[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 374: Em Gái Nhuyễn Manh VS Anh Trai Ngây Thơ (5)




Editor Ochibi
Ngoại hình từ Từ Như Ý trải qua hai lần cải tạo của hệ thống, càng làm cho người cảnh đẹp ý vui: Vòng eo tinh tế, trước ngực hơi no đủ. Khí chất thanh thuần thoát tục, xứng với dung nhan tuyệt mỹ của cô, quả thực quá hoàn mỹ.
Tóc như thác nước lẳng lặng rũ ở hai bờ vai, cổ áo hơi thấp chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy da thịt tuyết trắng trước ngực.
Cô một thân váy trắng, càng khiến làn da trắng như tuyết, cả người tựa tiên tử thuần tịnh.
“Oa, bộ váy cứ như vì cô mà làm ra vậy! Tiểu thư mặc vào thật sự quá xinh đẹp!” Người bán hàng thiệt tình tán thưởng.
“Cảm ơn. Lấy cái này đi.” Sở Tĩnh rút ví ra.
“Tiểu thư, bạn trai cô thật tốt với cô!” Người bán hàng hâm mộ nói.
Người vừa cao vừa soái, toàn bộ quá trình dẫn cô đi mua quần áo không hề thiếu kiên nhẫn, giá cũng không hỏi đã trực tiếp mua. Đây quả thực là bạn trai tuyệt nhất trong cảm nhận của các cô gái!
Biểu tình Từ Như Ý kiêu ngạo tự mãn, không có che dấu chút nào. “Anh ấy là anh trai tôi, nhưng mà đúng thật rất tốt với tôi!”
“Anh trai?” Người bán hàng kinh ngạc, ngay sau đó xin lỗi, “Rất xin lỗi! Vậy mà tôi lại thấy hai người xứng đôi……”
“Không sao hết. Anh trai luôn rất tốt với tôi, rất nhiều người cũng nói anh ấy giống bạn trai tôi đó mà!”
Chờ bọn họ đi xa, Sở Tĩnh vẫn luôn trầm mặc mắt lạnh nhìn cô. Mở miệng: “Rất nhiều người? Là chỉ em với người bán hàng vừa rồi nhỉ?”
“Thật xin lỗi mà ~ anh trai tốt với em như vậy, em nhịn không được muốn khoe một chút.”
Sở Tĩnh có chút bất đắc dĩ: “Được. Mau về nhà thôi.”
“Vâng!”
Hai người về tới nhà.
Ăn cơm xong, Từ Như Ý mở máy tính trên bàn sách.
“Hôm nay không có bài tập à?” Sở Tĩnh ngừng bút, nhìn cô.
Từ Như Ý nháy mắt to vô tội, “Em…… Em muốn chơi trước một chút.”
Sở Tĩnh đã đi tới, đoạt lấy con chuột chuẩn bị tắt máy, ngữ khí lãnh đạm: “Từ Như Ý, em dùng hành động này để chứng minh bản thân?”
“Anh trai, em……”
“Sở Tĩnh, không được hung dữ với em gái như vậy!” Mẹ Sở đang đi ngang qua cửa, nghe giọng hắn lập tức nói.
“Mau xin lỗi em gái đi.”
Sở Tĩnh quay đầu, không có hé răng.
“Không có đâu! Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi. Anh chỉ đang muốn con học xong trước rồi mới chơi.” Từ Như Ý lập tức ngoan ngoãn tắt đi, sau đó lấy sách giáo khoa ra.
Sở Tĩnh không ngờ cô nghe lời như vậy, còn tưởng rằng cô luôn luôn kiều khí sẽ cáo trạng ngay. Trong lúc nhất thời hắn cũng không tiện nói gì thêm nữa.
Chờ khi học xong, Từ Như Ý mới trưng cầu nhìn chằm chằm hắn, hơi chu cái miệng nhỏ, “Anh…… Bây giờ em có thể chơi chưa?”
Sở Tĩnh đứng lên, đầu cũng không quay lại mà về phòng mình.
Từ Như Ý mếu máo, bắt đầu tìm kiếm trên mạng.
Cuối cùng, cô tìm thấy tin tức giảm giá du lịch, lập tức thanh toán.
Chạy như bay ra khỏi phòng, chạy đến phòng khách.
“Cha, mẹ! Hôm nay con nghe bạn học nói công ty du lịch Phương Nam đang giảm giá, cha mẹ cậu ấy đều đang đi du lịch, thế nên con đã mượn tiền người khác, cũng muốn cho hai người một chuyến du lịch!” Cô ưỡng bộ ngực nhỏ, hơi kiêu ngạo mà nói.
Hai người đang xem TV ngẩn người.
“Chúc cha mẹ du lịch vui vẻ nha!” Từ Như Ý lại nói.
Mẹ Sở nghe xong, tức khắc cảm động không thôi.
Lúc trước, cha Từ luôn nói cho bà: Ông bận bịu làm ăn, xuất phát từ tâm lý bồi thường, nên quá nuông chiều con gái. Như Ý được nuông chiều từ nhỏ, tính tình ngang bướng, nhiều thói hư tật xấu, hy vọng bà bao dung một chút. Mẹ Sở còn thầm có chút lo lắng.
Không ngờ, sau này mới phát hiện, con bé thật sự rất nghe lời, rất biết săn sóc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.