Xuyên Nhanh: Mười Kiếp Nhân Duyên

Chương 209: Em là ánh dương ấm áp của anh (17)




Khởi Phong biết Hạ Kỳ Như đang ở Âm giới nhưng vẫn không đi tìm cô.
Thứ nhất bởi vì năng lực của cô đang bị phong ấn, không thể giở trò quỷ gì được. Thứ hai, cô yêu quý sinh mạng của mình như vậy, nhất định sẽ không tùy tiện tìm đường chết. Cho nên khi cô chạy mất hắn cũng không đi tìm cô ngay mà để cho cô có thời gian thích ứng với mọi chuyện trước.
Trong thời gian đó hắn sử dụng năng lực đi qua các thế giới giống cô để đi tới một vài thế giới khác.
Nếu không tính lần cô lỡ chân chạy vào vòng luân hồi kia thì hiện tại cô và hắn mới chỉ đi qua được bảy kiếp, hắn vẫn còn ba kiếp nữa cần tự mình vượt qua.
Đến lúc đó tất cả mọi thứ đều sẽ trở lại ban đầu, hắn lại là hắn. Mà cô cũng sẽ không phải chết thêm lần nào nữa.
Kết quả khi hắn tiến vào cánh cửa không thời gian liền phát hiện nơi phong ấn có vấn đề.
Chưa khi nào hắn lại cảm thấy thứ ở dưới phong ấn lại gây nên sự xáo động lớn như thế cả, giống như...chúng nó đang vui mừng vì sắp được tự do vậy.
Tự do?
Tiểu Hạ?
Khởi Phong vừa nghĩ đến đây liền chạy thẳng đến nới phong ấn, quả nhiên lúc hắn đi tới, Hạ Kỳ Như đã đứng ở đó rồi.
Ở trước mặt cô lúc này thấp thoáng một bóng người, người đó đang cuộn tròn như một bào thai, cả thân thể cô gái đó đều được những luồng ánh sáng trắng bao bọc khiến không gian nơi này bớt u tối hơn vài phần.
Khởi Phong thấy cô đã tiến đến rất gần cô gái kia liền vội vã ngăn cô lại.
"Tiểu Hạ, đừng lại gần cô ta, nếu không em sẽ chết đấy."
Hạ Kỳ Như không hề bất ngờ khi thấy hắn xuất hiện, cô vẫn bình tĩnh tiến về phía trước, vừa đi vừa nói.
"Khởi Phong, đừng đợi tôi nữa, tôi sẽ không quay về đâu."
"Tiểu Hạ, mau dừng lại ngay."
Khởi Phong hoảng rồi, hắn lập tức xông đến muốn kéo cô trở về nhưng thứ hắn nắm được lại chỉ là hư không.
Cô đang dần dần hợp thể với cô gái kia, hợp thể với chính mình.
Ngay khi cô biến mất, phong ấn bắt đầu xuất hiện dị động, dần dần nứt ra một vết nứt lớn, một luồng khí đen từ bên trong trào ra, ngay sau khi xác định được mục tiêu của mình nó liền ngay lập tức lao thẳng đến đó.
Cùng lúc này Khởi Phong cảm nhận được sự một lực lượng khủng khiếp đang dần xâm chiếm thân thể của hắn, khiến cơ thể khuyết thiếu của hắn trở nên hoàn chỉnh.
Thiên giới nhận được tin phong ấn bị phá liền vội vã chạy xuống ngăn cản, chỉ đáng tiếc lúc bọn họ đã tới muộn một bước.
Phong ấn được giải trừ, Quỷ Vương sống lại, Hạ Kỳ Như bị đánh tan nguyên hồn.
Xem ra lần này không còn ai ngăn cản được Quỷ Vương hủy diệt Tam giới nữa rồi.
Khi Quỷ Vương ngẩng đầu lên, tất cả mọi người ở đó đều kinh ngạc không thôi. Bởi vì trên khuôn mặt lạnh lùng vô cảm của hắn lại đột nhiên xuất hiện một giọt nước mắt trong suốt lăn dài trên gò má của mình.
Hắn vì quá vui mừng nên khóc sao?
Nếu vậy vì sao trong ánh mắt của hắn lại ảm đạm như thế?
Đám người của Thiên giới không hiểu cũng không dám xông vào cấm địa, bọn họ sợ Quỷ Vương sẽ vì cảm thấy địa bàn của mình bị uy hiếp mà phát động tấn công, thành thử thế cục hiện tại bị phân thành hai luồng rõ rệt.
Trái ngược với sự căng thẳng của bọn họ Khởi Phong không thèm nhìn bọn họ cái nào đã quay lưng rời đi.
Không có Khởi Phong trấn giữ, chủ nhân của nó thì mới qua đời. Thế giới thứ ba liền bắt đầu nổi bão như để thể hiện sự giận dữ cùng nỗi đau buồn của mình lúc này vậy.
Thiên giới thấy lối ra đang dần khép lại liền vội vàng quay đầu bỏ chạy thục mạng, sau cùng chỉ vài người may mắn sống sót, số còn lại cứ thế bị nơi đó ăn đến một mảnh xương cũng chẳng còn.
