"Chị, chị vẫn luôn chờ tôi à?"
Thẩm Hi nghe thấy tiếng nói ngắc ngứ của mình vang lên, cổ họng hắn căng thẳng, tim đập càng lúc càng nhanh. Hắn gạt mắt sang một bên, tầm mắt không dám dừng lại trên người cô, chỉ rũ mắt nhìn xuống sàn nhà.
A Lạc nhìn bộ dáng này của hắn, nhịn không được cong khóe miệng.
May mà camera livestream đến mười giờ tối sẽ tắt, bằng không nếu để cư dân mạng nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, sẽ cười tiểu nãi cẩu hắn ngây thơ.
"Không, tôi chỉ đói bụng đến mức không ngủ được thôi." Cô nhẹ nhàng nói.
Tim thiếu niên đập như trống dồn, nghe giọng nói tùy ý của cô, nhất thời có chút bán tín bán nghi. Cô thật sự đói bụng, hay là cố tình chờ hắn trở về?
Thẩm Hi không kiềm được mà suy đoán về vế thứ hai, lại nghĩ đến buổi tối cô quả thật ăn không nhiều lắm, sợ mình tự đa tình, đứng ở cửa rối rắm hồi lâu.
Một lúc lâu sau, giọng nói lười biếng lại mang theo vẻ buồn ngủ của cô gái truyền đến: "Cậu còn không đi vào sao?"
Tai thiếu niên đỏ bừng, cúi đầu đi vào phòng, hắn nhanh chóng liếc cô một cái, suy nghĩ một chút nói: "Chị, chị đói bụng có muốn ăn chút gì đó không?"
A Lạc cười khẽ trả lời: "À, đã ăn rồi, cậu đã quên tôi mang tới không ít đồ ăn vặt hả?"
Thẩm Hi chậm nửa nhịp gật đầu, lúc này đầu óc anh trống rỗng, lúc lại nghĩ đến lời nói của cô trong game, lúc lại nghĩ đến lát nữa phải ngủ chung giường với cô, chỉ cảm thấy máu toàn thân đều sôi trào, vội vàng cầm bộ đồ ngủ nói: "Tôi đi tắm!"
Nhìn bóng lưng thiếu niên gần như chạy trối chết, A Lạc cười không nói.
Thiếu niên a, khí huyết dồi dào, chính là như vậy nên vẫn chưa trải qua dụ hoặc.
Cô híp mắt cười rồi lại nằm xuống, nương theo tiếng nước loáng thoáng ào ào, lần này không còn cố kỵ mà chìm vào mộng đẹp.
*
Thẩm Hi vào phòng tắm, tắm rửa được một nửa, mới đột nhiên phản ứng lại, nếu Tân Lạc đã ăn xong, vậy cô nói đói đến mức không ngủ được chẳng phải là nghịch lý sao?
Chết tiệt, thiếu niên thầm mắng một tiếng dưới đáy lòng, tức giận vốn vì tắm nước lạnh mà hạ xuống, trong nháy mắt lại bùng lên.
Loại hành động cố ý chờ ngươi trở về, luôn chứa đựng nồng đậm ôn nhu, bình thường chỉ có người có quan hệ cực kỳ thân mật mà chân chính đem ngươi để ở trong lòng, mới có thể làm như vậy. Khi đối tượng là người khác phái không có quan hệ huyết thống, lại càng mang theo một tia mập mờ như có như không.
Nếu cô thừa nhận thì không sao, nhưng cô lại giả vờ phủ nhận, điều này khiến cho cảm giác chấn động khi anh phát hiện ra cũng vô cùng mãnh liệt, phòng tuyến vốn đã yếu ớt của Thẩm Hi, lập tức trở nên lung lay sắp đổ.
Thiếu niên nâng một tay che mắt, ngẩng đầu lên, thân thể trắng nõn mềm dẻo trong hơi nước như ẩn như hiện, một đôi tai bạch ngọc chợt đỏ như máu.
Quên đi, nếu cô đã thích cậu như vậy, còn vì cậu mà đến tham gia tiết mục này, cậu liền... Phối hợp với cô ấy nhiều hơn một chút là được rồi.
