn Lương Nghị há hốc mồm, lông mày nhíu chặt: "Vậy hắn tìm kiếm nạn nhân không có chủ đích, chỉ để thoả mãn ham muốn giết người của mình, cho nên hắn cùng nạn nhân chẳng có kết nối gì, cũng không có tư thù"
Hoa Y liếc mắt nhìn Hạ Tư Truy, anh cũng đang nhìn cô, anh đứng dậy bước qua cầm lấy bút trong tay cô.
Hạ Tư Truy: "Không hẳn, đã là sát nhân thì đều có động cơ gây án, có người vì tình, vì tiền tài, vì rất nhiều thứ khác, nhưng đối với loại sát nhân như vậy thì có thể chọn con mồi thông qua quan điểm thẩm mỹ của chính hắn, nói cách khác tất cả nạn nhân sẽ đều có điểm chung ở đâu đó, có lẽ phải chờ đến người tiếp theo mới biết được"
Hàn Lương Nghị đứng bật dậy: "Đúng vậy tên biến thái này sẽ không dừng lại, còn có những nạn nhân tiếp theo nữa nếu chúng ta không sớm tìm ra hắn vậy chẳng phải càng có nhiều người phải chết hơn sao"
Hoa Y nhìn hắn, tay vươn ra nhẹ vỗ lên vai hắn: "Anh hùng của chính nghĩa, mong anh sớm phá được kì án"