Xuyên Nhanh Chi Hệ Thống Nâng Cấp Trà Xanh

Chương 254: Đường về (4)




Editor: Uyên
"Hàn Tri Dao!"
"Anh hai!"
Lê Tử Ngôn hét lên trong bóng đêm nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn toàn bộ phòng bệnh bị bóng tối bao phủ.
Cậu cảm giác linh hồn mình bị kiểm soát chỉ có thể để mọi thứ xung quanh dần thay đổi.
Bóng tối dần được thay thế bằng không gian màu xanh lam, trong khung cảnh tối tăm xuất hiện những ánh sao lấp lánh.
Lê Tử Ngôn đứng ở đó mở to hai mắt nhìn mọi thứ trước mắt nhưng lại không làm gì được, không thể kiểm soát được cảm xúc lẫn cơ thể của mình.
Cậu được bao bọc bởi một bọc nước trong suốt như thể được sưởi ấm đến nơi mềm mại nhất.
Dần dần trước mặt xuất hiện hai luồng sáng, hai bóng dáng quen thuộc cũng hiện ra trước mắt.
Tri Dao... Anh hai...
Đầu Hàn Tri Dao choáng váng một hồi nhưng vẫn giữ tư thế bảo vệ Lê Tử Ngôn, mở mắt chỉ thấy đầu óc quay cuồng, nhưng khi vừa thấy bóng dáng của Lê Tử Ngôn thì lập tức tỉnh táo.
"Tử Ngôn!"
"Ngôn Ngôn!" Lê Tử Hàn cũng bị hình ảnh trước mắt làm cho kinh ngạc, giãy dụa định xông về phía Lê Tử Ngôn với Hàn Tri Dao.
Nhưng hai người giống như bị một bức tường vô hình cản lại không thể tới gần, chỉ có thể đỏ mắt nhìn dáng người gầy yếu kia.
"Tử Ngôn! Tử Ngôn! Cho tôi qua! Hãy cho tôi qua!" Hàn Tri Dao gào khóc đến phun máu, nếu như không phải có Lê Tử Hàn vẫn còn giữ lý trí đỡ hắn thì có lẽ đã ngã quỵ dưới đất.
Những đốm sáng xung quanh ngày càng sáng ngời, từ từ bao quanh Lê Tử Ngôn tạo thành một màn sáng lớn.
[Thế giới của hệ thống trà xanh được khởi động, đang trong quá trình chuẩn bị dữ liệu...kiểm tra dữ liệu...kiểm tra xong, hệ thống 007 hân hạnh được phục vụ bạn.]
"Đây là cái gì..." Hàn Tri Dao và Lê Tử Hàn bị cảnh tượng trước mắt làm cho sửng sốt, định làm gì đó nhưng lại sợ hành động của mình sẽ làm tổn thương Lê Tử Ngôn.
Dần dần từng cột dữ liệu chạy liên tục trong màn sáng hoá thành một cái máy hình tròn có màn hình điện tử bay đến trước mặt hai người.
[Tôi là hệ thống 007 của Chủ Thần, nhận được lời cầu nguyện của hai người nên tới đây làm giao dịch.]
"Giao dịch gì?" Lê Tử Hàn và Hàn Tri Dao đã dần bình tĩnh lại, tình huống bây giờ không cho phép bọn họ sợ hãi và lơ là.
[Chắc rằng hai người vì người này nên mới có thể đến đây, cảm xúc mãnh liệt và lời cầu xin của hai người đã được Chủ Thần chú ý, có thể nói hai người rất may mắn khi có được một cơ hội thế này.]
Lê Tử Ngôn nghe âm thành điện tử lạnh lẽo của 007 mà hoảng hốt, trong lòng lại cảm động, lúc 007 ở trước mặt cậu hình như chưa từng biểu hiện xa cách giống vậy.
"Có nghĩa là sao?! Mi có thể cứu Tử Ngôn! Có đúng không?!"
[Đúng, tôi có thể.]
Hàn Tri Dao không biết nên diễn tả tâm trạng hiện giờ của mình như thế nào, gương mặt vặn vẹo, cơ thể xiêu vẹo đứng không vững, nghe thế cũng không nghĩ đến tính chân thực hay tính khả thi của chuyện này.
"Chúng tôi phải làm thế nào, chỉ cần mi nói thì chúng tôi nhất định sẽ làm được!"
007 xoay người lại đặt màn hình điện tử trước mặt hai người, trên đó có một cái hồ năng lượng trống rỗng, [Tôi được tình cảm của hai người gọi đến cho nên giao dịch này tất nhiên cũng sẽ liên quan đến tình cảm của hai người.]
[Tôi sẽ đưa linh hồn của Lê Tử Ngôn vào các thế giới khác nhau vì chúng tôi cần ngài ấy giúp chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ để tích lũy năng lượng trà xanh, còn hai người tôi cũng sẽ lấy trí nhớ của hai người sau đó đưa vào từng thế giới.]
