Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 119: Xin chào, vampire đại vương của ta (9)




Tên vampire này chắc hẳn lúc đó ẩn trong đám người đi tàu điện nên Hạ Hạ cùng vị đồng nghiệp purified này không thấy hắn. Hắn chắc hẳn tưởng sắp trốn thành công rồi nhưng thật tiếc bị người phụ nữ vừa hét kia thấy nên mọi chuyện bị bại lộ.
Hắn lập tức dùng sức mạnh của mình tạo nên một cơn cuồng phong thổi về phía Hạ Hạ và vị đồng nghiệp purified. Vì cùng lắm chỉ là người máy không thể có siêu năng lực như vampire Hạ Hạ và vị đồng nghiệp purified chỉ còn hai cách một là tránh né hai là hứng chịu. Hai người cũng phản ứng nhanh vội vàng nhảy tránh đi nhưng vẫn bị gió thôi làm đứng không vững một chút.
Vị đồng nghiệp vội lớn tiếng gấp gáp nói: "Đuổi theo hắn!" nói xong thì liền gấp gáp biến chân bình thường thành patin với tốc độ cao đuổi theo.
Bắt được một vampire hay tiêu diệt được thì số tiền nhận được rất cao, vị đồng nghiệp này đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này rồi. Huống hồ chi còn có vị đứng đầu bảng xếp hạng giá trị vũ lực của tổ chức kế bên nữa.
Hạ Hạ cũng đuổi theo sau.
Vị đồng nghiệp kia thì chạy trên đường còn Hạ Hạ thì chạy trên nóc nhà người ta. Tuy hai người tốc độ đều không thua kém gì tên vampire kia nhưng mà khi đến một ngỏ hẻm thì lại để mất dấu.
Vị đồng nghiệp purified kia không cam lòng mắng một câu thô tục sau đó nói với Hạ Hạ: "Xem như hôm nay hắn may mắn. Tôi đi về trước đây."
Cũng không chờ Hạ Hạ đáp lời lại thì hắn ta đã ngay lập tức chạy vụt mất, Hạ Hạ cúi người xuống lòng bàn tay trái làm bằng máy của biến thành một cái radar dò.
Cô dò một chút ngay chỗ đó thì không ngạc nhiên khi thấy vết máu khác hẳn với màu người thường.
Đương nhiên mắt thường thì vẫn thấy nó chẳng khác là bao nhiêu với máu người như radar dò của cô cho cô biết đây chính xác là máu của vampire. Vết máu này còn ướt tức là vẫn còn mới và tên vampire kia cũng vừa vào ngõ này khả năng cao chính là vết máu do hắn để lại. Dù vampire khả năng cao đến bao nhiêu đi nữa cũng không thể dễ dàng biến mất nhanh như thế, chắc hẳn là có người giúp hắn ta.
Hạ Hạ đứng dậy, áo khác đen dài của cô nhẹ nhàng bay trong gió mang một sự huyền bí đến lạ thường.
Hạ Hạ đứng đó cũng không lâu liền rời đi.
Cô có nên cảm thấy số mệnh của mình rất nghiệt ngã khi mà cô chính là một trong những purified đuổi theo nam chủ trong cốt truyện không?
Hạ Hạ vừa về đến nhà cũng vừa mở cửa ra thì bỗng nhiên bị tập kích bất ngờ.
Nhà cô ngoài cô ra thì cũng chỉ có boss của cô thôi, bởi vậy nên tên đàn ông cao ráo xinh đẹp này không phải boss nhà cô thì là được cơ chứ.
Có điều, mặc dù Hạ Hạ biết boss nhà cô thì chính là của cô rồi nhưng mà rõ ràng lúc cô đi làm nhiệm vụ có thái độ khác nhưng vì sao cô về lại có thái độ khác nữa rồi. Mặc dù cô rất thích boss nhà mình nhưng đừng có tập kích bất ngờ như thế chứ, cô đâu có kịp chuẩn bị gì.
Hạ Hạ ôm thân thể to cao kia, người đàn ông này rõ ràng cao hơn cô một cái đầu thân hình lại cứng rắn rõ rệt nhưng mà bây giờ cả cơ thể lại run lên cứ như đang chịu một cơn đau dữ dội.
Hạ Hạ đương nhiên phát hiện điều khác thường này, rõ ràng lúc cô đi làm nhiệm vụ thì tình trạng boss nhà cô rất bình thường mà. Ngôi nhà bày không thể có người nào khác vào được nữa rốt cuộc boss nhà cô bị sao thế?
Hạ Hạ vỗ lưng Lục Ngạn hỏi: "Lục Ngạn anh bị sao thế? Nghe tôi nói gì không?"
Lục Ngạn chỉ nói một từ nhưng mà để nói được từ này ra hắn như phải dùng hết tất cả sức lực của mình vậy, rõ ràng hắn đang rất đau nhưng lại cứ cứng đầu không chịu rên đau một tiếng hay khó chịu tiếng gì cả.
Từ hắn nói là: "Đau?"
Hạ Hạ nhíu mày muốn đưa hắn về phòng nằm lên giường rồi cô xem xét một chút nhưng mà người này không biết chạm vào dây thần kinh nào lại ôm cô không chịu buông. Nếu hắn ôm mình thường thì không nói đi, còn bây giờ lại ôm chặt như muốn ôm cho nát xương cô ra hết vậy.
Hạ Hạ nể tình boss nhà cô đang đau nên tạm thời không có tính sổ với hắn, cô nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh buông tôi ra để tôi xem tình hình cái đã."
Lục Ngạn lắc lắc đầu lại ôm cô chặt hơn một chút sau đó còn cúi người dịu đầu của mình vào cổ của cô. Cuối cùng Hạ Hạ cũng nghe hắn nói một câu bình thường nhưng mà cũng kèm theo đó là một sự mệt mỏi muốn chuẩn bị ngất đến nơi.
Hắn nói: "Không muốn."
Hạ Hạ: "..."
Mẹ nó, muốn lên giường với boss, ai cho làm bộ mặt đáng yêu thế?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.