Editor: Yenncuteee_
Beta: Tieen
"Tiên Tôn đức cao vọng trọng, tất nhiên sẽ không khinh bạc tiểu tiên, nếu không của đi thay người, tiểu tiên liền ăn vạ Tiên Tôn."
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
Nó, nó nghe thấy cái gì!?
Đây là ký chủ nhà nó phải không? Phải không? Phải không?
Ký chủ nhà nó vô lại như vậy sao?
Tiếng cười sảng khoái từ giữa môi Thanh Diệp tràn ra.
"Tiểu Địa Tiên, ngươi đã biết thân phận bản tôn, ngươi có biết, lấy tư sắc của ngươi... Còn không lọt vào mắt bản tôn."
Nhiều năm chưa trở về, Tiên giới này ngược lại xuất hiện người thú vị như thế.
"Vậy tiểu tiên sẽ cố gắng làm, nhận lấy thứ này." Tô Mộc nói xong, đem hắc ngọc bỏ vào trong vòng tay không gian, đây chính là thứ tốt, mang đi không lỗ.
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
Nó gần như quên rằng ký chủ còn có thứ này.
Thanh Diệp có chút nghẹn lời trong nháy mắt.
Là mình rơi vào trong hố của tiểu Địa Tiên này, hay là hiện giờ phong khí Tiên giới này chính là như thế?
Vậy mà mặt không đỏ tim không loạn lừa ngọc bội của hắn, còn dùng lý do chính đáng như thế.
"Chiêu thức ấy của bản tôn, có bao nhiêu người muốn cầu đều không được phúc khí."
"Vâng, đa tạ Tiên Tôn ban phúc, Tiên Tôn đã nói như thế, ngọc bội này, tiểu tiên theo lẽ thường hẳn nên nhận lấy."
Thanh Diệp lại nghẹn lời.
Cửu Thiên Tuế một lần nữa bội phục ký chủ.
"Tiểu tiên còn có việc, cáo lui trước, Tiên Tôn đi thong thả." Tô Mộc nói xong, đã thi triển pháp thuật rời đi.
Nhìn bóng dáng cô rời đi nhanh chóng như thế, Thanh Diệp cười trêu chọc.
Đưa tay, mở rộng bàn tay, nhìn ngón tay mình vừa chạm vào khuôn mặt cô, xúc cảm mềm mại kia vẫn còn nhớ như in.
Mỗi một câu nói của hắn, đều giống như rơi vào bẫy của nàng vậy.
Ngọc bội kia, rõ ràng là nàng ham muốn mà lấy đi, cuối cùng còn đảo ngược lý lẽ nói như hắn tặng, một cách danh chính ngôn thuận.
Từ khi hắn xuất hiện, thần sắc tiểu Địa Tiên này ngoại trừ đề phòng, không có gì khác...
Chẳng lẽ mị lực của hắn giảm xuống?
Nhất định là tiểu Địa Tiên kia bị mù.
Thanh Diệp cười, phất tay áo rời đi.
-
Trên đường đi tìm Uyên Hề.
【 Ký chủ, cô đổi mới giới hạn nhận thức của hệ thống đối với cô, hệ thống chưa bao giờ biết, ký chủ còn có thể vô lại như vậy. 】
Cửu Thiên Tuế tỏ vẻ mình bị kinh sợ.
"Bình tĩnh, ai mà không có lúc vô lại."
Chẳng qua là sau khi cô nhìn thấu hết thảy, chỉ cảm thấy tiền mới có cảm giác an toàn, ngoại trừ tiền, tự cao tự đại, không còn bởi vì đạo lí đối nhân xử thế mà thỏa hiệp.
Cửu Thiên chỉ có thể tỏ vẻ bội phục, hơn nữa đột nhiên phát hiện tính tình của ký chủ còn rất đáng yêu.
Ặc...
Chờ đã...
【 Ký chủ, chúng ta phải công lược Thanh Diệp, cô đã quên chuyện bổn hệ thống nhắc nhở cô rồi hả? Ấn tượng đầu tiên nhất định phải tốt, ấn tượng đầu tiên của cô... 】
Hệ thống kêu meo meo, thì ra sau khi nó nói xong câu đó ký chủ nói câu "Cái này thật khó để nói." là ý tứ này!?
"Xin lỗi, không khống chế được." Nhìn thấy thứ tốt liền nhịn không được phát huy thuộc tính của mình, Tô Mộc nhún vai.
Thái độ của ký chủ tốt như vậy, Cửu Thiên Tuế cũng không cách nào hạ miệng quở trách, nếu nhiệm vụ công lược này là bọn họ cùng nhau nhận, vì tích phân, vì điểm thành tựu cũng nhất định phải hoàn thành thật tốt.
Trước kia nó từng mang theo nhiều ký chủ như vậy, bằng vào công lực của nó, cũng không tin không thể trợ giúp ký chủ công lược một Thanh Diệp này!
【 Ký chủ cô chờ chút, bổn hệ thống đi lật lại các hồ sơ trước đây và sách có liên quan cái. 】
Tô Mộc: "..."
Hệ thống không đáng tin cậy.
Ngoài miệng là một loạt các kiến thức lý thuyết, cuối cùng thực hành xuất hiện vấn đề, hoàn toàn luống cuống.
"Hệ thống, tải về tâm lý học nam nhân, bách khoa toàn thư công lược..."
☆☆☆☆☆
02/09/2022