Xuyên Không: Thiếu Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 80: Chuyện Đã Như Vây




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nghĩ tới đây,
Trong lòng Tân Thiên Trụ không tránh được cảm thấy có chút đau lòng! Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy chứ?
“Ha ha, tần Thiện Trụ, lão già nhà ông cũng có ngày hôm nay à?”
Lúc này, Huyết Thủ Nhân Đồ bên cạnh cười phá lên một cách hả hê.
Vừa rồi ông ta cũng bị Lâm Phong tẩn cho một trận như vậy.
Giờ nhìn thấy Tân Thiên Trụ cũng ăn đòn, so ra như thế, trong lòng hắn bỗng dưng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Tần Thiên Trụ lạnh lùng nhìn Diệp Thiên Tâm.
Huyết Thủ Nhân Đồ chắc chắn biết được thực lực của Lâm Phong, cho nên cố ý lừa ông tới đây để hãm hại ông!
Được lắm! Đồ khốn nạn, Tân gia ta nhất định sẽ không tha cho ông!
Tần Thiên Trụ sắc mặt cực kỳ khó coi.
Huyết Thủ Nhân Đồ chú ý tới sắc mặt Tân Thiên Trụ, trong lòng gấp gáp, cũng không nói thêm lời nào nữa.
“Ông khẳng định không cần nữa? Con người tôi rất dân chủ, không thích ép buộc người khác, có ý kiến gì thì có thể đưa ra.”
Lâm Phong lại hỏi.

“Không cần, không cần nữa!”
Tân Thiên Trụ ngoan ngoãn nói, nhưng trong lòng lại dấy lên một trận chửi rủa.
Thật....đúng là đạo đức giả!
“Nếu đã như vậy, vậy ta đi đây!”
Lâm Phong nhàn nhạt nói một câu, rồi sau đó xoay người rời đi.
Anh cũng không phải là kẻ cuồng giết người,
Cướp được đồ người khác, mà còn giết luôn người ta, chuyện như vậy anh làm không được.
“Tiền bối, đợi tôi với.”
Trong lòng Huyết Thủ Nhân Đồ căng thẳng, vội vàng đi theo.
Sau khi hai người ròi đi,
'Tân Thiên Trụ cuối cùng nhịn không được, đấm một quyền vào thân cây bên cạnh.
“mẹ nó! Sao tự dưng lại xuất hiện một vị cường giả Thiên Cảnh trẻ tuổi như vậy chứi”
“Trụ tử, con bình tình trước đất”
Trân Khôn cau mày nói.
“Tam thúc, người nói xem con làm sao bình tĩnh được! Con dêm khuya tới đây.
như vậy, kết quả không những bị ăn đánh một trận, đá cực dương còn bị cướp đi luôn! Sao con có thể thảm như thế!”
Tần Thiên Trụ nghiến răng nghiến lợi nói.
“Chuyện đã như vây, con có tức giận cũng chẳng làm gì được!”
“Hơn nữa, người này tuổi còn trẻ mà đã là cường giả Thiên Cảnh, thế lực đẳng sau e rằng vượt qua tưởng tượng của chúng ta! Chúng ta bị hắn đánh cho một trận, cũng xem như không mất mặt.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
2.
Mộng Có Đành Buông
3.
Không Hẹn Mà Đến
4.
Cô Dâu Xung Hỉ Của Cố Gia
=====================================
Tần Khôn lắc lắc đầu.
Tần Thiên Trụ suy nghĩ, cũng thấy có lý, nên tâm trạng cũng bình tĩnh lại.
“Thực ra, nếu sớm biết người này là võ giả Thiên Cảnh, chúng ta nên chủ động tặng luôn đá cực dương, có lẽ kết thân được với hắn!”
Tần Khôn thở dài một hơi.

Ông nhìn về phía Lâm Phong rời đi nói: “Giờ đây Giang gia đã làm xong tuyến đường Vân Xuyên Trần gia, còn Trần gia lại là một trong những thế lực mạnh nhất Vân Xuyên, cao thủ Thiên Cảnh trong tộc không dưới một người!”
“Nếu như chúng ta còn không nghĩ đối sách, đợi đến sau khi Giang gia cùng với đích nữ Trần gia đại hôn, chính là lúc mà Tân gia ta sẽ bị diệt!”
Tần Thiên Trụ nghe được lời này thì sắc mặt ngưng trọng.
Hai nhà Giang, Tần, trước giờ như nước với lửa.
Mà lần này bọn họ còn bắt cóc Giang Tịch Ninh, cũng là một con bài trong kế hoạch để chống lại Giang gia mà thôi, nhưng không ngờ Huyết Thủ Nhân Đồ lại vô dụng như vậy!
“Thực ra dựa theo điều tra, người con gái chưa kết hôn của Trần Y Nặc, bị mắc một chứng bệnh cực kỳ hiếm gặp, gọi là hội chứng Kabukil”
Mà Giang gia tìm thấy một vị thần y, có thể sẽ chữa khỏi được bệnh này, cho nên Trần Y Nặc mới đồng ý gả vào Giang gia!”
“Nếu như chúng ta ra tay từ chỗ này, có thể sẽ thay đổi được cục diện!”
Tần Khôn chậm rãi nói.
“Tam thúc, ý của thúc là?”
“Đúng vậy! Thần y Trại Hoa Đà, nợ Tần gia chúng ta một ân tình, chúng ta có thể đi tìm ông ta xuất sơn thử xem! Nếu như có thể kéo Trần gia gia nhập vào phe cánh Tần gia chúng ta, Giang gia sẽ còn đáng sợ nữa!”
“Nếu không được nữa, chúng ta chỉ có thể mời người lén lút xử lý Trân Y Nặc này, nói chung là tuyệt đối không được để cô ta gả vào Giang gia!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.