*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, Niên Niên dậy rất đúng giờ, sửa soạn thật nhanh rồi đến trường. Cô nhớ rằng Cố Bạch Bạch thời gian chơi nhiều hơn thời gian ở trường, nên các bạn đồng học chắc chắn sẽ rất khi biết đến cô.
Như vậy cũng tốt, ấn tượng ban đầu sẽ dễ gây dựng hơn. Thật ra phải nói Cố Bạch Bạch nhan sắc không thua nữ chính. Cố Bạch Bạch có làn da trắng hồng, lại phải nói rất mịn màng nữa. Da của nữ chính thì trắng thì có đấy, nhưng độ mịn và trắng dĩ nhiên không bằng nữ phụ a.
Theo mọi hướng nhìn từ góc độ của Niên Niên, thì Vương Nhi này chỉ nên làm nữ phụ là hợp hơn, đóng vai phản diện thì càng tốt. Nhưng hỡi ôi, truyện đã sắp đặt Cố Bạch Bạch là nữ phụ thì cũng đành. Nhưng nữ chính à, tôi sẽ khiến lòng dạ lang sói của cô bị mọi người nhìn thấy triệt để.
Vì giờ vẫn còn hơi sớm nên Cố Bạch Bạch đi dạo quanh một vòng trường. Đúng là trường dành cho con nhà giàu, chắc dể xây ngôi trường đầy đủ tiện nghi thế này thì số tiền cũng không phải nhỏ.
Đang đi trên đường bỗng thấy 1 nhóm người đang tụ tập ở đó. Nhìn cũng vui, Niên Niên liền bay đến chỗ đó. A, thì ra là 2 nhân vật nam phụ đây mà, nhìn cũng đẹp trai, ăn đứt mấy anh soái ca à nha. Một người tên là An Vĩ, người còn lại tên Đông Nhĩ. Hai người chia làm hai phe, đứng hiên ngang nhìn nhau.
An Vĩ:
-Mày đứng ở đây làm gì?
Đông Nhĩ:
-Tao muốn gây sự.
An Vĩ:
-Hửm, mày mà cũng muốn gây sự? Đừng chọc tao cười.
Đông Nhĩ:
-Mày làm gì với tao, tự khắc mày biết. Mày, xông lên cho tao.
An Vĩ chỉ tay vào một tên cao to:
-Mày còn nhìn, lên.
Cả 2 tên thuộc hạ đánh nhau, mọi người xung quanh thì hò hét cỗ vũ. Hai tên này đánh nhau hăng say.Tên này đánh tên kia, nhưng vì đánh hụt nên đánh trúng 1 bạn nữ. Cả hai không quan tâm, cứ đánh tiếp. Niên Niên thấy vậy tức giận:
-Hai tên ôn con tụi bây, lỡ đả thương một cô gái thì cũng không biết xin lỗi. Tụi bây không thấy nhục mặt à?
1 tên lên tiếng:
-Đứa nào mới vừa lên tiếng?
Niên Niên bước ra từ đám đông, mọi con mắt đổ dồn vào Niên Niên. Tên còn lại nói:
-Mày ngon lắm, mày nói vậy vì chán sống?
-Hứ, tôi thấy các người đả thương người khác, cần phải xin lỗi.
-Tao không nói xin lỗi, mày làm gì được tao?
-Tôi chấp 2 người, cả hai cùng xông lên, nếu tôi thắng thì đi xin lỗi cô bé ấy ngay.
-Tao trước giờ không đánh phụ nữ.
-À, tụi bây sợ nhục mặt?
Hai tên đó nghe thấy vậy, tức như điên, cả hai liền chạy ngay đến chỗ Niên Niên. "Rầm", "Rầm", sự việc xảy ra quá nhanh, bất giác mọi người thẫn thờ. Hai tên kia đã.... đã nằm sải ai dưới đất rồi a. Cô gái này thật kinh khủng, hai tên này to con, nhưng một nhoáng là xử lý xong. Thật không thể ngờ.An Vĩ và Đông Nhĩ kinh ngạc không thôi. Niên Niên lên tiếng:
-Mọi người, đây mới gọi là đánh, chứ không phải ngu dốt, cứ như mèo vờn chuột của hai tên này.
Bỗng một tiếng nói từ đâu vang lên:
-Cố Bạch Bạch, thật không ngờ cô cũng theo tôi đến đây.
Niên Niên ngước mắt lên nhìn, đây chẳng phải là Hàn Vũ sao? Nữ phụ đã từng thích Vũ Hàn, sau khi bị hôn phu hủy bỏ hôn ước, nữ phụ liền theo đuổi Vũ Hàn, nhưng hắn ta là người thay bồ như thay áo, hiển nhiên được 1 ngày thì chia tay. Nữ phụ dù bị Hàn Vũ bỏ nhưng vẫn không chịu từ bỏ. Cố Bạch Bạch đã nhiều lần bị Hàn Vũ làm cho nhục mặt. TA KHINH!
-Hửm, Hàn Vũ, trường học là của chung, anh được đi học, không ẽ tôi không được đi?
-Hay là cô mặt dày, đeo bám tôi đến tận đây.
-Hửm, anh là cái thá gì mà tôi phải tốn công tốn sức? Anh còn không xứng đáng nữa. Để tôi nói cho anh biết, thứ công tử ăn chơi trác táng như anh thì nguyên sản nghiệp nhà anh có khả năng mất hết. Anh thay bồ như thay áo, còn không thèm nhìn một lần, coi chừng trúng búp bê bị hư thì khốn. Bổn cô nương đây nhìn thấy anh là muốn đánh, chứ nghĩ sao mà muốn theo đuổi, cái rắm ấy.