Xuyên Nhanh: Lữ Khách Nghịch Tập Chi Kí

Chương 60: Đạo cô đi cẩn thận (5)




Nữ yêu trong thời gian dưỡng thương, uất ức muốn trả thù. Không biết tìm đâu ra thông tin Lâm Tiếu mắc nợ. Thế là tìm đám chủ nợ cũ kia tới làm phiền Lâm Tiếu.

Nữ yêu cho rằng có thể kiềm chế Lâm Tiếu một thời gian, mà Lâm Tiếu lúc này.

Chắc ta sợ!

[...]

Mặc kệ lão sư của nguyên chủ nợ tiền ở đâu, thì đó chắc chắn cũng là hắc điếm .

"1 tỷ? Ta thấy cái mặt ngươi còn không đáng giá 100 đồng đâu! "

"..."

"hay ta trả 100 đồng thôi! "

"..."

Đến cả hệ thống cũng không nhìn được.

[chị, làm gì có người nào đi mặc cả với chủ nợ! ]

Ta cảm thấy nó điêu!
Làm gì có ai có khả năng xách túi tiền nhiều như thế chạy long nhong ra ngoài mà không bị gì.

[...]

[thì nó vốn điêu vậy mà! ]

Chị gái :...

"10 xu thôi! "

"..." Chủ nợ.

Là một người con đất Việt ,làm éo gì có chuyện không biết mặc cả.

Tự hào lever Max !!

[...]

...

Chủ nợ chốt được cái giá 0 đồng để mua mệnh hắn trở về. Trước khi đi còn thề thốt sẽ không làm phiền Lâm Tiếu ,sau khi đã chạy đi xa thì lại thế này.

"ngươi chờ đó! Lão tử sẽ quay lại trả thù! "

Chủ nợ sau đó lôi kéo hội anh em tới làm phiền Lâm Tiếu. Rồi lại nước mắt lã chã trở về.

Chủ nợ lại lôi kéo hội cha chú . Kết cục vẫn như cũ.

Chủ nợ lại lôi kéo hội ông cha . Kết cục...

"nếu ngươi có thể cho hắn vay 1 tỷ, vậy chắc ngươi vẫn còn nhiều tiền lắm. Ói ra mua mệnh đi! " Lâm Tiếu.

"Nằm mơ! " Chủ nợ oai dũng nói.

----Ba phút sau ----

"ta thực sự không có nhiều tiền như vậy !" Chủ nợ. Ôm mặt khóc các thứ!

Thực ra chủ nợ cũng không phải đầu lĩnh, mà chỉ là một tôm tép trong hội. Nhờ vào tiền lãi cho vay của tín dụng đen, lãi thu về càng nhiều thì đám tiểu tốt như hắn được hưởng càng nhiều.

Cái giá 1 tỷ mà hắn nói, sẽ phải nộp lên lão đại, rồi lão nhị, lão tam, lão tứ.... rồi mới tới tôm tép như hắn. May ra còn thu được 1000 lượng bạc .

Nếu nói cái giá 1000 lượng ,thì qua tay nhiều người, tới phiên hắn chỉ thu được 1 lượng bạc.

Lợi dụng Lâm Tiếu nhẹ dạ cả tin, nên hắn mới dám hét giá lãi cao đến vậy. Nguyên chủ trước kia cũng không có bới móc chuyện này và cũng không có đủ khả năng một mình chống lại cả đám hắc bang này, nên mới tùy ý bọn hắn dẫm đạp.

Đầu lĩnh thực sự là hội ông cha chú.

Thấy Lâm Tiếu nhìn về phía này, ông chú lớn tuổi nhất vội hét.

" Ta cũng chỉ là điện chủ /phân đà thủ lĩnh !"

"..."

Điện chủ : Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt !

Bất quá Lâm Tiếu vẫn trả cho điện chủ 1000 lượng bạc.

"thanh toán xong! "

"có điều nếu để ta thấy các ngươi quay lại ,thì nó sẽ thế này! " Lâm Tiếu nở nụ cười, tay cắt qua cổ.

Một đám lạnh run, thề thốt khẳng định. Bất quá không biết bọn chúng giữ lời hứa được bao lâu. Quay lại nữa có khi kiếm được một vốn, chị gái chưa bao giờ chê phiền khoản này.