Trước khi từ phòng tắm đi ra, Thẩm Hi chuẩn bị tâm lý nhiều lần, cuối cùng mới lấy hết dũng khí bước chân ra khỏi cửa.
Hắn vốn suy nghĩ về rất nhiều phương án đối phó khi đối mặt với Tân Lạc, nhưng khi ánh mắt hắn rơi xuống giường, chỉ nhìn thấy một nữ nhân nhắm mắt ngủ say.
Đôi mắt đào hoa thường xuyên mờ mịt hơi nước kia nhắm lại, cũng khiến cô giảm bớt đi rất nhiều khí tức diễm lệ mị hoặc. Tướng ngủ của cô thật sự rất tốt, nghiêng người, hai tay đặt bên cạnh mặt, hai má trắng như tuyết nổi lên tơ ửng đỏ, không hiểu sao lại có vẻ nhu thuận.
Ban ngày cô giống như một yêu tinh câu lòng người, ban đêm cô lại giống như một đứa trẻ ngây thơ thánh khiết.
Rốt cuộc người nào mới là cô chân chính? Thẩm Hi nhìn không rõ. Bên ngoài đều nói Tân Lạc thích Chu Gia Dần, nhưng chính cô lại mở miệng nói, người cô thích là anh.
Thiếu niên đứng ở bên giường hồi lâu, cuối cùng vẫn không lên giường.
Hắn tìm một cái chăn mỏng, đem thân thể một mét tám lăm của mình cuốn vào sô pha một mét năm, trằn trọc đến nửa đêm, rốt cục mới mệt mỏi thiếp đi.
Sáng hôm sau, khi A Lạc tỉnh dậy, đập vào mắt chính là cảnh tượng như này.
Thiếu niên cao gầy ủy khuất co rụt trong sô pha nhỏ, mặt vùi xuống khe sô pha, tóc rối tung. Đôi chân dài không có chỗ đặt, một cái cong lên một cái vươn ra ngoài sô pha, trên người cuốn chăn lộn xộn, ngủ vô cùng nghệ thuật.
Thiếu niên mặc một bộ đồ ngủ, áo thun trên người bị cuốn lên, lộ ra vòng eo mảnh khảnh dẻo dai, mơ hồ còn có thể nhìn thấy hai khối cơ bụng mỏng manh, còn có một đường cong duyên dáng.
A Lạc nhìn chừng nửa phút, mới chậm rãi lấy lại tinh thần, trong lúc nhất thời có chút dở khóc dở cười.
Cô nhẹ nhàng bước chân đi đến bên sô pha, cầm lấy điện thoại di động mở camera ra, không chút do dự "tách, tách" một tiếng, chụp lại bộ dáng đáng thương hề hề này của thiếu niên.
【 không uổng công tôi vừa tỉnh đã vào xem, quả nhiên có niềm vui ngoài ý muốn a ha ha ha ha】
【Không nghĩ tới Tân Lạc cũng có thú vui ác như vậy, trước kia luôn cảm thấy cô ấy quá đẹp quá yêu dị, hiện tại nhìn thấy màn này, đột nhiên cảm thấy cô ấy linh động hẳn lên】
【Linh Thần mau tỉnh lại, mặt mũi của cậu sắp mất hết rồi!!! 】
Phát sóng trực sẽ mở khi trời sáng, lúc này không có nhiều người, nhưng cũng không ít, nhìn thấy cảnh này đều cười ha ha ha ha.
A Lạc chụp ảnh xong, liền tự mình đi rửa mặt, lúc đi ra liền thấy thiếu niên kia tỉnh lại, vẻ mặt đều là buồn ngủ, ngơ ngác ngồi trên sô pha nhìn cô.
"Tỉnh rồi à?"
"Ừm.....", đỉnh đầu thiếu niên là mái tóc lộn xộn, ngốc nghếch đáp một tiếng.
A Lạc buồn cười, tiến lên giơ tay lên, xoa xoa đầu hắn, ôn nhu hỏi: "Tối hôm qua sao không ngủ trên giường?"
