Xuyên Không Về Đấu La Cùng Hệ Thống Liên Minh

Chương 34:




Trở lại phòng, có chút buồn bực, bởi vì hắn không có nhận được vàng từ trận đấu vừa rồi. Không có đánh bại hoặc gϊếŧ, thì sẽ không được thưởng. Đi đại đấu hồn trường cày cuốc là cũng được, nhưng đối thủ toàn gà, hệ thống cũng không thưởng vàng.
Xem ra vàng chỉ có thể tiếp tục kiếm từ phó bản hay nhiệm vụ thôi.
Linh khí cũng không mất quá lâu để khôi phục hoàn toàn, bởi vì Ngũ Hành Hám Thiên Quyết nên tốc độ khôi phục của hắn rất nhanh.
Hôm nay tất cả lại đi Đại Đấu Hồn Trường huấn luyện thực chiến.
“Bàn tử, dung hợp kỹ có chút mạnh, từ bây giờ ngươi không được dùng, phải tự thân đánh bại đối thủ” Đại Sư nói
“Đại Sư, nếu để Phong ca ra đánh bọn họ còn thảm hại hơn nha” Mã Hồng Tuấn cười hì hì
Có lý
“Xem ra phải chỉnh lại đội hình rồi” Đại Sư thầm nghĩ
“Gọi tất cả mọi người ra sảnh chính, ta có chuyện muốn nói” Đại Sư dặn bàn tử
Một lúc sau
“Sư phụ, không phải chúng ta sắp chuẩn bị đi Đại Đấu Hồn Trường sao, sao lại tụ họp ở đây” Đường Tam thấy kì quái
Ngày bình thường bọn họ vẫn đi, bàn bạc gì đó đều là trong phòng riêng ở đó, không có họp ở trong học viện.
“Ta cần chỉnh lý lại đội hình trước” Đại Sư nhìn ngó nghiêng suy nghĩ chút gì đó
“Bàn tử chung đội với Tiểu Phong có chút không thích hợp, Tiểu Phong có chút mạnh thái quá, Hồng Tuấn sẽ không thu được kinh nghiệm thực chiến” Đại Sư giải thích nghi hoặc
“Tổ đội 2 người nên chú tâm vào hệ nhanh công cùng cường công, Hồng Tuấn ngươi tổ đội với Trúc Thanh, Vinh Vinh ngươi qua với Tiểu Phong”
“Như vậy, tổ của Trúc thanh không bị lép vế vì hỗ trợ, mà Vinh Vinh cũng có được kinh nghiệm, cùng làm quen dần với việc hỗ trợ người mạnh hơn mình, quen với điều đó sẽ trợ giúp lớn trong việc hỗ trợ toàn đội sau này” Đại Sư giải thích
“Tại sao không phải ta tổ cùng Phong ca” Bất chợt Trúc Thanh nói

Ờmmmmm
Đại Sư nhớ lại, mình vừa nói tiếng người mà ta.
Bình thường nàng đâu có thế này nha, hôm nay còn gọi Phong ca, có chút lạ.
Đại Sư giải thích lại, “Nàng hỗ trợ toàn đội mới biểu hiện ra sự hữu ích vốn có, hỗ trợ một mình bàn tử cũng không thể cộng dồn, như thế sẽ bất lợi cho hắn, vì phải một đánh hai, Vinh Vinh tổ đội với Cổ Phong có thể giúp nàng làm quen với việc bổ trợ người mạnh hơn nàng nhiều lần, sẽ có công lao lớn khi đánh tổ 7 người”
“Ta thấy Đại Sư nói rất đúng nha” Trữ Vinh Vinh lúc này bất chợt cười tươi nói
Những người khác không có nói gì cả, tình huống có chút xấu hổ.
