[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)

Chương 285: Đại thần chúng ta yêu đương đi!




[Kênh thế giới][Hoàn Đa Hảo]: này khi nãy tôi thấy đại thần Vô Phương tại bản đồ cơ bản, đang điên cuồng chém quỷ lùn đấy.


[Kênh thế giới][Tên ngắn dễ nhớ]: ủa lv98 làm gì có nhiệm vụ chém quỷ lùn nhỉ? Đại thần qua đó làm chi?]


[Kênh thế giới][Quần xà lỏn của Vô Phương]: Aaaa không cần biết nha tui phải qua gặp đại thần nhà tui đây.


[Kênh thế giới][Hầu Ca biết hát]: Hắn qua đó làm gì? Anh em gọi đi đánh phó bản không đi, một mình qua đó chém quỷ lùn?]


[Kênh thế giới][Hoàn Đa Hảo]: Hình như bên cạnh có con gái, còn đang tổ đội, đại thần là mang người đi cày lv?]


[Kênh thế giới][Hầu Ca biết hát]: hắn á có cậu có chắc là Vô Phương của thành Nhật Tử không đấy?]


[Kênh thế giới][Hoàn Đa Hảo]: Phó thành chủ à, đích thị là thành chủ mấy người dẫn cô gái nhà người ta đính tăng kinh nghiệm đấy, còn là kiểu tự mình ra tay, người đẹp chỉ việc đứng yên nữa đó]


Hầu Ca biết hát đọc xong dòng chữ trên kênh thế giới, hắn liền thoát cả phó bản chạy qua bản đồ cơ bản bắt gian tại trận.


Vừa đến nơi liền nhìn tình cảnh y như lời Hoàn Đa Tử nói hắn liền hùng hổ xông lên.


Hầu Ca biết hát: "Vô Phương khốn khiếp hoá ra là trốn ở đây bỏ anh em trong phó bản để lén mang hồng nhan đi tăng cấp hả được lắm được lắm"


Hoa Y quay đầu lại, liền nghe được tiếng hút khí của Hầu Ca.


Bước chân của hắn ngừng lại, như bị định thân tại chỗ, hắn thầm chửi cmn trong lòng, cô gái trước mặt chủng tộc Tinh Linh, mái tóc màu vàng nhạt xoăn dài đến eo, trên đầu mang vương miện lá nguyệt quế tinh xảo, đôi tai nhọn nhỏ xinh ẩn giấu sau mái tóc, khuôn mặt cô phải dùng ngôn từ kiệt tác của nghệ thuật để miêu tả, cặp lông mày lá liễu hơi nheo lại, đôi mắt xanh lam to tròn trong trẻo, mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ như trái anh đào chín mọng, làn da trắng muốt làm nổi bật lên bộ váy vàng nhạt lấp lánh trên người cô.


Lần này Vô Phương cũng ngừng động tác quay đầu nhìn hắn.


"Đến đây làm gì?"


Hầu Ca biết hát lúc này mới hoàn tỉnh trong cơn mê, hắn lườm cô rồi quay về phía Vô Phương.


"Sao cậu có thể như thế hả? Bọn tôi vật lộn trong phó bản khổ lắm biết không"


Vô Phương liếc hắn, rất là mất kiên nhẫn: "Hôm nay có việc hôm khác đi"


"Việc của cậu là cô gái đó hả? Trông không phù hợp với cậu đâu, nhìn cứ như tiểu yêu tinh" hắn nhăn mặt nói.


Y Y Hoa Cơ: "Anh xem lại mặt mình trước đi, tự nói mình đó hả?"


Hoa Y liếc hắn từ đầu đến chân, mồm nói cô tiểu yêu tinh hắn thì khác gì, đàn ông mà còn đẹp hơn phụ nữ.


Trái ngược lại, hắn nâng tay hất tóc rất chi là ngứa đòn nói: "Ca biết ca đẹp rồi cơ mà muội muội à, Vô Phương đây là hàng của ca nhé, muội đi chỗ khác chơi nha"


Hoa Y cười khểnh: "Thế thì lại không được rồi, ta đây ngắm chuẩn hắn rồi, phải không sư phụ"


Vô Phương vẫn kiên trì sửa lời cô: "Tôi không phải sư phụ cô"


Hoa Y cùng Hầu Ca lời qua tiếng lại quyết không ai chịu ai chợt tiếng đất nứt ra vang lên.


Vô Phương híp mắt, phản ứng nhanh ôm cô về chỗ an toàn, Hầu Ca cũng cảm thấy được nguy hiểm lùi ra sau, chân Hoa Y chạm đất, chỗ vừa nãy cô đứng sớm đã thành một khe nứt to, một con quái vật xuất hiện.


Nó cao 4m, làn da xanh lá cây, miệng mọc ra răng nanh dài nhọn hoắt cong lên, mặt lại giống như quỷ lùn, nó cầm một cái chuỳ toàn đinh đánh về phía cô.


Vô Phương vừa ôm cô vừa né tránh công kích của nó, xác thực kĩ năng hiện tại của cô không đủ trình để né được đòn tấn công của nó, có lẽ còn một hit đo đất.


Hầu Ca biết hát: "Haha lucky thế mà lại gặp được Boss quỷ lùn, đúng là quyết định đuổi đến đây rất chính xác nha~"


Hoa Y được Vô Phương vác trên lưng, cô vịn vai hắn ngồi dậy: "Thả em xuống phía trước, em tự trốn được"


Vô Phương giống như đang suy nghĩ có nên nghe lời cô không dù gì cũng là người chị hắn gửi gắm, để cô có mệnh hệ gì rất khó ăn nói.


