Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 362: Tiên Tôn thỉnh tự trọng (16)




Editor: Yenncuteee_
Beta: Tieen
Nếu ngươi hỏi tâm tình của Tô Mộc lúc này, đó chính là...
Nếu đã buồn nôn như vậy, liền đem con đường buồn nôn này đi đến...
【 Ký chủ, làm tốt lắm, cô xem, Thanh Diệp đã ngốc ra, đến mức hắn buồn nôn theo chúng ta, ha ha ha... 】 Cửu Thiên Tuế khen ngợi Tô Mộc, lời vừa nói ra khỏi miệng, liền biến thành như vậy.
Ký chủ mặt dày lên, thật sự là đáng yêu, nghiêm trang nói lời âu yếm, rõ ràng lời nói lãng mạn như vậy, từ miệng cô đi ra, cũng bình thản như hỏi hôm nay ăn cơm chưa.
Thanh Diệp sửng sốt vài giây, sau đó mới phản ứng lại, hắn, hắn đây là bị một tiểu Địa Tiên trêu chọc?
Cười nhạo một tiếng, khóe môi hắn khẽ nhếch lên, cực kỳ tà tứ.
"Tiểu Địa Tiên, bản tôn thấy ngươi là thiếu cả tư sắc và đầu óc, bản tôn là người mà ngươi có thể mơ ước sao?


"Tiên Tôn, tiểu tiên có tội." Tô Mộc bình thản nói.
"Hửm?" Thanh Diệp ung dung nhìn cô, còn tưởng rằng cô có bao nhiêu lá gan, bất quá vài giây liền nhận tội?
"Tiểu tiên đang châm lửa trong lòng ngài."
"Ồ? Nhưng trái tim bản tôn vẫn còn lạnh." Thanh Diệp vung tay lên, cánh hoa còn đang bay trên không trung tụ tập thành một cái chén, bên kia tản ra mùi thơm của cá nướng từ trên lửa chuyển vào trong chén cánh hoa, dính vào mùi hoa anh đào.
"Tiểu Địa Tiên, bổn tôn phải đi, ngươi còn có chuyện muốn nói không?" Trong mắt Thanh Diệp mang theo ý cười nhìn cô.
"Tiên Tôn đi thong thả." Tô Mộc nói.
"Tiểu Địa Tiên, đừng quá mê luyến bản tôn, chờ ngươi gặp nhiều tiên, ngươi sẽ phát hiện, bản tôn độc nhất vô nhị, ngươi đã từng đâm vào tường ở chỗ bổn tôn cũng đáng giá."
"Nhưng Tiên Tôn, tiểu tiên không muốn đâm vào tường, chỉ muốn đâm vào lồng ngực ngài."


"Tiểu Địa Tiên, tình hải vô nhai, quay đầu lại là bờ."
"Tiên Tôn, tình hải vô nhai, quay đầu lại là tiểu tiên."
"Ha ha ha ha ha... Tiểu Địa Tiên ngươi, có chút thú vị, bản tôn không trách tội ngươi, coi như là phần thưởng của bản tôn khi ngươi nói những lời này chọc cười." Tiếng cười sảng khoái của Thanh Diệp vang lên.
Khó có được xuất hiện người thú vị như vậy, không biết là ai sai khiến nàng tiếp cận mình, một bộ dáng nghiêm trang như vậy, chẳng lẽ không biết bộ dáng lãnh đạm này của nàng, không có bất kỳ tình cảm nào nói ra một phen như vậy, ngoại trừ tương phản đáng yêu, không có gì khác sao?
Cùng với tiếng cười vui thích của Thanh Diệp, thân ảnh hắn biến mất trước mặt Tô Mộc.
Tô Mộc nhìn phương hướng hắn rời đi, thần sắc bình thản, giơ cánh tay lên, lộ ra làn da trắng nõn dưới tay áo, một lớp da gà nổi lên.


Khẽ thở một hơi, phun ra cỗ buồn nôn bị mình đè ở đáy lòng.
"Hệ thống, có hữu ích không?" Tô Mộc hỏi.
Cửu Thiên Tuế điều ra số liệu vừa nhìn, phát hiện độ hảo cảm của Thanh Diệp đối với ký chủ tăng lên 5%, hiện giờ đã có 15%.
【 Ký chủ, số liệu cho thấy rằng, phương pháp của chúng ta vẫn hữu ích. 】
【 Ký chủ, kế tiếp cô có kế hoạch gì? Hệ thống đề nghị ký chủ có thể tiếp tục mua đạo cụ 《 Anh đào rơi 》để sử dụng, hiệu quả tiếp theo sẽ tốt hơn. 】
"Cám ơn mi, hệ thống, ta không cần." Đạo cụ đó... Chỉ cần nghĩ đến cô lại nổi da gà một lần nữa...
【 Ký chủ có thể sử dụng đạo cụ 《 Mơ Mộng 》, lúc Thanh Diệp nghỉ ngơi, ký chủ có thể tiến vào trong mộng của hắn, sau đó hắc hắc... Làm cho hắn nghĩ rằng trong tiềm thức của mình là vô hạn mơ ước với cô. 】
Tô Mộc: "..."
【 Ký chủ! Tình địch của cô xuất hiện! 】Cửu Thiên Tuế đột nhiên nói.
Tô Mộc cảm giác trên đỉnh đầu có một cỗ tiên khí bay qua, ngẩng đầu nhìn, một thân ảnh đỏ rực...
Đó là Tư Mệnh.
Phương hướng nàng đi tới, là phủ đệ của Thanh Diệp Tiên Tôn giữa không trung.
☆☆☆☆☆
04/09/2022

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.