Chị gái : Quả nhiên, kẻ thức thời luôn là trang tuấn kiệt!

[...] Luôn cảm thấy có gì đó sai sai ,nhưng lại không thể phản bác.

-----

"từ nãy đến giờ xem một đám xã hội đen, có cảm tưởng gì không? " Lâm Tiếu .

"..." Ninh Thư : Nhân gia còn chưa kịp thể hiện, đã bị bắt nạt đến máu chó hun đầu . Nhưng hắn không dám nói.

"không nói nhiều, từ giờ cứ quyết định vậy đi! " Lâm Tiếu .

"..." Ninh Thư : Quyết định cái gì?

----

Nữ yêu biết Lâm Tiếu đang theo sát bảo vệ Ninh Thư, từ đó không sợ chết tới tìm phiền phức. Đầu tiên là không biết từ đâu tìm tới một lũ tiểu quỷ tới gây sự với Ninh Thư .

Nhưng mà có Lâm Tiếu tại, đến một cọng lông còn không chạm được nữa là. Lũ tiểu quỷ bị đánh bại, nữ yêu lại chuyển sang dùng chiêu khác. Trực tiếp hút hết sinh mệnh của chúng ,hợp thể thành một đại yêu lực lưỡng ,mạnh mẽ.

Chị gái : A, trời ơi! Kiểu này là không cần cơ hội đầu thai nữa rồi.

[...]

Đúng lúc Lâm Tiếu định một đòn kết thúc mau lẹ rồi về nhà ăn cơm ,thì một kẻ không sợ chết lao tới chắn giữa hai người .

"thí chủ xin dừng tay! "

"thì ra là đồng đạo.... "

Thanh niên vừa nói xong, một đám gà con lon ton chạy lại từ phía sau phụ họa. Đại sư huynh trước tiên nhìn thấy nữ yêu liền bộc trực thẳng thắn phán.

"sư tôn, ngài đi chậm thôi... A, đây chính là nữ yêu lần trước chúng ta nói! Có điều... giờ xấu hoắc! "

"..." Quần chúng : giờ nói cái này quan trọng sao?

Đại gia đều tập trung đông đủ rồi.

Thanh niên sư phụ ra vẻ ,lên tiếng. "ngã phật từ bi, vị đồng môn vô danh này, không biết có thể tha cho nàng ta một mạng? "

"sư phụ ?! " Đám hậu bối tưởng sư phụ đích thân xuống núi thu phục nữ yêu. Ai nghĩ lại mở miệng tha cho nàng ta, còn muốn la ó kịch liệt phản đối.

"tại sao ta phải làm vậy? "

"tại hạ Trương chân nhân trên núi Đạp Tuyết, sẽ thu phục nàng ta, không để nàng ta chạy loạn nữa! " Thanh niên sư phụ vừa kiêu ngạo vừa tự hào nói. Nhìn hắn trông còn trẻ hơn cả đám hậu bối kia. Nhưng mà nhìn người phải xem thực lực, chứ không phải xem khuôn mặt, xem hắn trẻ như vậy, nhưng cũng có chút thành tựu. Đương nhiên phải kiêu ngạo.

Thanh niên sư phụ cảm thấy đứng đây nói chuyện rất phí thời gian vàng ngọc của hắn. Nhưng vì hình tượng chân nhân cao quý không thể phá vỡ, đành để cho lũ phàm tục kia ngắm lâu thêm một lúc nữa vậy.

Nhân sinh cảm ngộ rõ ràng nhất là khi bị đời tát cho vài phát tỉnh ngộ.

Lâm Tiếu trực tiếp đá Trương chân nhân lại gần nữ yêu Linh Nhi. Cho hắn tiến gần hơn một bước với việc lĩnh cơm hộp đi gặp ông bà.

"chúc may mắn !"

Ta quả là người tốt!

[...]

---Trương chân nhân sau đó ---

"cứu mạng!!! "

Trương chân nhân khóc lóc các thứ cầu cứu!

Nữ yêu Linh Nhi từ phía sau đúng lúc vừa tiêu thụ một lượng lớn dưỡng chất, cần một đứa hiến tế để ổn định tinh thần ,đúng lúc tên ngu này tự tiến cử, cầu còn không được. Tay nàng ta vừa đụng vừa Trương chân nhân, thì luồng sinh khí lớn từ Trương chân nhân chuyển giao qua nàng ta.