Thiếu niên chớp chớp chớp mắt, thân thể đột nhiên run lên, đôi mắt mờ mịt nhất thời thanh minh. Khuôn mặt trắng nõn tuấn tú kia cũng bạo hồng một chút.
Hắn mặt đỏ tới tận mang tai, nói: "Tôi, tôi thấy chị ngủ rồi nên không muốn đánh thức chị."
"Như vậy a, được rồi". A Lạc cũng không tiếp tục trêu chọc hắn nữa, thật đúng là thiếu niên không thể chọc ghẹo quá nhiều mà, động một chút liền đỏ mặt, khiến cô giống như nữ nhân xấu cố ý dụ dỗ thiếu nam nhà lành vậy.
Không bao lâu sau, Thẩm Hi cũng dọn dẹp xong xuôi, hai người cùng đi xuống lầu.
Đạo diễn đang đợi trong phòng khách, lúc bọn họ đi xuống còn nhìn thấy Chu Gia Dần và Ôn Du Tâm, người mẫu và vận động viên cũng ở đây, Lộ Đào và Ngôn Gia Kỳ còn chưa xuống.
Mọi người đợi hồi lâu, Lộ Đào cùng Ngôn Gia Kỳ mới chậm rãi xuống lầu, vẻ mặt hai người xem ra đều không được tốt lắm.
Thấy người đã đến đông đủ, đạo diễn tuyên bố quy tắc: "Đợi lát nữa chúng ta sẽ đi chơi một trò chơi, nội dung trò chơi là khảo nghiệm sự ăn ý giữa các cặp tình nhân, đó là hỏi nhanh đáp nhanh, hai nhóm đầu tiên chiến thắng có thể nhận được ba bữa ăn cả ngày hôm nay, hai đội đứng sai sẽ không có phần thưởng, chỉ có thể tự mình động thủ ăn uống đầy đủ, người cuối cùng còn phải chịu hình phạt."
【 Nhưng Tân Lạc đều tự mình nấu cơm, chuyện này căn bản không có bất cứ uy hiếp gì đối với cô ấy được rồi】
【Ngày đầu tiên đã chơi loại trò chơi này, bọn họ mới ở chung bao lâu, có thể ăn ý chỗ nào chứ? 】
【 Ngày hôm qua tôi đã xem qua cả bốn đội rồi, không khí giữa Lộ Đào và Ngôn Gia Kỳ rất cứng ngắc, nhìn không giống tình nhân, ngược lại giống cừu nhân, căn bản không có quá nhiều thứ để xem. Chu Gia Dần và Ôn Du Tâm chắc là có chút giao tình, ở chung rất tự nhiên. Đôi người mẫu và vận động viên này tôi không nói, hai người bọn họ hoàn toàn chính là tam quan bất đồng không thể yêu đương. Ngọt ngào nhất ngược lại là Tân Lạc và Thẩm Hi mà trước đây tôi không coi trọng, nhất cử nhất động của hai người đều có loại cảm giác tim đập nhanh, đại tỷ tỷ trêu người cùng tiểu nãi cẩu nhuyễn manh thật thu hút! Rất chờ mong biểu hiện ngày hôm này của bọn họ. 】
"Xem ra tất cả mọi người đều không có ý kiến gì khác, vậy chúng ta liền bắt đầu ngay bây giờ đi." Đạo diễn vỗ tay một cái, cầm kịch bản nói, "Cân nhắc đến việc mọi người ở nhà chung còn chưa lâu nên câu hỏi đặt ra cũng đơn giản thôi, không cần phải khẩn trương a."
Người đầu tiên tiếp nhận thử thách là nhóm của Chu Gia Dần. Đúng như đạo diễn đã nói, đều chỉ hỏi những câu đơn giản, ví dụ như đối phương thích ăn gì? Thích màu nào nhất? Sở thích là gì.... vân vân.
Tất cả các câu hỏi đều được hỏi lẫn nhau, có nghĩa là cả hai bên phải có một sự hiểu biết nhất định về đối phương mới được.
Tổng cộng có mười câu hỏi, nam nữ hai bên mỗi người năm câu, Chu Gia Dần trả lời đúng bốn câu, Ôn Du Tâm cũng đáp đúng bốn câu, tổ một được tám điểm.
