Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 238: Trêu chọc tận thế (24)




Editor: Tieen
"Yên tâm, khi mi còn một chút hơi thở, ta sẽ cứu mi." Tô Mộc lạnh nhạt nói.
"Gâu gâu..." Husky sủa về phía Tô Mộc hai tiếng.
Cô làm như vậy, sẽ mất đi bổn Husky!
"Gào!" Con hổ biến dị đã tới trước mặt, con hổ đang ở cấp hai, thân hình còn cao hơn một chút so với chiếc xe việt dã Jeep mà Tô Mộc đang lái.
Khi chạy đến, nó giẫm đạp tang thi đầy trên đất, đứng chỗ cách Tô Mộc và Husky 10 mét, nhìn bọn họ bằng nửa con mắt kinh thường thiên hạ.
Đang từng bước đến gần, vừa mới nghe thấy tiếng sủa từ người bên ngoài, nó nhanh nhẹn chạy tới.
Đây là địa bàn của nó, người ngoài đến, đều phải chết!
Lông trên người con hổ dính đầy máu và da thịt không biết của ai, bởi vì da lông nhớp nháp nên đều dính bết vào nhau, nó còn thỉnh thoảng gầm nhẹ lên, khi mở miệng ra, có thể nhìn thấy rõ chút thịt vụn giữa hai hàm răng.


Đôi mắt nó đang tìm kiếm nơi phát ra tiếng sủa kia.
Nhưng Husky lúc này, Husky... Husky đã trốn ở sau xe, cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình càng nhiều càng tốt.
"Đợi ở chỗ này." Tô Mộc mở miệng, sau đó mở cửa xuống xe.
"Chị Tô Mộc..." Chu Tử Nghiên muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra, hiện tại đối mặt với cảnh tượng như vậy, các cô muốn chạy cũng không có khả năng.
Cô ấy cảnh giác quan sát, nếu có cần giúp đỡ, cô ấy có thể nhanh chóng phản ứng kịp.
Tư Khế vẫn luôn đi theo phía sau xe Tô Mộc, nhìn thấy con hổ đang tiến về phía bên này và thân mình Husky đang trốn ở phía sau xe.
Xuống xe, chiếc xe liền biến mất trong không khí.
Là hắn đã thu vào không gian.
Hắn đi về phía xe Tô Mộc, lúc này Tô Mộc đã giao chiến với con hổ biến dị.
Tư Khế thân sĩ gõ cửa sổ xe, trong xe Chu Tử Nghiên nghe thấy tiếng động, nắm chặt súng, nhắm về phía cửa ghế phụ.


"Ai?" Cô ấy lớn tiếng dò hỏi, khẩn trương đến mức tim đập loạn xạ, trong đầu đã hiện lên một vạn khả năng.
"Xin chào." Ngoài xe vang lên một giọng nói trầm ấm dễ nghe, rất lịch sự, khiến cho Chu Tử Nghiên lập tức có ấn tượng tốt.
"Có chuyện gì vậy?" Chu Tử Nghiên vẫn không dám dễ dàng mở cửa xe, chị Tô Mộc không ở đây, lỡ như xảy ra chuyện mà mất xe, cô ấy sẽ ngượng ngùng khi đối mặt với chị Tô Mộc.
Chu Tử Nghiên không mở cửa xe, nhưng cô ấy đã quên khi Tô Mộc xuống xe, cô cũng không có khóa trái cửa.
"Cạch!" Một tiếng, cửa xe mở ra, Chu Tử Nghiên nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai, có khí chất nhất mà cô ấy gặp từ trước đến nay.
Người đàn ông này mặc một bộ tây trang tinh tế, sạch sẽ gọn gàng, giống như hoàng tử sống trong lâu đài cổ Châu Âu.


Vào giờ phút này, đứng ở trong thành phố hoang tàn của tận thế, khiến người ta cảm thấy hắn càng giống như đang tham gia một bữa tiệc linh đình.
Một bữa tiệc đầy tang thi.
Chu Tử Nghiên sửng sốt vài giây, Tư Khế đã lên xe, ngồi ở vị trí ghế phụ.
"Xin chào, đầu tiên xin tự giới thiệu, tôi tên là Tư Khế, bạn trai cô ấy." Tư Khế thân sĩ mở miệng, chỉ về phía Tô Mộc nói.
"Ngài nói chị Tô Mộc hả!?"
Chu Tử Nghiên kinh ngạc hỏi, ngay sau đó cảm thấy câu hỏi của mình quá ngu ngốc, hắn chỉ về phía đó, ngoại trừ chị Tô Mộc ra chỉ có con hổ biến dị, hắn nói bạn gái, đương nhiên không thể là con hổ biến dị rồi.
Tô Mộc.
Đây là tên cô ấy, Tô... Mộc.
Tư Khế nghĩ thầm trong lòng, nhìn Tô Mộc đang chiếm thế thượng phong bên kia, hiển nhiên chọc giận con hổ biến dị, nó không muốn sống lao về phía Tô Mộc, nhưng vẻ mặt cô lại lạnh nhạt tránh đòn công kích, đứng trên đầu con hổ biến dị.
Tên không tồi, thân thủ không tồi, đều không tồi, hắn thật sự càng ngày càng mong đợi.
***
Tieen: Nay có b nói truyện hong có logic nên bỏ hố... tui có ghi chú là truyện buff, sảng văn nên mn đừng trông chờ có logic, không thích có thể lặng lẽ lui ra... mà có bỏ truyện cũng hong cần cmt cho tui biết đâu tại tui hay suy nghĩ nhiều... bùn á. 😥
☆☆☆☆☆
28/3/2022

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.