“Hừ” Trúc Thanh không nói gì nữa quay sang chỗ khác
“Cổ Phong, ta muốn ngươi chỉ dùng cổ đàn chiến đấu, lần trước ta có thể nhìn ra ngươi không quá thuần thục với nó, dùng bất kỳ thứ gì khác ngươi cũng không học được gì, chi bằng luyện âm luật có lẽ sẽ tốt hơn”
“Ta cũng không có vấn đề, dù sao cũng chỉ là đi hành gà” Cổ Phong chả thèm quan tâm, kiểu gì cũng là gà, có thế nào đi nữa thì gà cũng vẫn là gà.
Ai da
Toàn trường tổn thương, người ta dù sao cũng là hồn tôn, hầu hết còn cao hơn mọi người ở đây, Đại Sư thì bị kẹt ở cấp 29, hiện tại hắn nói thế khác gì nói hết cả người ở đây.
Tổn thương sâu sắc.
Thấy mặt mọi người xị lại, hắn chợt hiểu ra điều gì, “Có gà có thể hóa phượng hoàng đâu”
Nghe thế mới đỡ được tí, dù sao chúng ta cũng đều là quái vật, vậy mà trong mắt người cùng và kém tuổi lại chỉ là gà.
Sự Lai Khắc Học Viện không bằng đổi thành Chăn Gà Học Viện.
“Nén bi thương” Đại Sư thở dài nói nhỏ
“Khởi hành”
Vẫn bộ dạng cũ, ai cũng đeo mặt nạ tiến vào. Lần này Cổ Phong cũng không hóa thân thành yone cởi trần, vì như thế bị trùng với lúc tổ đội với bàn tử, nên hắn đổi thành một bộ quần áo hào hoa phong nhã công tử bột, thế mới hợp với phong cảnh đánh đàn.
Tổ hợp cũng đổi tên thành, Vô Huyết Độc Tấu.
“Xin mời, tổ hợp mới lập Vô Huyết Độc Tấu”
“Cổ Đàn, võ hồn: đàn, Hồn tôn cảnh giới, cấp 31”
“Thất Bảo Lưu Ly, võ hồn: Thất Bảo Lưu Ly Tháp, Đại hồn sư cảnh giới, cấp 27”
“Đối trận với bọn họ sẽ là tổ hợp Song Hùng Nhất Lực đã liên thắng 3 trận”
“Nhất Hùng, võ hồn: Đại Lực Hùng, Hồn tôn cảnh giới, cấp 34”
“Nhị Hùng, võ hồn: Đại Lực Hùng, Hồn tôn cảnh giới, cấp 33”
“Một cái mới qua cấp 30 võ hồn đàn, cùng một cái hỗ trợ cấp 27, xem ra chúng ra giữ được liên thắng rồi”
Khán đài thì không hề quan tâm đến võ hồn với hồn lực, hầu hết nữ khán giả đều nhìn chằm chằm Cổ Phong.
“Trời ơi, ai mà đẹp trai thế này”
“Quá tuấn mỹ, ta muốn rụng trứng”
“Ta sắp chết mê chàng rồi”
Tuy bị che mất nửa khuôn mặt nhưng nhìn góc cạnh khuôn mặt hắn thôi, đã biết là siêu cấp đẹp trai. Kết hợp cùng bộ quần áo thượng hạng phong nhã, nhìn hắn cực kỳ mê người.
Nếu mà thấy cơ bụng hắn thì chắc khán giả ồ ạt lên quá. Trận đấu có khi cũng quên luôn.
Trọng tài cũng cạn lời, người ta sắp có trận đấu sinh tử, ngươi ở ngoài hét loạn cái mẹ gì. Liêm sỉ rơi đầy đất kìa, mời nhặt lên hộ.
Chiến đấu ở đây có thể có tử vong, cũng không phải chuyện lạ, nhưng làm vậy hầu hết chỉ có các đội khát máu. Người bình thường không làm quá lên như vậy, nhỡ đâu sau lưng họ là một thế lực cường đại nào thì thôi, chúc mừng bạn mua được vé lên chuyến tàu xuống gặp diêm vương.
