Xuyên Không Tu Tiên Tiểu Thuyết Ma Đế Là Ta

Chương 30: Cô Rốt Cuộc Là Ai






Mộng Vũ Y chính thức nhập ma!
Thiên Quang rùng mình, thì ra lúc nãy y cảm giác sợ hãi la do cô
Vũ Y lao lên chém đứt nửa người con yêu cương, nhìn nó từ phía trên thấy nó sợ hãi bò chậm ra khỏi nơi này thì phì cười khinh bỉ "Con yêu cương khốn khiếp kia, làm tổn thương người của bổn đế còn muốn chạy thoát?"
Con yêu cương rống lên sợ hãi, cương thi xung quanh sợ hãi không muốn nhưng bị yêu cương ép buộc bay lại, nhưng khi chúng vì áp sát gần cô liền bay màu :)
đầu chúng rơi xuống đất, ma lực của chúng đều bị đoạt lấy, cả nội đan cũng biến mất để lại trên bụng nó một vết khoét lớn
Cô từ từ hành hạ con yêu cương, miệng nở nụ cười tan độc.

Thiên Quang mắt thấy hai thân ảnh liền nói lớn "Hỏa trưởng lão, Băng Quỳnh!"
Hai người từ trên nhìn thấy cảnh cô đứng giữa đống xác chết và một con yêu cương bị cô chém đầu, Băng Quỳnh ngay tức khắc khi đáp xuống nói "Con bé nhập ma rồi!"
tất cả hít hơi sâu, khi chưa nhập ma đã mạnh mẽ đến bao nhiêu giờ nhập ma còn đáng sợ hơn nữa, Hỏa Oa đi tới đút cho nàng một Hồi Phục Đan nói "Con bé bị đứt đoạn kinh mạch, có vẻ như con bé bị vậy nên Vũ Y mới nhập ma"
Hai người không hẹn nhìn cô, cô tràn đầy sát khí nhìn cả đám, con yêu cương chết không chớp mắt rồi, nó mở mắt to đầy sợ hãi
Cô tiến lại gần Hỏa Oa "đã lâu không gặp, nhóc con"
Hỏa Oa nghe nói tái mặt "[...], ngươi còn sống?"
Cô nhún vai trả lời "Không còn, đây là [...] của bổn đế"
Hỏa Oa run rẫy kéo Băng Quỳnh đang bế nàng phía sau "Ngươi muốn gì ở con bé?"
Cô mỉm cười "Tỷ ấy là người của ta, sớm hay muộn của thức tỉnh thôi.
Ta sẽ hảo hảo chờ đợi.
Còn giờ ta đã mượn thân xác này vài tháng rồi, trả cho ngươi đấy nhóc con ba chỏm"
Cô nói rồi ngã xuống đất, mặt đầy tia máu dần dần không còn, cô được Hỏa Oa bế lên, cả đám trở về tông môn
Và đương nhiên cuộc đối thoại của Cô và Hỏa Oa không bị ai nghe thấy vì Cô nói bằng ngôn ngữ cổ đại không ai hiểu cả, các môn sinh của tông môn khác đã bị ngất do sợ hãi khi đánh với đám cương thi cấp thấp nên chuyện của cô không ai biết cả
Khi về tới tông môn, Hỏa Oa nhốt cô vào một căn phòng trống căn dặn không cho ai vào, sau đó ném nàng vào trong luôn.
Băng Quỳnh phong bế hết mọi ngóc ngách trong căn phòng cùng Hỏa Oa trú ngụ bên trong cùng 2 người kia
Không ai biết họ đang làm gì ở bên trong
~3 tháng sau~
Cô từ từ mở mắt ra, ánh sáng đột ngột làm cô nheo mắt lại, một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên "Tiểu Y, muội tỉnh rồi!!"
Cô khó khăn ngồi dậy, mở mắt ra nhìn người bên cạnh cười "Sư tỷ", nàng rưng rưng lệ nhìn cô
Hỏa Oa từ ngoài cửa bước vào, nhìn thấy cô và nàng đều tỉnh thì đem tô cháo đặt xuống, cô nắm lấy tay nàng truyền linh lực vào.
Mặt cô nhăn lại, nàng thì run run sợ hãi, Hỏa Oa thấy cô đã thu linh lực về thì mới lên tiếng "Nhan cô nương bị yêu cương đánh trúng chỗ chí mạng may mắn không chết nhưng kinh mạch đều đã đứt đoạn, khó thể nối lại"
Cô nhìn nàng, nàng chỉ biết im lặng cúi đầu, cô quay qua Hỏa Oa hỏi "có cách nào nối lại không?"
Hỏa Oa thở dài lắc đầu, cô nắm chặt chăn, vì cô mất kiểm soát nên sư tỷ mới bị yêu cương đả thương, là do cô...

Nhan Như Nguyệt nắm lấy tay cô sợ sệt lên tiếng "Tiểu Y...!muội sẽ không bỏ rơi ta đúng không?", giống như chỉ cần cô làm một hành động nhỏ thôi nàng sẽ rơi lệ đau đớn
Cô lắc đầu "Không có, tỷ vẫn là sư tỷ của ta" vẫn là người ta yêu nhất
Hỏa Oa nhìn hai người ôm nhau nói "Vũ Y, ngươi đã ngủ 3 tháng, 3 tháng trước ngươi nhập ma tạo nên một ấn ký ở giữa trán, sau này ngươi phải chịu người khác phỉ nhổ đấy"
Băng Quỳnh từ ngoài vào nghe phu quân mình nói mà đau lòng, một người bị đứt đoạn kinh mạch không thể tu luyện một kẻ lại nhập ma bị người khác phỉ nhổ
"Chả có gì phải sợ" cô thản nhiên cười, ánh mắt bắt đầu chuyển đỏ "Coi như chúng đã chết, mà người chết lời nói không nên nghe"
Hỏa Oa rùng mình vì hàn khí của cô, cô nói tiếp "Không phải còn gì cần nói sao? Nói hết đi chứ?"
"về sau hai ngươi sống tạm ở nơi này, ta sẽ tìm cách giúp hai ngươi" Băng Quỳnh nói xong liền kéo Hỏa Oa đi chừa không gian cho hai người
Mộng Vũ Y thu lại hàn khí, ánh mắt chuyển lại màu xanh nhìn nàng cười dịu dàng "Sư tỷ không cần lo, ta sẽ giúp tỷ"
Nhan Như Nguyệt không nói gì mà dụi dụi vào lòng cô, cùng nằm trong chăn với cô rồi ngủ thiếp đi
Liệu hai người sẽ bị như Hỏa Oa đã nói? Rốt cuộc đã có chuyện gì? Ngươi bí ẩn mượn xác của cô rốt cuộc là nhân vật thần bí nào?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.