Xuyên Nhanh Nữ Phụ Lại Muốn Đảo Chính

Chương 20: Tổng Tài Đại Nhân 20




- Những câu hỏi mang tính chất công kích này xin phép chúng tôi không trả lời.
- Chủ trì cảm thấy không khí không ổn liền nhanh chóng kết thúc chủ đề này.
- Không nghĩ tới EG lại dám lấy chuyên gia giả lên lừa truyền thông, tôi thật bội phục quý tập đoàn.
Cô gái đột nhiên tung ra một câu như thế, lời này không khác nào ném một trái bom xuống lòng mọi người, nháy mắt hoàn cảnh càng mất khống chế.
- Chuyên gia giả sao? Thật sự làm giả?
- Cục kiểm định không quản à?
- EG cần thiết phải làm thế không? Họ dám rêu rao mở họp báo với chuyên gia giả à? Các vị nghĩ kĩ một chút đi.
- Cũng đúng, nhưng sao phóng viên kia lại nói thế.
Báo Thời đại cũng không có thù với EG mà.
- Có thể là tư thù thì sao?
...
- Vị phóng viên này, nói mà không có chứng cứ là vu khống, tôi có thể kiện cô tội phỉ báng đấy.
- Cung Duật Hành không chút hoang mang gằn từng chữ, từng từ đều là uy hiếp.
Bản thân hắn cực kì tự tin vào năng lực của mình.
Chuyên gia mời đến hắn đã điều tra qua, đều là tinh anh của cục kiểm định, nào có thể là giả.
Đều là người si nói mộng.
- Tôi có nói bừa hay không không phải trong lòng Cung tổng hiểu rõ hay sao?
Nữ phóng viên kia trong lòng cũng hoảng thành mấy nhóm nhưng lại không thể không cứng rắn làm căng.
Cô ta thực sự không có chứng cứ gì, đừng nói là chứng cứ, thông tin cũng là người phụ nữ kia cung cấp cho cô ta, bảo cô ta nói ra.
Nếu không phải nhất thời bị điều kiện đối phương đưa ra làm mờ mắt, có điên mới nhận lời.
Bây giờ thì hay rồi, cái gì cũng không có, cô ta làm thế nào bây giờ, còn có thể toàn mạng à?
Tại sao không phản bội à? Bởi vì người phụ nữ kia nắm được điểm yếu của cô ta rồi, chạy trời không khỏi nắng.
- Tôi rõ ràng cái gì? Vị phóng viên này, nếu cô không thể đưa ra chứng cứ, vậy đừng trách tôi không khách khí.- Người phụ nữ này năm lần bảy lượt phá hoại họp báo của hắn, làm sao Cung Duật Hành không tức giận được?
- Tôi...
- Không phải chứng cứ ở chỗ này sao?
Đúng lúc phóng viên kia sắp sụp đổ thì ngoài cửa truyền tới một giọng nữ thanh nhã trong nháy mắt lập tức hấp dẫn mọi ánh nhìn.
Bên ngoài là một cô gái khí chất hơn người, ngũ quan tinh xảo, tóc đen tùy ý thả sau người, váy đen trên người càng tăng thêm một thân khí chất thanh lãnh, quý phái của cô.
Môi đỏ khẽ nhếch, xinh đẹp kinh tâm.
Cô khoanh hai tay trước ngực, cả người dựa vào cánh cửa lại khiến người ta có một loại mĩ cảm tùy ý cùng phóng khoáng.
Cô gái này là ai?
Người khác thì không rõ ràng nhưng Cung Duật Hành lại nhớ rõ cô.
Người phụ nữ đáng hận này không chỉ dám đánh hắn mà còn có một chân trong chuyện hôm nay.
Không phải do cô khuấy vũng nước đục này lên thì EG sẽ mất dự án trọng điểm kia vào tay Cố thị sao?
- Đường Dạ Tịch, đây không phải chỗ cho cô làm loạn.
Cung Duật Hành híp mắt nhìn thẳng cô, cái nhìn của loài mãnh thú với kẻ dám xâm nhập lãnh địa của mình.
Đường Dạ Tịch là người nào? Tại sao Cung tổng của EG lại đề phòng cô ấy như thế? Không phải vị tiểu thư kia của Đường gia đấy chứ?
- Tôi có làm loạn hay không thì phải chờ mấy vị này lên tiếng đi.