Không chỉ những người bên trong mà ngay cả những ác quỷ đã sinh sống ở nơi này hàng nghìn năm cũng không tránh khỏi kiếp nạn.
Sau cuộc tàn sát quy mô lớn này, nơi phong ấn bây giờ chỉ còn là một bãi phế tích.
Mấy người sống sót nhìn thấy cảnh tượng này liền không khỏi ớn lạnh toàn thân, mặc dù vậy bọn họ vẫn không quên đùn đẩy trách nhiệm cho nhau.
"Vì sao nơi này xảy ra biến động lớn như thế mà lại không có ai báo cáo vậy?"
"Đúng đó, phong ấn đã nghìn năm, không thể vô duyên vô cớ bị mở mà không ai biết được?".
"Không phải Cảnh Thiên phụ trách khu vực này sao? Vì sao không thấy hắn báo cáo chứ?"
Đám người lúc này mới sực tỉnh, vẻ mặt ai nấy đều ngáo ngơ.
Đúng vậy, Cảnh Thiên đâu rồi?
Hình như rất lâu rồi bọn họ không thấy hắn xuất hiện ở trên thiên đình nữa thì phải, còn cả người của Âm giới nữa, không phải bọn họ cũng hay mượn cánh cửa không thời gian ở thế giới thứ ba để qua lại giữa các thế giới sao?
Vì sao nhiều người biết chuyện như vậy lại không ai báo bọn họ một câu chứ?
Diêm Vương làm ăn kiểu gì vậy?
Diêm Vương bị gọi hồn: "..."
Bọn họ đã phát hiện ra ngay từ đầu nhưng lại xác định sai mục tiêu nên mới dẫn tới kết cục ngày hôm nay.
Không chỉ tự mình biến người vốn dĩ ở bên phe của bọn họ là Hạ Kỳ Như thành kẻ thù, bọn họ còn giúp Khởi Phong kéo dài thời gian khiến Thiên giới không phát hiện ra điểm bất thường mới dẫn tới đại hoạ ngày hôm nay.
Thiên giới bị ăn một quả lừa to như thế làm sao chấp nhận được.
Nhưng nơi phong ấn đã bị phá hủy, người duy nhất khắc chế được Khởi Phong cũng đã chết, bây giờ trong tay bọn họ chẳng có gì để đấu với hắn cả.
Đám người này nhất thời tìm không ra giải pháp, chỉ có thể trở về tìm Thiên đế để cùng nghĩ cách.
Ba tháng sau.
Ai cũng nói Quỷ vương xuất thế, Tam giới ắt đại loạn, nhưng thời gian trôi qua đã lâu như vậy bọn họ cũng không thấy Khởi Phong có động tĩnh gì.
Thiên giới từng cử người xuống thám thính tình hình, kết quả người kia sau khi trở về liền bị doạ cho ngốc hết cả người, bởi vì...Khởi Phong hắn không chỉ không mở rộng thế giới thứ ba ra mà còn không ngừng đi qua các thế giới để bắt các ác quỷ mà ngày trước hắn đã thả ra trở về.
Không ai biết hắn đang có suy tính gì, nhưng mọi người đều rõ ràng hắn hiện tại đang giúp bọn họ, vì vậy Thiên đế liền phái người xuống muốn ban cho hắn một chức quan để hắn làm việc cho mình. Kết quả vị quan nhỏ bé kia vừa báo xong liền bị đánh bay trở về Thiên giới, từ đó về sau không còn ai dám động vào Khởi Phong nữa, khi nhìn thấy hắn cũng đều chủ động đi đường vòng.
Thời gian cứ thế trôi qua hơn một trăm năm, thế giới thứ ba cuối cùng cũng đón chào chủ nhân mới của mình.
Khởi Phong sau khi cảm nhận được khí tức quen thuộc của cô liền vội vã chạy đến trung tâm của nơi này, kiên nhẫn chờ đợi.
Ngôn Cẩn và Hạ Lăng nghe tin cũng vội vã chạy đến.
Lúc bọn họ đến nơi, chủ nhân của thế giới thứ ba đã thành hình rồi, chỉ là hiện tại người này vẫn trong trạng thái ngủ đông lại vì khoảng cách quá xa nên bọn họ không thể nhìn rõ khuôn mặt của người đó, nhưng dựa vào mái tóc dài bồng bềnh như sóng lượn kia, bọn họ có thể xác định được người này là nữ.
Như vậy...Hạ Kỳ Như thật sự trở về rồi sao?
Ba người Khởi Phong chờ rồi chờ, cuối cùng cô gái kia cũng thức giấc.
Nhưng khi vừa nhìn rõ diện mạo của cô gái kia, nụ cười của ba người đối diện liền đông cứng lại trong tức khắc.
Người này không phải Hạ Kỳ Như?
***
Tớ cũng muốn bão chương cho các cậu lắm mà lực bất tòng tâm, rất xin lỗi mọi người nha (T.T)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.