Xuyên Không May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 88: Loạn Vũ Kiếm





Hai người đứng dậy, nhìn thấy Liền Câm thụ thương ngồi ở một góc tường, hai người bọn hắn liền nổi giận.
Một người cầm kiếm, cầm đao xông lên đến, bọn hắn không còn dùng dao nhỏ nữa rồi a, Thiên Uyên né quá dễ dàng.
Pháo Hôi xông lên, trận pháp vẫn duy trì nên tốc độ của hắn vẫn nhanh như thường, đâm đến Thiên Uyên.
Kiếm dần đến, Thiên Uyên một quyền đá lên cao, kiếm của hắn mũi kiếm đang đâm thẳng, liền bị Thiên Uyên đá lên trên trời cao.
Làm tay hắn run run, không ngừng, hắn lùi lại, Pháo Tam liền lao đến, một đao bổ xuống, gần chạm đến Thiên Uyên nàng liền né tránh, bởi vì nàng mới thất được đao đâm đến.
Nàng liền một quyền đánh trả, Pháo Tam liền bị một quyền này, đánh bay lên cao rơi xuống, trong căn phòng của nàng.
Hắn vừa đứng dậy khỏi đống tro tàn, nhìn xung quanh liền phát hiện nhiều thi thể như vậy còn có nhiều thi thể, nguyên vẹn, nhưng có một lượng lớn thi thể.
Gầy trơ xương, đều đã chết, hai chân hắn không kiềm được mà run rẩy, ngã xuống miệng lẩm bẩm nói: "Ta lạc vào độ g yêu nữ.

"
Hắn run người, suýt bị dọa mà ngất đi, bên cạnh đó Pháo Hôi bị đánh bay, hắn liền lao đến, Thiên Uyên thấy vậy cũng không nhượng bộ.
Mà lao đến, một quyền đánh xuống Pháo Hôi hắn không sơ suất như Liền Câm, liền né tránh, nhưng mà Thiên Uyên nhìn sang hướng hắn né, liền xoay người một cước đánh ra.
Pháo Hôi đưa tay cầm lấy lưỡi kiếm, đỡ lấy một cước này, hắn đứng người thẳng, nhìn trước mắt, nữ nhân xuất quyền vậy mà mạnh mẽ như vậy.
Hắn đỡ lấy, chân cứ như vậy phá vỡ nền gạch đá, bị đánh lùi ra sau Thiên Uyên mới dừng lại, nàng nhảy xuống.
Pháo Hôi lùi ra sau, nắm chặt kiếm nhìn trước mắt mà mạnh như vậy, hằn liền dùng đan dược chữa thương thế.
Đưa vào trong miệng rồi cắn rặng, chịu đựng cơn phản tác dụng, hắn vừa đưa vào trong miệng Thiên Uyên liền bay đến một quyền đánh từ trên cao xuống.
Hắn chưa kịp hấp thu đan dược, đành phải lùi ra sau, hắn cầm kiếm đánh trả, miệng lẩm bẩm nói: "Loạn Vũ Kiếm.
"
Đây là bộ Hoàng giai sơ trung cấp công pháp, là hắn nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ, cái này cũng là công pháp quan trọng của hắn.
Đằng sau hắn liền vô số mũi kiếm đâm đến, Thiên Uyên một mình tránh né hết tất cả, nhân lúc đó Pháo Hôi cũng lùi ra xa.
Vô số kiếm vẫn đâm đến Thiên Uyên, nàng cũng chỉ còn một cách không thể đánh bay hết tất cả, sau khi tránh né cảm thấy quá mệt mỏi.
Nàng có ý nghĩa rằng không thể đỡ nổi nữa, tuy yếu nhưng số lượng đông cũng quá khó phấn, nàng liện đưa tay lên cao, kết ấn.
Chắp tay đứng thẳng, gió liền tụ tập xung quanh nàng, vô số kiếm lao đến, liền bị gió đẩy xung quanh nàng.
Nàng đưa hai tay đưa lên cao, rồi đưa sang trái,uốn lượn hai tay, xoay người vô số kiếm lao đến, đều bị hút vào trong vòng xoáy của nàng.
Nàng ngước nhìn, Pháo Hôi liền mỉm cười, rồi đưa tay đẩy ra, vô số kiếm theo sau liền lao đến, đâm thẳng đến Pháo Hôi.
Pháo Hôi thấy vậy liền giật mình, dựng đứng thẳng người nhảy lên nói: "Mã Đan cái này là công pháo của lão tử, nàng ta lại đánh trả ta, đây cũng quá là bi ến thái đi.
"
Hắn không có chạy bởi vì hắn biết, công pháp của hắn kiếm có thể đuổi theo a, hắn chỉ đáng nắm chặt kiếm trên tay, từng đạo kiếm lao đến, hắn chém đứt đôi đạo kiếm.
Hắn không thể chém toàn bộ, liền bị một đạo kiếm đâm trúng tay phải, tay cầm kiếm bị đâm trúng, tay trái hắn cầm lấy, vết thương cũng dần dần khôi phục chút ít.
Dưới dự duy trì hồi phục của trận pháp, hắn coi như cũng có thể phục hồi, nhưng tốc độ này quá chậm so với tốc độ đánh của Thiên Uyên.
Nàng ta mới là Nguyên Khí cảnh tam giai sơ kỳ, a điều này không thể nào hắn cảnh giới thế nhưng cao hơn nàng.
Hắn không can chịu, liền một đạo hiếm nữa đâm đến chân phải của hắn, hắn liền bị quỳ xuống, một đạo kiếm nữa lao đến đâm trúng ngực hắn, rồi vô số đạo kiếm lao đến.
Hắn liền bị đâm liên tục, liên tục lui ra sau nhưng trên người đầy ắp vết thương, nếu không phải dưới trận pháp duy trì khôi phục.
Hắn căn bản bây giờ đã chết.

Hắn liền sợ hãi, đau nhức quá mà ngất đi, đang dần dần khôi phục Liền Câm thấy vậy cũng ngạc nhiên, tuy Pháo Hôi không sơ suất, nhưng nàng ta bây giờ quá mạnh a, không thể địch lại.
Hắn căn bản không phải đối thủ của nàng, nhưng còn một cách, nhưng cách đó cần có ba người mới có thể thực hiện được.
Hắn cần phải chữa thương, hắn thầm cầu mong Pháo Tam đến kéo thời gian, hắn miệng lẩm bẩm; " Pháo Tam tiểu hữu ah, ngươi mau đến, ta cần khôi phục thương thế.
Quả nhiên như hắn mong đợi, tuy trong phòng toàn là xác chết, người còn sống nhưng hắn đã có ý niệm.
Giết chết nữ nhân này là có thể cứu được mấy người này.
Bỏ qua cơn sợ hãi hắn đứng dậy, sau khi nằm ngục ngã hơi lâu, hắn liền nhảy ra khỏi phòng thấy huynh đệ hắn Pháo Hôi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.