- Dạ Tịch nghiêng người để mấy người phía sau cô đi vào.
Vừa nãy cô quá hấp dẫn ánh mắt người khác khiến mọi người vô thức bỏ qua những người đứng sau lưng cô.
Những người này đám phóng viên không rõ là ai nhưng vị đứng đầu thì bọn họ có nhận biết.
Đây không phải cục trưởng cục kiểm định sao? Sao ông ta lại tới đây?
- Không biết Lý tiên sinh và Đào tiên sinh tại sao vẫn nghĩ mình là người của cục kiểm định đây? Không phải một tuần trước tôi đã cho hai vị nghỉ việc?
Cục trưởng vừa lên đã tung ra một thông tin nặng kí như thế, nháy mắt vấn đề EG mời chuyên gia giả lại có cơ sở rồi.
Còn không chờ người chủ trì tìm câu chữ, trên màn hình lớn đã chiếu lên một bản quyết định cho thôi việc.
Trọng điểm là tên hai vị chuyên gia kia thật sự có ở trên đó, nguyên nhân cho thôi việc là nhận hối lộ mà làm giả kết quả điều tra.
Như thế kết quả vừa rồi EG đưa ra có bao nhiêu tin cậy?
Xem bản quyết định này, Cung Duật Hành cũng không ngờ tới lại bị đánh úp bất ngờ như thế.
Chỉ một tuần trước họp báo, chuyên gia bọn họ mời đến đã không còn là chuyên gia hơn nữa nguyên nhân còn nhạy cảm như thế.
Hiện tại bảo người khác tin kết quả vừa đưa ra là không thể nào.
Họp báo hôm nay khác nào trò cười?
- Hơn nữa kết quả giám định cục kiểm định cũng làm xong rồi, mời các vị xem qua một chút.
Theo lời cục trưởng, màn hình đổi một lần, phía trên đã là kết quả kiểm định.
Thông số không khác biệt nhiều, chênh lệch cũng không quá 0.05, những người không chuyên tuyệt nhiên không nhìn ra vấn đề gì.
Nhưng hai chuyên viên kia lại rõ ràng những con số này đại biểu cho cái gì.
- Báo cáo này cho thấy sản phẩm của EG đúng là không chứa chất gây ung thư...
Người EG còn chưa kịp thở phào đã nghe vị cục trưởng kia nói:
- Tuy nhiên màu nhuộm chứa chất gây viêm da quá mức cho phép, sử dụng lâu dài có thể gây ung thư da.
Một lời nói ra như ném đám người EG xuống hầm băng nhất là người của phòng kiểm định sản phẩm.
Vốn bọn họ đã thất trách không kiểm định nghiêm túc nay tìm chuyên gia còn không điều tra cẩn thận khiến cục diện họp báo hôm nay không khác gì tự tát vào mặt mình.
Họp báo của EG nháy mắt trở thành chuyện cười kinh điển trong giới thương nghiệp, không những không làm sáng tỏ cái gì còn bị đưa ra nhiều vấn đề trong bộ máy.
Dạ Tịch đứng phía xa xa nhìn Cung Duật Hành bị vây kín bởi những câu hỏi sắc bén của các phóng viên mà thầm cảm thán món quà bất ngờ của mình rất tốt.
Luôn tìm cách cho nam chính trở thành trung tâm câu chuyện, làm pháo hôi có tâm thật khó a.
Hệ thống nghe được suy nghĩ của cô chỉ thấy khinh bỉ.
Sao chuyện xấu mà cô cũng nói thành chuyện tốt được thế chứ? Có chút xấu hổ nào không?
Cảm nhận được ánh mắt giết người từ bên kia phóng tới, Dạ Tịch liền tặng cho hắn một nụ cười thiện ý, vẫy vẫy tay mấy cái liền quay lưng rời đi.
Nụ cười kia trong mắt người đang muốn bóp chết cô khác nào khiêu khích? Nếu không phải sức kiềm chế tốt có khi hắn đã phun một ngụm máu rồi.
Chuyện đến nước này, nói chuyện này không có quan hệ gì với cô tuyệt đối Cung Duật Hành không tin.
Thậm chí hắn còn có suy nghĩ đáng sợ rằng, tất cả câu chuyện đều là thiên la địa võng cô bày sẵn cho hắn mà hắn lại như kẻ ngốc sa vào.
