Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 211: Gian thương hạng nhất (72)




Editor: Tieen
Đại hán nhìn một hồi, thật sự không tìm được cơ hội có thể xuống tay.
Trận chiến lúc này.
Tô Mộc bị bao vây trong đôi tay của anh, cô liền dùng một chân đá vào giữa hai chân anh.
Anh thả một tay chặn chân cô lại, không biết từ khi nào trên tay cô nhiều thêm một cây ngân châm, châm đã chạm vào ngực anh.
Mà Lăng Hạo...
Trong lúc đánh nhau, không biết từ khi nào anh đã nhặt con dao mà Tô Mộc làm rơi xuống đất, dao đã chạm vào cổ cô.
"Hệ thống, có thể kiểm tra xem nhiệm vụ của ta đã hoàn thành đến đâu được không?" Lần đầu tiên chủ động hỏi Cửu Thiên Tuế tiến độ hoàn thành nhiệm vụ.
Cửu Thiên Tuế kìm nén tâm trạng hưng phấn, dùng giọng máy móc lạnh băng nói: 【 Xin ký chủ chờ một lát. 】
Oh yeah yeah yeah yeah ~
Thế mà ký chủ lại chủ động đặt câu hỏi cho nó.


Cửu Thiên Tuế vốn định 'phơi khô' cô một lúc.
Một phút sau.
Tô Mộc và Lăng Hạo còn đang giằng co.
Một phút mười giây sau.
Vẫn đang giằng co như cũ.
Một phút hai mươi giây sau.
Giống như trên.
Cửu Thiên Tuế không bình tĩnh, hỏi: 【 Ký chủ, cô không muốn biết tiến độ nhiệm vụ sao?】
"Vô nghĩa." Cô không muốn biết cô hỏi làm cái gì?
Cửu Thiên Tuế: 【 Vậy sao ký chủ không sốt ruột? 】
"Sốt ruột có ích sao?" Tô Mộc mở miệng.
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
【 Vậy ký chủ tiếp tục chờ đi. 】
Ký chủ cũng không vội, tại sao nó phải vội!?
Cô cứ chờ đi!
Nó chờ ký chủ cầu xin nó.
"Nếu không có thứ này, nhiệm vụ của ta, ít nhất đã hoàn thành 80%, còn lại 20%, chính là cái thứ chi nhánh này."
Tô Mộc nhàn nhạt nói, những chuyện này đều nằm trong dự tính của cô, nhưng nếu có thứ này, thì nhiệm vụ của cô rất có khả năng kiếm củi ba năm thiêu một giờ.


Cho nên...
Đương nhiên phải xử lý người cuối cùng này!
Nhưng Lăng Hạo dường như đã đoán trước được bước đi của cô, khi buông cô ra anh lùi lại và đi lên lầu vào phòng của mình.
Tô Mộc: "..."
Tiết tháo đâu!?
Lăng Hạo trở lại phòng, đoán được vẻ mặt của cô lúc này, khóe miệng không khỏi gợi lên ý cười.
"A ~" Có thể tưởng tượng được hiện tại cô ngoài mặt nhất định là thờ ơ lạnh lùng, nhưng nội tâm...
Cửu Thiên Tuế rơi vào trạng thái chết lặng.
Ngay sau đó phản ứng lại, liền cười ha ha ha.
【 Ha ha ha... Lăng Hạo nhất định là con giun trong bụng ký chủ, ký chủ có tức không? Có tức không? 】
【 Tới luôn, ký chủ, đừng kìm nén, lên lầu phá cửa, hôm nay nếu không xử lý hắn, coi như ký chủ không có tương lai! 】
【 Ký chủ, đi đi, bổn hệ thống vĩnh viễn là hậu thuẫn kiên cường nhất của cô! 】


Môi mỏng của Tô Mộc khẽ mở, giọng nói giống như vũ khí: "Câm miệng!"
Hiếm khi Cửu Thiên Tuế cảm nhận được sự tức giận trong giọng điệu của ký chủ.
Ký chủ tức giận, thật hiếm lạ...
【 Ký chủ, cô đang tức giận sao? 】
Không có trả lời, Cửu Thiên Tuế tiếp tục dò hỏi: 【 Ký chủ, cô có thể phát ra âm thanh, trả lời hệ thống một chút không? 】
【 Ký chủ, cô đừng tức giận, cho dù tức giận chính mình, cũng đừng liên lụy hệ thống. 】
...
-
Giờ phút này ở giữa không trung.
Hai người vẫn đang xem: "..."
Nam nhân tấc đầu: "Ta, ta vừa nhìn thấy cái gì?"
Đại hán: "Ta, ta cảm thấy ta cũng mù..."
"Ngươi mù, ta không mù."
"Ta thừa nhận, ta mù, ta nhìn thấy vị kia cười..."
Đại hán thật sự cảm thấy mình điên rồi, nếu không sao có thể nhìn thấy vị kia cười!?
"Không, ta cũng mù, ta cũng thấy được." Vẻ mặt nam nhân tấc đầu không thể tin tưởng.
Vị kia là người nào, đã bao nhiêu năm, số người nhìn thấy hắn cười, có thể đếm ra được, hơn nữa hầu hết đều đã...
Hai ngươi không thể tin nổi nhìn nhau, sau đó lại lần nữa chuyển ánh mắt về phía khóe môi Lăng Hạo.
☆☆☆☆☆
31/1/2022

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.