Dưới địa ngục
“Hưởng thọ 19 tuổi? Chắc làm chuyện thương thiên hại lý, thôi kiếp sau đầu thai làm chó nha em, sống lâu chút” Diêm vương said
“Tại sao, rõ ràng là tôi bị gϊếŧ oan” Một linh hồn said
“Sau mày còn mấy nghìn thằng hưởng thọ 17 tuổi, chết oan hay không tao đếch quan tâm, làm việc xong bố còn về nghỉ, thông cảm đi”
“Thứ 7 máu chảy về tim” Diêm Vương mất trách nhiệm said
Cứ con cháu của thằng gϊếŧ người trong thế lực của mình, đồ sát bằng sạch, oan uổng hay không tao chịu, chọc tao là gϊếŧ cả lò. Như vậy, nên Đấu La Đại Lục mới không an toàn, kẻ mạnh thống trị thế giới.
“Ta tuyên bố, trận đấu bắt đầu”
Vừa bắt đầu Cổ Phong đã dùng linh khí bao quanh hắn cùng Vinh Vinh. Đối phương tuy là cường công, lực công phá là mạnh nhất, nhưng cũng không thể làm gì.
Vinh Vinh dùng toàn bộ hồn kỹ liên tục thi triển lên người Cổ Phong để làm quen dần, tuy không tăng lên là bao, nhưng tốc độ đánh đàn cùng đàn âm có chút tăng lên, không quá rõ rệt. Vì nàng còn quá yếu.
Cũng không mất bao lâu, cặp đôi Song Hùng hoàn toàn rơi vào huyễn cảnh không thể thoát ra. Nếu muốn nhanh hơn, Cổ Phong có thể truyền linh khí vào tiếng đàn khuếch trương nó, đánh thẳng vào đại não ngay từ đầu, nhưng như vậy cũng không có ý nghĩa gì, nên hắn vẫn từ từ luyện âm luật.
Điều khiển huyễn cảnh dẫn hai tên to con kia đi xuống võ đài.
“Ta xin tuyên bố tổ hợp Vô Huyết Độc Tấu chiến thắng”
Vì sao đặt là Vô Huyết Độc Tấu. Chiến đấu sẽ không có máu, và sẽ chỉ có Cổ Phong một mình tấu đàn.
Tuy bị thua mất liên thắng có chút hụt hẫng, nhưng Song Hùng cảm nhận được linh hồn có chỗ tăng cường, vui mừng cúi đầu về phía Cổ Phong cảm tạ.
“Tạ muốn rụng trứng” Một khán giả nữ hét lớn phá tan bầu không khí hoan hô
Toàn trường không một tiếng động quay sang nhìn. Mấy mẹ nhặt liêm sỉ lên dùm con.
“Xì, đẹp trai thì có gì tốt đâu chứ” Một tên xấu xúc phạm người nhìn nói
Trọng tài nhìn quá tí nữa muốn ói, “Mẹ nó, ta vừa mới ăn tối, bảo vệ đâu, lôi ngay thằng kia ra”
“Tại sao? Chẳng lẽ xấu cũng là một cái tội” Tên kia bị bảo vệ lôi ra ngoài, vừa lết đất vừa nói
“Ừ đúng đấy” Trọng tài lạnh nhạt trả lời. Cái loại đã xấu còn không biết phấn đấu, chỉ đi lôi người khác xuống, bố khinh.
Sau trận đấu đó, Cổ Phong trở nên nổi tiếng toàn Tác Thác Thành. Phong cách chiến đấu nhã nhặn, không có máu đổ, hạ đối thủ nhưng vẫn để đối thủ phải cảm tạ, quan trọng nhất là đẹp trai vê lờ.
Duy chỉ có một người là không vui.
“Xì, một đám không có liêm sỉ, các ngươi xứng sao” Ai đó trong học viện đang tỏ vẻ không thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.