Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 128: Xin chào, vampire đại vương của ta (18)




Mặc dù đã nghe Lục Ngạn nói về bữa tiệc rượu này sẽ có rất nhiều người rồi nhưng mà Hạ Hạ vẫn cảm thấy quá phiền.
Cô muốn làm cá ướp muối đó, nhưng mà nếu mà không đi thì tính mạng của boss nhà cô nếu lỡ một giây thì nguy hiểm làm sao? Đương nhiên phải đi canh chừng rồi!
Có điều mà Hạ Hạ không ngờ đến là cư nhiên nam nữ chủ cũng có mặt ở đây.
Thấy Hạ Hạ cứ nhìn về hướng kia tầm mắt của Lục Ngạn cũng nhìn sang, hắn thấp giọng nói khẽ bên tai Hạ Hạ: "Nữ nhân kia là người hôm đó tấn công em?"
Hạ Hạ gật đầu, cô cười khẽ một tiếng nói: "Không ngờ anh cũng nhạy bén thật."
Lục Ngạn có chút không hài lòng sờ sờ đầu cô một cái: "Sao? Không tin tưởng nam nhân của em?" không hiểu sao những mà hắn khi có cơ hội luôn muốn sờ đầu của cô. Sờ sờ cái đầu nhỏ của người mà hắn yêu.
Hạ Hạ như lần trước đánh bay tay của Lục Ngạn xuống: "Anh sờ đầu em làm gì? Nếu tóc rối thì anh cột lại chắc."
Hai người đang thì thầm to nhỏ thì bỗng nhiên Hạ Hạ nhìn thấy Ngô Tường đi về phía này hơn nữa còn cùng nam chủ tách ra không ở cùng một chỗ nữa.
Đây là muốn làm gì?
Ngô Tường mặc lên bộ váy đuôi cá đen dài trong rất quyến rũ, đôi môi đỏ, mái tóc đen hơi xoăn ở quần đuôi trong vô cùng hút ánh nhìn.
Không hổ là nữ chủ!
Hạ Hạ đưa ra một cái kết luận như thế.
Cô ta cầm ly rượu vang đến đây, Lục Ngạn ngay lập tức muốn cùng Hạ Hạ đi sang chỗ khác.
Người có ác ý với người hắn đặt trên đầu quả tim tốt nhất nên tránh xa hắn ra, nếu không thì hắn sẽ không nhịn được mà giết kẻ đó.
Thấy bộ dạng chuẩn bị đi của Lục Ngạn, Ngô Tường cũng gấp gáo bỏ qua luôn màn định chờ hỏi của mình mà vào vấn đề chính: "Anh là Lục Ngạn đi?"
Lục Ngạn vẻ mặt chẳng có hứng thú gì, lời cũng chẳng muốn đáp lại. Cho dù như thế thì Ngô Tường cũng chẳng nản lòng.
Cô ta nói: "Nếu tôi không nhầm thì anh cùng anh trai mình Lục Giản đang đấu đá lẫn nhau để dành cái ghế kia."
Cái ghế kia đương nhiên là ngai vị rồi!
Lục Ngạn ngước mắt nhìn Ngô Tường: "Đúng thì sao mà không đúng thì sao?"
Ngô Tường nở một nụ cười mê hoặc lòng người đương nhiên cũng có chút âm hiểm xảo trá: "Tôi hoàn toàn có thể giúp anh lấy được nó."
Hạ Hạ xem như hiểu rõ mục đích của Ngô Tường là gì, xem ra cô ta đang định lợi dụng boss của cô để chuẩn bị cho kế hoạch của mình. Đúng là sát thủ hàng đầu, vừa âm hiểm lại xảo trá.
Lục Ngạn vừa nghe xong thì trực tiếp cười lạnh: "Chuyện của ta, ta tự giải quyết, những kẻ như ngươi... không đáng để hợp tác." nói xong thì hắn cũng kéo Hạ Hạ đi chỗ khác.
Trong lòng Ngô Tường rất tức tối, nhưng rất nhanh cô ta cũng bình tĩnh trở lại.
Không sao vẫn còn Lục Giản, dù gì hai con nhạng không trúng hai con thì cũng trúng được một con.
Được Lục Ngạn kéo đi Hạ Hạ hơi thất thần một chút. Cô đang suy nghĩ khả năng xảy ra trong nguyên tác.
Dựa vào khả năng nam nữ chủ thì không thể đơn giản làm vua rồi thống nhất ba thế lực nhanh như thế, trừ phi nam nữ chủ ra tay với ngai vị vua của thế giới vampire này sau đó mới khống chế nhân loại cùng bán nhân.
Nhưng mà làm sao lại nhanh chống ngồi lên ngai vị của thế giới vampire. Có một khả năng là hai người đã lợi dụng Lục Ngạn cũng như Lục Giản để làm con cờ!
Dần dần suy đoán ra chân tứng liên quan đến boss phản diện bị che dấu đi. Hạ Hạ trong lòng cười lạnh một tiếng.
Đụng đến cô thì tạm thời bỏ qua, nhưng mà đụng đến boss nhà cô, nếu cô không làm gì thì không xứng với cái danh rồi!
.
.
Vốn đang đi một mình ở một ngõ hẻm nhỏ, Ngô Tường đang định điều tra xem rốt cuộc chỗ ở của một số vampire có thể dùng được ở đâu thì bất chợt một sự lãnh lẽo đặt ngay trên cổ cô ta.
Ngô Tường kinh ngạc.
Người này sao mà im hơi lặng tiếng như không hề sức hiện vậy?
"Ta nói cho ngươi biết. Tốt nhất ngươi nên bỏ ý định thiết kế Lục Ngạn hay dành ngai vị đó đi."
Ngô Tường nghe vậy càng kinh ngạc hơn: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Ta là ai không quan trọng, nhưng nếu ngươi cứ cố chấp thì ta sẽ không tha đâu!"
Sau đó là một trận trời đất xoay cuồng, Ngô Tường mất đó ý thức.
Hạ Hạ thu kiếm ánh mắt lạnh như muốn đông chết người nhìn Ngô Tường mặc kệ tấm bảng xanh trước mặt hiện giọng cảnh cáo.
Tiếng Tiểu Hệ Hệ vang lên: [Kí chủ, người quá xúc động. Nếu giết nữ chủ thì nhiệm vụ của người sẽ thất bại đó]
"Cho dù có là nam nữ chủ đi chăng nữa nếu đụng vào người không nên đụng thì chỉ có một con đường chết!"
"Tiểu Hệ Hệ ngươi nên nhớ kĩ câu này: Ta không đối đầu với nữ chủ không có nghĩa là cùng một phe, chạm đến người của ta thì một mẫu xương ta cũng chẳng để lại."
Lời nói mang ý lạnh lùng thấu xưng cùng sự ác ý nồng đậm. Ngay cả xưng hô chị em với Tiểu Hệ Hệ Hạ Hạ cũng chẳng dùng nữa. Xem ra lần này giới hạn của Hạ Hạ gần bị nữ chủ thế giới này chạm đến rồi.
Tiểu Hệ Hệ đứng trong không gian chỉ biết lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.