Editor: Ochibi
Mộ Hàm Phong đóng gói đồ xong, ngồi trên xe.
“Này, sao các người có thể tùy tiện thoát đội?” Thấy bọn Mộ Hàm Phong đi đến một hướng khác, có người ngăn cản bọn họ.
“Ông đây ở chỗ nào, liên quan gì đến mấy người?”
Thẩm Thường Hạo đã đi tới, hắn khinh thường nói: “Nếu không phải nể mặt cậu là tôn tử của Mộ lão gia, ai muốn quản cậu?”
Mộ Hàm Phong ngẩn người, “Ông chú là bộ hạ của ông nội tôi?”
Thẩm Thường Hạo lập tức có chút tức giận: “Trước mạt thế, thì đúng là vậy. Nhưng hiện tại, tôi chỉ bội phục ông ấy năng lực mạnh. Còn cậu là nhị thế tổ, không nằm trong phạm vi tán thành của tôi!”
“Cắt, ông đây cần chú tán thành sao?”
“Trở về cho tôi!”
“Tôi dựa vào cái gì nghe lời ông chú đây?”
Thẩm Thường Hạo nổi giận, “Nếu không phải ông nội cậu có dặn dò, ai thèm quản tên ăn chơi trác táng như cậu!”
“Nga ~” Mộ Hàm Phong nghiền ngẫm cười, “Nếu là mệnh lệnh của ông nội tôi, vậy tôi đây cũng cố mà làm, để chú hộ tống đoạn đường. Nhưng mà……”
Hắn bắt đầu nhân cơ hội ra yêu cầu: “Cho tôi căn phòng tốt nhất, 24 giờ mở điện và nước ấm, trang bị bồn nước lướt sóng tốt nhất. Giường cần phải 1 mét 8 trở lên, còn chăn thì……”
“Nằm mơ!” Thẩm Thường Hạo bị sự vô lại của hắn làm cho tức giận đến nỗi tim gan tì phổi thận đều đau.
“Vậy, tôi cũng chỉ có thể tự mình đi rồi.”
“Đứng lại!” Thẩm Thường Hạo bước lên, ngăn hắn lại.
Cọng lông không biết trời cao đất dày này, thật sự quá tức giận. Phải giáo huấn một trận thật tốt!
“Ông chú muốn làm sao?” Mộ Hàm Phong liếc xéo hắn ta.
Từ Như Ý giữ chặt hắn.
Mộ Hàm Phong vẫn không sửa được tật xấu yêu bốc đồng. Cô tiến lên hai bước, nhìn chằm chằm mắt Thẩm Thường Hạo.
Thẩm thường hạo ngẩn người. Ánh mắt đầu tiên, chỉ cảm thấy cô gái trước mặt thật sự quá tinh xảo!
Tựa như những con búp bê Trung Quốc sang quý trưng bày bên trong trung tâm thương mại.
Đồng thời tóc mái, đen nhánh mà có ánh sáng. Một đôi mắt to long lanh nước, bên trong như có đoá hoa nở rộ rực rỡ lung linh ánh sáng. Phía dưới là mũi cao nhỏ, môi đỏ hồng hồng, chọc người ta muốn âu yếm.
Hắn ta nhịn không được nuốt nước miếng, lôi kéo cổ áo có chút chật, muốn dời tầm mắt.
Nhưng mà, hắn ta lại phát hiện cư nhiên rất khó như vậy!
Tinh thần hắn ta giống như bị cô lôi kéo, hoàn toàn không chịu khống chế của mình!
Không đúng.
Thẩm Thường Hạo lập tức phản ứng lại, dọa ra một thân mồ hôi lạnh. Cô là dị năng giả hệ tinh thần!
Hắn ta cho rằng mình đủ mạnh, nào ngờ lại thua trên tay cô gái nhỏ này!
Có chút chật vật lấy lại tinh thần, Thẩm Thường Hạo phát hiện, trên người mình đã ra một thân mồ hôi lạnh.
Nhưng hắn không muốn thừa nhận mình không bằng một cô gái. Chỉ nghĩ, có lẽ là cùng cô nhóc Tiểu Lệ kia làm quá nhiều lần, cho nên thể lực tiêu hao quá lớn.
Thẩm Thường Hạo cảm giác xấu hổ, chỉ nói: “Được rồi. Yêu cầu của cậu, tôi sẽ tận lực thỏa mãn, nhưng điều kiện hiện tại, chỉ có thể bảo đảm trong phạm vi năng lực, cung cấp cho cậu tốt nhất.”
Trừ bỏ Mộ lão gia chỉ định mang tôn tử về tới, còn có tên quái vật Lục Sơ Vân, hắn muốn cho người nghiên cứu!
Đi một hồi, Thẩm Thường Hạo móc thuốc lá hút ra một làn khói.
Ở thời điểm lương thực đều khan hiếm này, có thể hút một điếu thuốc, là thứ tốt nhất tượng trưng cho thân phận.
Tiểu Lệ rúc vào bên người hắn, nhẹ nhàng giúp hắn bóp vai.
“Tiểu Lệ, lát nữa, tôi mang em đi ra ngoài. Trước hết giết zombie cấp thấp, tăng lên cấp bậc.” Thẩm Thường Hạo vẫn rất chiếu cố cô ta.
Hắn ta cũng nhìn ra, cô gái này có dã tâm, nhưng nếu không có dã tâm, có thể thuận lợi sóng sót tại nơi mạt thế này ư?
Tiểu Lệ rất cao hứng. Cô ta không có kinh nghiệm thực chiến, một mình đi là quá mạo hiểm. Có Thẩm Thường Hạo, thì có thể an tâm mà thăng cấp.
16/3/2020