Lâm Tiếu phi dép lào qua, đánh gãy hành động của nữ yêu, nhanh chuẩn cứu Trương chân nhân một mạng . Đám hậu bối tranh thủ lúc nữ yêu lơ là mà kéo hắn ra.

Trương chân nhân giờ này chỉ như người bình thường ,sống không còn gì luyến tiếc.

"còn gì muốn nói không? " Lâm Tiếu.

"ta chỉ là muốn tranh chức chưởng môn thôi!! " Trương chân nhân : Ôm mặt khóc các thứ.

"..." Đám hậu bối : không muốn hiểu thế giới của người khác .

Hóa ra đoạn thời gian trước hắn bế quan không chỉ để tăng lên thực lực, tranh thủ chức chưởng môn với các trưởng lão. Nhưng mà chỉ tăng thực lực thì không đủ, nhất phải làm ra công trạng đủ gây ấn tượng với chưởng môn. Đúng lúc nghe tin đám hậu bối ở đây phát hiện một nữ yêu. Trương chân nhân cho rằng cảm hóa nàng ta làm quỷ hầu cho mình thì có thể gây ấn tượng lớn trong đại hội tranh cử. Nhưng hắn đã nghĩ quá đơn giản, và đời đã tát hắn tỉnh mộng.

Trương chân nhân : quá đau!!

Có điều nữ yêu đã hút một lượng lớn sinh khí cùng với nội lực của Trương chân nhân, đang đắc ý vô cùng.

"Ha ha, rốt cuộc, ta cũng biến thành Yêu thần! "

Chị gái :Really? Yêu thần rẻ mạt vậy sao?

[ở đây mình nàng ta mạnh nhất, cho nên.... ]

Chị gái : cho nên ếch ngồi đáy giếng.

Cơ mà Lâm Tiếu cho rằng đắc ý xong thì nữ yêu sẽ lao vào đánh nhau . Ai biết nàng ta lại hướng không trung kính cẩn thưa.

"thuộc hạ xin mời Yêu tôn đại nhân di giá! "

Một khoảng không gian bị xé nát ra, báo hiệu một tai họa ập trời kéo đến. Tiếng cười man rợn vang lên trong không gian.

"Phư.... Phư... Phư... "

Mọi người đều nghĩ đến hôm nay tận thế thật rồi.

Chị gái lại nghĩ thế này.

Lại thêm con đông tây nào tới chiếm sân khấu, chắc ta rảnh?!

[...] chị không thể giả vờ tỏ ra kích thích à?

"Bản tôn tới... "

Yêu tôn vừa mới thò tay qua, đầu nhích được một nửa, đã ăn ngay song liên hoàn dép lào chưởng.

"Ặc! ...."

Sau đó lại tiếp tục hứng phi thiên dép lào.

"cái quái... "

Vèo! Bộp! Bộp! Bộp!

"nhân loại tầm thường.... dám nhúng chàm... bản... tôn... "

"ta kệ mẹ ngươi là quỷ sứ nơi nào! Tới chiếm sàn diễn thì ăn cái này này! " Lâm Tiếu giơ ra ngón giữa . Tay không ngừng phi dép lào.

Đối với nữ yêu, có lẽ nàng ta là mục tiêu nên không được vọng động tùy tiện hành động quá mức mà giết chết đối phương. Nhưng với kẻ không liên quan, nương tay là không cần thiết.

Hệ thống thực sự sợ vị yêu tôn trước mắt này sẽ bị chị gái phi dép lào đến chết. May mà nhân gia thức thời, chui ngược lại hố đen. Đóng cửa. Kéo khóa. Thế giới liền yên tĩnh !

Lâm Tiếu thở phào nhẹ nhõm.

May quá! Ta đỡ phải mất thời gian xạo lồn với mấy đứa không liên quan.

[...]

Chị không thấy hiện giờ mình là kẻ đáng sợ nhất ở đây sao????

Lâm Tiếu sau đó ----Lao vào đánh nữ yêu tới tấp.

"con mẹ nó, ngươi chiếm sàn diễn của lão nương hơi lâu rồi đấy! "

"..." Quần chúng : quá hãi!!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.