007 nhìn Hàn Tri Dao, âm thanh lạnh lùng cứng ngắc, [Tình cảm trong lòng cậu rất mãnh liệt nên rất phù hợp, nếu ở từng thế giới khác nhau cậu và Lê Tử Ngôn đều có thể nhận ra nhau, sau đó yêu nhau thì đã có thể hoàn thành nhiệm vụ. Tất nhiên số lượng nhiệm vụ có hạn, có nắm bắt được cơ hội hay không thì tuỳ thuộc vào bản thân cậu.]
Hàn Tri Dao nắm chặt tay, khàn giọng nói, "Nếu như thất bại thì có sao không?"
"Nếu như thất bại thì linh hồn của Lê Tử Ngôn sẽ quay về thân xác của ngài ấy, có tỉnh lại hay không thì còn dựa vào ngài ấy. Và hình phạt là cậu sẽ mất đi tình cảm. Đương nhiên nếu như hai người thành công thì Lê Tử Ngôn sẽ tỉnh lại, cậu cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.]
007 hơi dừng lại rồi nói tiếp, [Nhưng trước tiên tôi muốn nhắc cậu một điều, sau khi nhiệm vụ thành công thì có lẽ Lê Tử Ngôn sẽ không nhớ những gì đã xảy ra ở các thế giới, nói cách khác là có khi sẽ quên hết tình cảm giữa hai người, cậu còn muốn giao dịch không?]
Đồng tử Hàn Tri Dao co rút, chỉ cảm thấy cổ họng tanh ngọt nhưng rất nhanh khóe môi hắn đã nở một nụ cười, "Không có gì phải do dự, là tôi tự nguyện."
"Hàn Tri Dao!" Lê Tử Hàn nắm tay hắn lắc đầu, anh là anh trai của Lê Tử Ngôn đương nhiên sẽ là một trong những người hy vọng Lê Tử Ngôn tỉnh lại nhất nhưng anh không muốn Hàn Tri Dao mạo hiểm vì em trai mình, "Nhiệm vụ này có thể để tôi làm không?"
[Không được.] Âm thanh của 007 không có ý cho thương lượng, Lê Tử Hàn nhắm mắt, sau đó nhìn Hàn Tri Dao cười cười với anh rồi si mê nhìn Lê Tử Ngôn cách đó không xa.
"Anh Lê, em đã bỏ lỡ bảy năm rồi, em không muốn vì sự hèn nhát của bản thân mà đánh mất Tử Ngôn lần nữa, xin anh cho em thử một lần được không?"
Giọng nói của hắn chất chứa tình yêu nặng nề mệt mỏi khó tả, "Cho dù em không có ký ức thì em vẫn sẽ tìm được anh ấy, yêu anh ấy và đưa anh ấy trở về. Anh ấy có nhớ em hay không cũng không sao cả, chỉ cần em vẫn nhớ anh ấy là đủ rồi."
Lê Tử Hàn không nói nên lời, mà Lê Tử Ngôn đứng bên kia lại cảm giác đầu mình đau nhức, cậu nhìn cảnh tượng trước mắt dần biến dạng và trở nên mờ ảo.
"Tri Dao..."
Bóng tối lại ập tới, Lê Tử Ngôn cảm giác mình đang bay giữa không trung, sau đó lại cảm thấy mình dần hoà tan vào không khí, linh hồn của cậu bay lơ lửng nhìn hình ảnh trước mặt.
Một người giống hệt cậu, còn có dáng người cao lớn quen thuộc.
Hóa ra tất cả không phải là mơ, hóa ra mọi chuyện không phải là do may mắn.
Tất cả những gì cậu đã trải qua là bởi vì đã có ai đó luôn kiên trì hi sinh cho cậu.
[Dựa theo giao dịch thì tôi sẽ đưa hai người vào cùng một thế giới để ngài tiến hành công lược, chỉ cần cậu ấy không thật lòng yêu ngài thì ngài cũng sẽ không thành công. Hoặc là cảm xúc của ngài không chân thành thì nhiệm vụ cũng sẽ thất bại.]
[Trước khi nhiệm vụ bắt đầu, Hàn Tri Dao đã dùng năm năm tuổi thọ của mình để trao đổi một điều kiện, cậu ấy hy vọng mỗi thế giới đều có thể cho ngài trưởng thành một lần nữa.]
[Lòng tốt của người khác, sự tự tin của ngài, sự quan tâm của người nhà còn có sự trung thành của cậu ấy, mỗi một điều đều được cậu ấy dùng chính mạng sống của mình tạo ra.]
[Tôi không có mong muốn nào khác với hai người nhưng hai người đã thành công, chúc mừng ngài Tử Ngôn, ngài đã nắm bắt cơ hội, giữ lấy số phận của mình, cũng tìm được tình yêu của ngài, tỉnh lại đi, cậu ấy đang chờ ngài.]
Âm thanh của 007 vang lên theo từng dòng ký ức của mười thế giới đang trở về, tình cảm lắng đọng trong đầu Lê Tử Ngôn đã phá vỡ lớp băng, hồi sinh toàn bộ linh hồn cậu.
Tử Ngôn được trả lại ký ức rồi nha


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.