[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 219: Kiều Tiếu Học Muội VS Cường Giả Mạt Thế (1)




Edit: Ochibi
Trong phòng học có chút ầm ĩ. Từ Như Ý nhìn nam sinh bị người vây quanh bên kia.
Hắn tên Mộ Hàm Phong, trước mắt chỉ là một nam sinh cấp ba bình thường.
Mộ Hàm Phong 1m78, cao cao gầy gầy có chút đơn bạc, nhưng sẽ không khiến người khác cảm giác gầy yếu. Trên khuôn mặt trơn bóng trắng nõn, cặp mắt thâm thúy kia nhiễm ánh sáng mê muội người. Lông mày dày rậm bay bổng, bày ra sự cao quý và ương ngạnh của hắn.
Hắn để kiểu tóc lưu hành nhất hiện tại, khóe môi quanh năm treo nụ cười bất cần đời, dương quang soái khí cùng sự phóng túng cũng gia nhập vào hắn.
Nguyên chủ Từ Như Ý gia cảnh tốt, lớn lên đặc biệt xinh đẹp, là đối tượng rất nhiều nam sinh yêu thầm, nhưng vẫn luôn theo đuổi tên ăn chơi trác táng này.
Nhưng Mộ Hàm Phong căn bản không để cô vào mắt, ngược lại cực kỳ gần gũi với nữ lớp trưởng cùng lớp.
Lớp trưởng là Âu Dương Phỉ Phỉ, là nữ sinh cá tính ngay thẳng, nhân duyên ngày thường cực tốt, rất quan tâm đến từng bạn học trong lớp.
Từ lúc bắt đầu, cô ấy chỉ xem Mộ Hàm Phong như "anh em". Sau khi mạt thế đến, hai người sinh tử tác chiến, đồng cam cộng khổ, dấy lên tia lửa cảm tình.
Đương nhiên, Từ Như Ý lớn lên xinh đẹp không thể nấu bữa cơm, vừa mới bắt đầu còn có hộ hoa sứ giả một đường hộ tống đến nơi an toàn. Nhưng không có pháp luật và trật tự bảo hộ, cô xinh đẹp yếu đuối, trở thành công cụ để những kẻ ái mộ đó dùng đổi lấy thức ăn nước uống, để có thêm nhiều cơ hội sinh tồn.
Tính cách nguyên chủ cao ngạo đương nhiên không cho phép bản thân cứ như vậy bị người giẫm đạp, ở một khắc kia tự sát thân vong. Kết thúc vận mệnh pháo hôi của cô.
【 Hệ thống nhắc nhở: Nhân vật mục tiêu công lược-- Mộ Hàm Phong, nam, 16 tuổi. ( Độ hảo cảm hiện tại đối với ký chủ là 30, đối với nữ chủ Âu Dương Phỉ Phỉ là 30) điều kiện nhiệm vụ đạt thành: Làm Mộ Hàm Phong yêu nguyên chủ ( độ hảo cảm 100). 】
Từ Như Ý thu hồi suy nghĩ, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ mênh mông sương mù. Mây đen khắp nơi, như đang ấp ủ một hồi bão tố.
Lúc này, đúng là ngày mạt thế tiến đến. Tất cả mọi người không hề kịp chuẩn bị, tất cả cứ đột nhiên tới như vậy.
Mộ Hàm Phong bên kia khóe miệng hàm chứa cười nhạt, đang cùng bạn học bên cạnh dõng dạc nói. Áo sơmi trắng mặc trên người gần 1m8 của hắn, trông tuấn dật phi phàm.
"Phong, cuối tuần này tới sân thể dục đánh bóng rổ thì thế nào?"
"Được thôi. Chờ ở chỗ cũ đi."
Mọi thứ đều bình thường có trình tự như vậy, không có gì khác thường.
Nhưng mà, Từ Như Ý lại biết, vườn trường yên bình này, nhanh thôi sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lúc này, không biết thiên thạch từ nơi nào bay tới rớt xuống địa cầu, các loại sinh vật đã chịu phóng xạ bắt đầu sôi nổi biến dị.
Một bộ phận người mất đi lý trí, bọn họ sẽ cực độ khát vọng máu và thịt tươi của con người. Một bộ phận người khác sẽ kích phát dị năng, có được sức mạnh không thể tưởng tượng. Còn lại, chỉ là người thường.
Quá rõ ràng, nguyên nhân chính là do Từ Như Ý thuộc về bên thứ ba yếu nhất, mới có thể bị đào thải khi mạt thế tiến đến không lâu.
Tiếp thu xong cốt truyện, cô lấy lại tinh thần.
Lúc này toàn bộ khu dạy học bắt đầu chấn động, làm một đám bạn học nguyên bản đang ngồi tại chỗ chờ đợi tiết học kinh hoảng thất thố.
"Động đất! Chạy mau!"
"Các bạn học! Hãy yên lặng!" Âu Dương Phỉ Phỉ đứng trên bục giảng, dùng thước thẳng vỗ mặt bàn, "Đã quên hết phương pháp chạy trốn khẩn cấp chúng ta hay diễn tập rồi sao? Mọi người hãy......"
Cô còn chưa nói xong, thì nhìn thấy nam sinh văn nhã mang mắt kính ngồi ngay góc đột nhiên cuồng loạn, cúi xuống cắn nữ sinh bên cạnh.
"A --"
Tiếng thét chói tai hết đợt này đến đợt khác, mọi người rơi vào hỗn loạn.
19/2/2020

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.