Xuyên Nhanh: 108 Cách Công Lược Nam Thần

Chương 37: Quân thiếu, chào anh (7)




Thân Dục Chi than nhẹ một tiếng, tự mình đâm vào phiền toái thì phải tự mình giải quyết thôi!
Anh lại lần nữa mở di động, ấn vào "Lang băm"trên điện thoại, gọi đi.
Chỉ chốc lát sau, đầu bên kia đã truyền đến âm thanh đầy bát mãn của nam nhân: "Rốt cuộc là cái tên không sợ chết nào đánh thức lão tử?!"
Thân Dục Chi nhướng mày, thanh âm đè thấp, âm trầm mà có từ tính: "Dung Lộ Lễ."
Dung Lộ Lễ giật nảy mình rời giường, nghe thấy giọng người này là anh theo bản năng, căng thẳng thân thể: "Lão đại! Xin hỏi lão đại có cái gì phân phó?"
"Không phải cậu nói những loại thuốc đó chỉ cần ngâm mình trong nước lạnh là được?"
Dung Lộ Lễ có chút ngây ngốc, hỏi: "Cái gì thuốc?"
Sau đó anh rất nhanh liền phản ứng lại, phải ngâm nước lạnh sau khi dùng thuốc, chẳng phải là muốn chỉ loại đồ chuyên để trợ hứng sao?
Dung Lộ Lễ duỗi tay tự đập vào đầu, ngủ đến mụ mị đầu óc rồi!
Rồi tặc lưỡi hề hề mà nói: "Lão đại, nếu không anh tìm một cô gái tạm chấp nhận được... giải quyết?"
Dung Lộ Lễ vừa nghĩ rốt cuộc là loại phụ nữ nào lớn mật như vậy, cư nhiên dám tính kế lão đại anh minh thần võ, lại còn tính kế thành công.
Rồi lại tự hỏi: Tại sao lão đại trúng thuốc mà giọng nói trừ bỏ trầm thấp thường ngày cũng chỉ có lạnh lẽo...
Rõ ràng khi hắn gặp qua những người bị bỏ thuốc, bọn họ đều là mang theo dục vọng...
Nhưng mà rất nhanh thôi Dung Lộ Lễ sẽ biết đáp án.
Thân Dục Chi vứt di động trên bồn rửa, tay nhanh chóng ôm lấy người đang từ bồn tắm vùng vẫy muốn bò dậy, lại mềm như bông trượt chân ngã nhào.
Nữ hài mềm mại, ôn nhu, giọng nói mang theo động tình cùng làm nũng qua di động truyền tới lỗ tai Dung Lộ Lễ, khiến anh ta nổi da gà: "Thân đại ca...... Tôi lạnh...... Thật là khó chịu......"
Đờ mờ!
Lão đại đây là tìm được yêu nghiệt nơi nào!
Cư nhiên không phải hạ dược lão đại, mà là hạ dược chính mình!
Thật tàn nhẫn!
Hơn nữa ——
Lão đại lại không có đem người ném văng ra mà còn muốn giúp người ta giải dược tính?
Thật cao tay!
Chuyện lạ thế giới!
Hắn chỉ muốn tìm đồng bọn mà rống một tiếng!
"Cậu nghe được?"
Tiếng nỉ non mềm mại xa dần, chỉ nghe được vài tiếng nức nở bất mãn, thay vào đó là giọng nói nam nhân lãnh đạm.
Dung Lộ Lễ gật gật đầu, sau đó lại phát hiện mình gật đầu đối phương nhìn không được, mới có chút ảo não mà nói: "Sau khi ngâm nước ý thức sẽ trở về một ít, nhưng nếu không tỉnh được, như vậy có khả năng là bị hạ quá nhiều thuốc, hoặc là......"
—— Dược vật kiểu mới.
Anh cũng biết một vài loại thuốc mới được điều chế ra, nhưng không có dụng cụ kiểm tra đo lường, thật đúng là không thể biết đến cùng là trúng phải loại nào.
Cũng liền không biết nên dùng loại phương án nào giải quyết.
"Lão đại, anh có biết người kia trúng phải loại thuốc nào?"
Thân Dục Chi nhíu mày, lạnh lùng bỏ xuống một câu: "Chờ."
Điện thoại một chút đã bị cắt đứt, trước lúc thanh âm biến mất, Dung Lộ Lễ vẫn luôn dựng lỗ tai lưu ý động tĩnh đầu kia của điện thoại thì nghe được tiếng nước chảy.
Cô gái kia là bị vớt ra từ trong nước lạnh?
Bất quá hai ba phút sau, chuông điện thoại tiếng vang lên, Dung Lộ Lễ gấp không chờ nổi lập tức ấn nghe. Lão đại không biết bằng cách nào tìm ra tên thuốc nhàn nhạt mà báo ra một câu: "ML520, là cái gì?"
Nghe thấy cái này, Dung Lộ Lễ đầu tiên là sửng sốt, sau đó bất đắc dĩ nói: "Lão đại, cái này là một loại dược vật kiểu mới, đàn em còn chưa có cơ hội nghiên cứu kĩ, phỏng chừng anh đi bệnh viện cũng không có biện pháp đâu."
Nghĩ nghĩ, hắn lại lo lắng lão đại nhà mình muộn tao cổ hủ thành tính sẽ nháo xảy ra chuyện với con gái nhà người ta, bổ sung nói: "Căn cứ vào vài lần thực nghiệm, thứ này nhịn không được, sẽ sốt cao đem đầu óc cháy hỏng đấy lão đại."
Ngụ ý, trừ bỏ làm cái việc kia, không có phương án giải quyết khác.
Thân Dục Chi tắt điện thoại, cau mày nhìn cái người tư thế thập phần hạnh kiểm xấu trên giường.
Tìm nam nhân cho em dâu tương lai chơi?
Vui đùa cái gì vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.