Kế tiếp là cặp của Lộ Đào, ngoài dự liệu của mọi người chính là, trong mắt mọi người quan hệ giữa Lộ Đào và Ngôn Gia Kỳ rất cứng ngắc, thế nhưng mười câu hỏi đều trả lời đúng cả mười, cầm chắc trong tay mười điểm.
【Sao tôi có cảm giác nhóm Lộ Đào này có gian trá nhỉ? Ngôn Gia Kỳ vậy mà lại biết Lộ Đào thích sưu tầm tiêu bản thực vật? 】
【Bây giờ đã có hai nhóm điểm cao như vậy rồi, chắc hai nhóm còn lại khỏi phải thi nữa. 】
Quả nhiên, vừa nhìn thấy điểm số này, sắc mặt nhóm người mẫu và vận động viên liền kém đi.
Nhóm thứ ba đến lượt A Lạc và Thẩm Hi, trước khi trò chơi bắt đầu, thiếu niên tiến đến bên tai cô nhỏ giọng nói: "Chị ơi, nếu chúng ta trả lời không tốt thì làm sao bây giờ?"
A Lạc: "Chưa bắt đầu mà đã không tự tin như vậy?"
Thẩm Hi mặt khổ, hắn có thể nói mình nửa điểm tự tin cũng không có sao?
Hắn đến tham gia cái chương trình này chỉ là bất đắc dĩ, trước đó căn bản cũng không chú ý tới Tân Lạc. Hơn nữa theo hắn quan sát, Tân Lạc người này không giống như trong lời đồn, hắn có chút lo lắng đến lúc đó mình không trả lời được, cô nhất định sẽ thương tâm đó?
A Lạc an ủi cậu: "Đừng lo, chị gái sẽ làm cơm cho cậu."
Thiếu niên vẫn cau mày, vẻ mặt buồn rầu.
Trò chơi bắt đầu, hỏi bên nữ đầu tiên: "Khẩu vị yêu thích của Thẩm Hi là gì?"
"Vị ngọt, còn thích một chút cay nữa."
"Thẩm Hi trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp khi nào?"
"Vào ngày 12 tháng 6 năm 2018, ký hợp đồng với Câu lạc bộ Ngân Hà."
"...... Tại sao biệt danh nghề nghiệp của Thẩm Hi lại gọi là Linh Điểm?"
"Khi đó cậu ấy vẫn còn đi học, về nhà mới chơi game, lần nào cũng đánh đến nửa đêm mới đi ngủ."
"Màu sắc yêu thích của Thẩm Hi?"
"Màu đen, cậu ấy cảm thấy màu này nhìn không bị bẩn."
"Trong game "Anh Hùng", Thẩm Hi thích chơi Thân Uyên Chi Sứ nhất đúng không?"
"Không đúng, cậu ấy từng nói thích Tội Ác Chi Liêm nhất, tuy rằng hiện tại bị suy yếu không lấy ra được thì cậu ấy vẫn thích nó nhất."
Đạo diễn khép kịch bản lại, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Chúc mừng, Tân Lạc đều trả lời đúng năm câu hỏi, đạt được năm điểm."
Không chỉ đạo diễn mà những người khác cũng kinh ngạc. Ngược lại, người trong cuộc là Thẩm Hi, bộ dáng lại cực kỳ trấn định, hắn thẳng lưng ngồi ở chỗ đó, dùng sức kéo căng khóe miệng đang nhếch lên, đáy lòng vui vẻ nghĩ, quả nhiên cô ấy thích hắn!
