Editor: Tieen
Tô Mộc nhìn vòng cổ, trong vòng cổ kia...
Là một mạt hồn của Uyên Hề Tiên Tôn, đó là vì có thể kịp thời chạy tới khi tính mạng Lạc Nhan đang gặp nguy hiểm.
Kiếp trước, Lạc Nhan bị nữ chính thương tổn, khi Uyên Hề Tiên Tôn chạy tới, bị thiên đạo ngăn trở, cuối cùng khi đến trước mặt Lạc Nhan, nàng đã hồn phi phách tán.
Theo lý mà nói, cấp bậc của Uyên Hề Tiên Tôn, cưỡng chế vượt qua bức màn ngăn của giữa Tiên giới và Phàm giới của Thiên Đạo, nhiều nhất tổn thất tu vi ngàn năm, nhưng lần đó gần như muốn nửa cái mạng của hắn.
Đều bởi vì Thiên Đạo và hào quang nữ chính cản trở, làm cho hắn không cách nào kịp thời đến cứu người yêu, cuối cùng chỉ có thể nhìn hồn phách nàng tiêu tán, đau thấu tâm can...
"Không cần, cho ngươi." Lúc Tô Mộc từ không gian lấy trứng ma thú ra, nó yên lặng đợi, nhưng đến trong tay Lạc Nhan, quả trứng liền không ngừng rung động, dường như vô cùng bất an.
Kinh ngạc, nàng ngước mắt nhìn Tô Mộc, hiểu ý tứ của cô.
Thì ra sư phụ cũng nghĩ giống mình.
Vẻ mặt Tô Mộc bình thản, căn bản không thể từ trên mặt nàng nhìn ra bất kỳ biểu tình nào, nhưng giờ phút này, Lạc Nhan lại cảm nhận được một tia mềm mại.
Từ nhỏ không có mẫu thân làm bạn, nàng biết cảm giác không có mẫu thân, cho nên dưới khả năng của mình, không hy vọng nhìn thấy Linh Thạch thú từ nhỏ không có mẫu thân, lúc ấy nàng mới lựa chọn ở dưới tay thủ hạ mấy đại hán nhặt của hời, muốn sau khi thoát khỏi bọn họ lại đem trứng trả lại.
Lạc Nhan cầm trứng ma thú, dựa theo trí nhớ mà đi.
Tô Mộc đi theo phía sau nàng.
Chờ Lạc Nhan nhìn thấy vị trí hôm qua lấy trứng ma thú, nhìn thấy một vũng máu, mẫu Linh Thạch thú không biết tung tích.
Lạc Nhan thấy được, cố ý đem trứng lấy đi, dẫn dắt đám đại hán, cho mẫu Linh Thạch thú một tia thở dốc, nhưng mẫu Linh Thạch thú chỉ coi nàng là nhân loại trộm đi hài nhi của nó!
Cho nên lúc Lạc Nhan mang theo trứng ma thú xuất hiện, một mảnh khu vực quanh động sơn rung động, đất từ nơi cách đó không xa bắt đầu nhô lên, có thứ gì đó từ dưới đất mạnh mẽ hướng Lạc Nhan vọt tới.
Là mẫu Linh Thạch thú kia nhận ra khí tức của hài tử, liều lĩnh muốn tới đoạt lại hài tử!
Lạc Nhan không nghĩ tới là cảnh tượng như vậy, mẫu Linh Thạch thú nghỉ ngơi một ngày, thực lực khôi phục hơn phân nửa, Lạc Nhan là một tu chân giả vừa bước vào Trúc Cơ kỳ làm sao có thể thừa nhận công kích của một ma thú Ngưng Thần kỳ, cho dù một nửa thực lực cũng có thể phá hủy nàng.
Kiếp này, nguy hiểm đến khiến nàng không hề có lực chống cự, ngay khi Lạc Nhan cho rằng mình sắp chết trên đường làm việc tốt, nguy hiểm đã đến trước mắt bị một đạo lực lượng ngăn cách.
Mẫu Linh Thạch thú cảm nhận được uy áp, từ dưới đất xuất đầu đi ra, tuy rằng bởi vì trời sinh sợ hãi mà run rẩy, nhưng nhìn quả trứng trên tay Lạc Nhan, đồng tử nó co rụt lại, khàn khàn nói: "Hài tử của ta..."
Nó có thể cảm thấy nỗi sợ hãi của hài tử, hài tử không sợ, đừng sợ...
Mẫu thân nhất định liều mạng cũng phải đoạt lại con.
Mẫu Linh Thạch thú nhìn Lạc Nhan, ánh mắt lại lướt qua nàng, nhìn về phía Tô Mộc phía sau nàng.
***
T: Tui up 5 chương trước, mà chắc nay 10 chương thui ạ, sáng tui đi chơi nên giờ edit không kịp 15 chương nên mai tiếp nhe. 😘😘
☆☆☆☆☆
11/09/2022