Bắt đầu từ việc hắn có quan hệ với Đường Linh San bị đào ra.
Chuyện này dù rất nhanh đã bị áp xuống nhưng đã đủ tạo ra đả kích lớn với quyền uy của hắn và danh tiếng của EG.
Sau đó chuyện vừa lắng xuống thì lại tuôn ra vấn đề sản phẩm của EG.
Mọi chuyện quá trùng hợp, nhiều trùng hợp liền không còn trùng hợp nữa rồi.
Cung Duật Hành cũng không tin cô có năng lực lớn như thế, chắc chắn là Cố Dịch Lãng ở sau lưng thao túng.
Nghĩ đến đây hắn lại càng không rõ, bọn họ vốn không có xung đột lợi ích gì đáng nói, chỉ trùng hợp cùng hứng thú với một dự án đấu thầu thôi, cũng không cần làm đến ngươi chết ta sống, hủy hoại mọi cơ hội như thế.
Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, ai biết ngày sau có phải chạm mặt hay không.
Huống hồ Cố Dịch Lãng cũng không phải loại người hành sự thiếu suy nghĩ như thế.
Cho nên vấn đề ở đâu?
Đừng nói là Cung Duật Hành trở tay không kịp đến hệ thống cũng không ngờ tới cô đi bảy bảy bốn chín ngã rẽ bày binh bố trận hố nam chính như thế.
Thời điểm đều vừa vặn nhân lúc người ta bận bù đầu xử lí việc lớn mà lặng lẽ để những việc nhỏ tuần tự phát sinh, đến khi quân domino đầu tiên đổ xuống là cả tòa thành sụp đổ, thế tới nhanh như thiểm điện, khi người ta còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã xong rồi.
Đáng sợ quá.
Kim Quang đột nhiên cảm thấy kí chủ đánh người còn tương đối tốt, ít nhất cũng không bị ám toán trong vô thức như thế.
Mọi bước đi đều bị cô kiểm soát.
Cảm thấy nên ôm chặt đuôi nhỏ một chút, tốt nhất không nên để cô túm được.
- ------------
Phòng cấp cứu đã sáng đèn được gần một tiếng, người ra người vào không ngớt.
Trên hàng ghế bệnh viện một người đàn ông ôm mặt ủ rũ, nếu để ý kĩ sẽ thấy bàn tay ông ta đang run rẩy.
Bên cạnh ông ta là một cô gái khí độ hơn người, gương mặt xinh đẹp như nhiễm một tầng băng sương.
Cô tùy ý dựa vào ghế, trên mặt không có nửa điểm lo lắng, ánh mắt một mực nhìn vào hư không tựa hồ ở đó có cái gì, ngón tay vịn trên ghế vô thức gõ nhẹ mấy cái.
Không có nhịp điệu gì, như là bừa bãi gõ mấy cái.
Cô cùng người đàn ông bên cạnh tạo thành hai sắc thái đối lập hoặc nói cô vốn không cùng một thế giới với mọi người, biệt lập, cô độc.
Khoảng một tiếng trước Dạ Tịch nhận được điện thoại của hộ lí báo mẹ Đường đang cấp cứu, tình trạng không tốt lắm.
Khi cô đến nơi Nhan gia chủ đã ở đó rồi, cả người ông như không còn sinh khí, mỏi mệt ôm mặt trước phòng cấp cứu.
Theo lời người hộ lí, chiều nay có một người phụ nữ ăn mặc đoan trang muốn vào thăm mẹ Đường, nói có chuyện quan trọng muốn thương lượng.
Hộ lí vốn không muốn cho bà ta vào, nhưng mẹ Đường lại là người hiểu lễ nghĩa, không tiện từ chối mà người phụ nữ kia dường như có việc rất gấp nên để người đi vào.
Khi người phụ nữ ấy vào phòng bà ta đã thấy biểu hiện của mẹ Đường hơi lạ nhưng không dám hỏi.
Hai người nói cái gì bà ta không rõ nhưng khi mang nước ấm trở về thì người phụ nữ kia đã đi rồi còn mẹ Đường thì ngã sấp trên sàn, cả người co rụt, đau đớn như sắp tắt thở.
Trên đất lọ thuốc bị đổ ra, thuốc rơi đầy sàn nhà, mẹ Đường đang cố với lấy viên thuốc mà không thành.
Sau đó chính là hoàn cảnh hiện tại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.