【Mẹ nó, chết tiệt, chết tiệt, có mấy đáp án tôi cũng không trả lời được! Tỷ như câu anh hùng thích nhất kia, ai mà không biết Linh Thần một tay chơi tốt nhất là ở Thâm Uyên Chi Sứ? Vậy mà cậu ấy lại thích Tội Ác Chi Liêm? Đó đều là anh hùng đã thoát vai từ mấy mùa trước rồi! Tuyệt vời, nữ thần đúng là chân ái của tuyệt bích Linh Thần mà! 】
【Tân Lạc hoặc là thật sự chuyên tâm, hoặc là có kịch bản từ trước, tôi không tin cô ta thật sự hiểu Thẩm Hi đến như vậy】
【Đừng nói quá sớm, tôi có chút sợ mất mặt, không nhìn cả ngày hôm qua, fan CP "Tâm Trục" đã thoát hố với số lượng lớn sao? 】
A Lạc trả lời xong liền đến Thẩm Hi, bởi vì cô biểu hiện ra hiểu biết hoàn mỹ về anh nên mọi người đều rất chờ mong phản ứng của Thẩm Hi.
"Tân Lạc thích vị ngọt hay mặn?"
"Vị ngọt?" Nghĩ đến hai món ăn ngày hôm qua, Thẩm Hi suy nghĩ một chút rồi trả lời.
"Sai rồi." Đạo diễn không chút lưu tình nói, "Câu hỏi tiếp theo, Tân Lạc thích màu gì?"
Vừa trả lời sai một câu hỏi, thiếu niên có chút lơ mơ, "Đỏ, màu đỏ?"
Đạo diễn lắc đầu: "Không, cô ấy thích màu trắng."
Cả khuôn mặt thiếu niên suy sụp, thật cẩn thận nhìn sang bên cạnh, liếc thấy khuôn mặt mỉm cười của A Lạc, quay đầu.
【 ha ha ha ha bây giờ đã sợ chưa, biểu tình nhỏ bé này của hắn giống như nhóc con nhà ta làm chuyện xấu gì vậy, đó gọi là chột dạ a! 】
【 Tôi thế nhưng có chút đau lòng tiểu nãi cẩu, đây hoàn toàn là bị chị gái ăn đến gắt gao a. 】
"Tân Lạc tốt nghiệp trường đại học nào?"
"Ách....Đại học Điện ảnh và Truyền hình Thành Đô?"
"Sai, đó là Học viện Hý kịch Trung ương."
"Bộ phim đầu tiên Tân Lạc đóng nữ chính có phải là "Tuyệt Đại Phong Hoa" không?"
"Phải?"
"Sai rồi, là "Mỹ nhân vô song", câu cuối cùng..."
Đạo diễn còn chưa nói xong, thiếu niên liền che mặt lại, cả người ngã sang bên cạnh, A Lạc cùng cậu ngồi cùng một sofa, thiếu niên thẳng tắp nhào vào bả vai cô, vùi đầu giọng ồm ồm nói: "Ô ô ô ông đừng hỏi nữa, tiếp tục như vậy thì lát nữa chị sẽ không vui...."
【Cậu ấy hoảng, hoảng rồi ha ha ha ha】
【Cười phun ra mất, Thẩm Hi: Cầu Cầu đừng tiếp tục sai nữa, nụ cười trên mặt tỷ tỷ thật đáng sợ ô ô ô ô ô】
Đạo diễn thiết diện vô tư, không châm chước tẹo nào: "Đây là quy củ rồi, câu hỏi cuối cùng, Tân Lạc có từng yêu đương hay không?"
Thẩm Hi mở một khe hở bằng ngón tay, cảm giác một bàn tay mềm mại xuyên qua tóc anh, đang dịu dàng vuốt ve đầu anh. Động tác kia cực kỳ nhẹ nhàng, không biết vì sao Thẩm Hi lại cảm thấy lạnh lẽo sau gáy.
Ngượng ngùng đứng thẳng dậy, vành tai thiếu niên giấu trong sợi tóc lặng lẽ đỏ lên, cậu mím môi, nhỏ giọng nói: "Có...?"
【Xong rồi tôi cảm thấy Linh Thần sắp lạnh, toàn bộ năm câu đều đưa tặng cho người ta mất rồi! Những câu này chỉ cần hiểu một chút về nữ thần chúng ta đều có thể trả lời được đó, biết không? 】
【Cái này gọi là gì nhỉ? Không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo? 】
【Ha ha ha ha ha ha ha ha nhìn ánh mắt của nữ thần, hiện tại tôi đang chờ Thẩm Hi bị thu thập! 】