"Yên tâm, tin em!" Hoa Y nhìn vào mắt hắn.


Hắn gật đầu, xác thực đặt cô xuống tại vị trí khá xa, quay đầu xông vào vòng chiến, Hầu Ca sớm đã phát vài đạo kĩ năng với nó, Hầu Ca là Tinh Linh chức nghiệp pháp sư.


Sau vài lần tấn công Hầu Ca liền nhận ra điểm khác biệt của boss.


"Nó không giống như bình thường, cột máu nhiều hơn, lực sát thương gây ra cũng lớn hơn"


Vô Phương gật đầu, rút ra thanh kiếm xanh lam trong suốt như pha lê, đây không phải thanh kiếm lúc nãy hắn dùng, hẳn là kiếm tuỳ thân chân chính.


Hoa Y bay lên mỏm đá thấp, quan sát tình hình bên dưới, thỉnh thoảng ném ra kĩ năng hồi máu.


[Nhiệm vụ phụ tuyến: Khám phá cốt truyện ẩn giấu]


"Liên quan đến nhiệm vụ màu xám trong thanh nhiệm vụ của ta?"


[Đúng vậy, đi theo nhiệm vụ ẩn giấu đó sẽ khám phá ra cốt truyện ẩn giấu]


Hoa Y liếc nhìn kiếm khí xung quanh nó từ màu đỏ chuyển sang xanh lam, kiếm khí của kiếm giống như linh trí, nó đi theo cảm xúc của thanh kiếm có linh trí, vậy cho nên con hàng này, đang làm chuyện xấu...


Lực chú ý của 6996 rất nhanh bị di rời, nó tò mò hỏi.


[Ủa, kí chủ không giúp hắn hả, hắn là Bạch Ly đó]


Hoa Y liếc thanh kiếm vô hình bên cạnh, nó bắt đầu mờ nhạt hiện hình trong thế giới này, không còn chỉ xuất hiện trong đầu cô nữa.


"Mi biết nhiều nhỉ?"


6996 hào sảng nói [Dĩ nhiên, hắn xâm nhập vào thế giới của tôi, lại tưởng che giấu được khí tức, múa rìu qua mắt thợ]


"Vậy sao mi không đào thải hắn? Hắn rõ ràng ngoại lai xâm nhập"


[Hừm tôi không thèm để ý đến hắn thôi chứ tôi mà ra tay, hắn còn đường sống trở về sao] 6996 thao thao bất tuyệt.


Hoa Y nhìn hắn khinh bỉ: "Có mà mi không đủ khả năng"


[...] nó im miệng, cô coi thường nó như thế...nhưng xác thực là nó không đuổi được tên kia đi, tên kia mạnh hơn nó rất nhiều huhu phải mới gần đây nó mới phát hiện ra đấy, theo bao nhiêu lâu rồi nó còn không biết, đau đớn...


Hoa Y quay đầu nhìn xuống bên dưới, mặc dù chỉ có 2 người ứng chiến nhưng lại vô cùng nhuần nhuyễn, dường như cả hai có một sự ăn ý trời sinh, người xông pha, người bọc hậu, chẳng mấy chốc con Boss đổ xuống tan biến vào hư không hiện ra đống trang bị trên nền đất.


Hoa Y bay xuống đứng bên cạnh Vô Phương quan sát anh từ trên xuống dưới, thấy không có vấn đề gì nhưng vẫn ném đạo hồi máu lên người anh.


Anh quay đầu nhìn cô: "Thích gì tự lấy"


Hầu Ca quay đầu trợn mắt cạn lời: "Anh trai ơi đây là hai chúng ta khổ cực đánh ra đấy, thập tử nhất sinh há để cho người ngoài ăn hết"


"Không lấy gì hết, chỉ lấy anh" Hoa Y mặt không đổi sắc phun ra.


Vô Phương cúi đầu nhìn cô, thế mà lại nở nụ cười: "Tôi không nhặt được"


Hoa Y bĩu môi: "Đúng vậy sư phụ không nhặt được, sư phụ biết vì sao thanh kĩ năng của em đều đen không?"


Hầu Ca vô thức bị thồn cẩu lương, hắn quay đầu vẻ mặt khinh bỉ nhìn cô: "Có thế mà cũng không biết, mà cũng phải biết thì cô nào dám chọn triệu hồi sư"


Vô Phương: "Triệu hồi sư phải lên cấp 20 mới sử dụng được kĩ năng, hơn nữa là kĩ năng cơ bản, kĩ năng cấp cao đều chưa từng có triệu hồi sư nào mở khoá được cho dù đã mãn cấp 100"


Ồ hố cha như thế, vậy sau này ta còn đánh đấm sao? Cứ núp lùm vậy hả?


Hoa Y phát rầu, hiện cả lên trên mặt.


"Đừng lo, chị ấy đã hứa sẽ giúp cô tăng cấp thì chị ấy sẽ làm" Vô Phương nhẹ giọng an ủi.


Hoa Y mặt còn mếu hơn: "Sao không là anh giúp em?"


Vô Phương: "Tôi chỉ giúp cô hôm nay thôi"


Hoa Y thở dài lại liếc đến ánh mắt đắc chí của tiểu nhân Hầu Ca tự nhiên lại ngứa tay ngứa chân kinh khủng.


Hoa Y thực chẳng cần thứ gì cả, cô chào tạm biệt Vô Phương rồi đăng xuất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.