Editor: Tieen
Hôm nay, Trường học Thanh Việt.
Vẫn như mọi khi, Tô Mộc trốn tiết của Thiên Qua, cầm máy tính bảng ngồi trên băng ghế cạnh vườn hoa để đọc tin tức.
Máy tính bảng là mẫu mới nhất Mạnh Nghiêu bảo thư ký đưa qua.
Vị trí cô ngồi ở ngay sau một hàng cây, cả người đều bị che đậy, cho nên người đang gọi điện thoại bên góc cây kia nhìn bốn phía, cũng không nhìn thấy bóng người, bắt đầu hùng hổ nói chuyện.
Tô Mộc rất quyết đoán nhấn nút ghi âm.
Người đàn ông nói chuyện điện thoại xong, từ con đường nhỏ bên cạnh vườn hoa đi ra, nhìn thấy Tô Mộc đang ngồi xem tin tức, sửng sốt.
Hung tợn trừng mắt nhìn cô.
Cô cũng không nhìn lên, tiếp tục đọc tin tức.
Người đàn ông gọi điện thoại nhận ra cô, không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhìn về phía Tô Mộc hét: "Học sinh Mạnh Tịch, bây giờ là giờ học, cô ở chỗ này làm gì?"
"Học sinh Mạnh Tịch, vừa rồi em có nghe được gì không?" Người đàn ông hỏi, đứa con gái Mạnh gia mới đón về, hơn nữa trước kia là người lớn lên từ ổ sói, nếu nghe được, hắn thật đúng là không dễ đối phó.
"Ừm, đều nghe được." Thẳng thắn thành khẩn như Tô Mộc.
"Mạnh Tịch tiểu thư nghe được những gì?" Người đàn ông hỏi, sao hắn lại không thể nào tin lời cô nói?
"Một vạn, liền nói cho ngài."
Một vạn? Một vạn USD?!
Tống tiền một chút trình độ kỹ thuật cũng không có, sắc mặt người đàn ông lạnh xuống.
"Mạnh Tịch tiểu thư, nên trở về đi học rồi." Mặc kệ cô có nghe được hay không, lời nói của một con nhóc tinh thần có vấn đề, ai sẽ tin chứ?
Người đàn ông không thèm để ý tới, xoay người rời đi.
Tô Mộc nghiêng đầu, lẩm bẩm: "Còn quá trẻ, không hiểu đạo lý tiêu tiền tiêu tai."
Như thế mà kêu còn trẻ?
"Thiên Qua." Tô Mộc đọc tên của Thiên Qua, lật xem tin nhắn mà cô đã gửi trước đó trong điện thoại, tìm được số Thiên Qua.
Tô Mộc: 【 Có tin tức để bán. 】
Thiên Qua đang dạy học thấy điện thoại đặt trên bục giảng sáng lên, anh có lưu tên của Tô Mộc, có chút ngoài ý muốn khi cô gửi tin nhắn cho mình, nhìn nội dung tin nhắn, bất giác trong đầu hiện lên bộ dáng cô nghiêm túc hỏi anh "Thầy có tiền không?".
Mỉm cười, cầm lấy điện thoại trả lời tin nhắn của cô.
Thiên Qua: 【 Bạn học Mạnh Tịch, trở về lớp học. Sự tình mua bán tan học rồi giao dịch. 】
Tô Mộc: 【 Được. 】
Thiên Qua: "..."
Cho tới nay, người mà chỉ cần tiết anh dạy đều trốn học, lại ngoan như vậy trở về lớp sao?
Học sinh bên dưới:
"Thầy Thiên Qua đang xem cái gì? Cười đến đẹp như vậy."
"Thầy Thiên Qua có khi nào khó coi?"
"Luôn cảm thấy thầy cười một cách cưng chiều tràn khắp màn hình, a ~ rất hy vọng đối tượng thầy Thiên Qua gửi tin nhắn là tôi."
"Các cậu nói xem, thầy Thiên Qua có phải có bạn gái không? Làm lơ cả lớp chúng ta đang làm bài kiểm tra, cười đến phạm quy như vậy."
"Có bạn gái thì sao? Ai mà không thể có một đối tượng? Chỉ cần có một cái cuốc tốt, không có góc tường nào không đào được."
"Má ~ nhìn bộ dáng này của mày, đứng bên cạnh thầy Thiên Qua, không cảm thấy tự ti sao?"
"Biến mày, chị đây làm sao, khí chất trời sinh đó."
...
Dưới sự nhỏ giọng thảo luận của đám học sinh, Tô Mộc từ ngoài cửa quang minh chính đại bước vào lớp.
"Bạn học Mạnh Tịch, xét thấy em khó có thể xuất hiện, bài kiểm tra tiết học này ngồi đây làm bài, làm đến khi nào đúng hết mới được đi."
Thiên Qua từ bục giảng đứng dậy, kéo ghế qua một bên, đặt ở bên cạnh mình.
*Kiểu tóc Địa Trung Hải: Địa Trung Hải là một phép ẩn dụ để mô tả biểu hiện của chứng hói đầu ở nam giới. Biển Địa Trung Hải được bao bọc bởi những bức tường đá, chỉ có hình dạng của biển ở giữa. Người hói toàn bộ tóc, nhưng phần giữa lại bóng và óng mượt, rất giống Địa Trung Hải nên gọi là rụng tóc Địa Trung Hải.***
Tieen: Món quà bất ngờ cho những bạn thức khuya nè. 😘😘
☆☆☆☆☆
21/08/2022