Xuyên Không May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 81: Đám Người Ngu Ngốc





"Chấp sự chấp sự không hay rồi, có người xông vào thôn muốn giết chúng ta.
"
Chấp sự nghe vậy liền hoảng hốt nói: "Ngươi từ từ nói, rốt cuộc là ai xông vào thôn làng, không biết Ngạo Tông chúng ta trấn thủ ở đây?"
Tên đệ tử liền thở hổn hển nói: "Người kia còn biết chúng ta, còn nói Ngạo Tông ta muốn giết các ngươi.
"
Nghe vậy chấp sự liền hoảng, cái này cái này, hắn liền quay người sang hai vị đại nhân nói: "Hai vị đại nhân ta có việc đi trước.
"
Dứt lời hắn bay ra ngoài bộc lộ cảnh giới Luyện Khí cảnh nửa bước Nguyên Khí cảnh chạy ra ngoài, đi đến thôn làng trước cửa liền nói:" Ngươi nào giám xông vào thôn được Ngạo Tông trấn thủ.
"
Thấy vậy Thiên Uyên đứng trước cổng làng, liền cười chỉ là một Luyện Khí cảnh cỏn con.
Nàng liền lao đến, không nói một lời nào, cảnh giới Nguyên Khí cảnh nhị giai bộc lộ ra ngoài làm Chấp sự phải hoảng hốt run sợ lui lại.

Hắn sợ hãi, liền phất tay nói: "Các đệ tử, lên giết nữ nhân kia.
" hắn chỉ tay rồi lui lại, mấy tên đệ tử liền gật đầu.
Cầm kiếm lao lên, nhưng rất dễ dàng bị Thiên Uyên giết, mấy tên đệ tử lao đến nàng chỉ, nhẹ tay bóp cổ một tên đến chết.
Mấy tên đệ tử khác cũng lao đến, nhưng liền bị nàng tránh né, đá văng ra ngoài, mấy tên đệ tử thụ thương ngã xuống đất.
"Khụ Khụ.
"
Bọn hắn nhìn nữ nhân trước mắt, cảm giác như một cảnh giới không thể địch lại, chưa dứt bọn hắn vừa suy nghĩ thấy cảnh tượng trước mắt liền sợ hãi run rẩy bẩy.
Nữ nhân trước mắt, bó mạnh cổ tên đệ tử, liền xung quanh người hắn, từ từ máu cứ bay ra ngoài thân thể hắn, tụ tập trên tay nàng.
Trên tay nàng là viên đan dược, tích tụ nhiều máu người, để nàng hấp thu đột phá Trúc Cơ cảnh giới, một mặt rất là khó khăn khi đột phá Trúc Cơ.
Có thể phi hành hay không đó là điều phải biết, nên việc đó rất trọng đại, nàng cần phải giết người báo thù tăng cao cảnh giới.
Tên đệ tử vừa bị bóp cổ, vừa bị hút máu, cứ như vậy giãy dụa đến chết, chân hắn cứ đá đi đá lại, tay cầm lấy tay của Thiên Uyên muốn thoát.
Nhưng không thể nào, hắn giẫy dụa không thành công, liền biến thành một cái xác khô, Thiên Uyên thả tay xuống, quay ngược nhìn mấy tên đệ tử còn lại.
Nàng ngước đầu lên trời, cười nhẹ một cái, làm xung quanh mấy tên đệ tử sợ hãi, một tên cũng đã đái ra quần, hắn chân run rẩy không ngừng.
Hắn nhìn trước mắt chân mình, không thể cử động cứ run rẩy, hắn sợ hãi miệng ấp a ấp úng nói: "Ma! nữ! chấp sự! cứu! ta.
"
Hắn nhìn về phái cửa làng, nhìn chấp sự muốn hắn cứu, nhưng Chấp Sự hắn cũng sợ hãi, hắn cũng muốn chạy đi, nhưng sau lưng hắn có hai vị đại nhân chắc chắn sẽ ra tay tương trợ.
Hắn liền nói: "Chúng đệ tử đừng sợ, ma nữ này chính là người giết hai vị sư huynh, chúng đệ tử của ta tiến lên giế t chết ma nữ kia.
"
Mấy vị đệ tử nghe vậy, lòng không lay động, thầm chửi bới: "Cái con khỉ Ma Đan nha ngươi, nhìn nữ nhân kia mạnh như vậy ngươi kêu chúng ta lên là muốn làm mồi cho nàng người, y gì?"
Bọn hắn đều nói như vậy, nhưng đều phải nghe chấp sự nên đứng dậy, cầm kiếm lao đến Thiên Uyên.
Thiên Uyên thấy nhiều người lao đến như vậy, nàng nở nụ cười, liền lao đến không thấy bóng dáng ở đâu nữa.
Mấy tên đệ tử từng người lao đến, đều lần lượt bị bay lên cao đáng ra xa rồi biến thành một cái xác khô, cái này cũng quá nhanh đi mấy tên đệ tử không khỏi cảm thán.
Thiên Uyên với tốc độ nhanh của nàng, liên tục lao đến bóp cổ từng người, rồi hấp thủ máu của mấy tên này lúc đang còn sống sẽ được nhiều máu hơn.
Cái này nàng mới phát hiện, khi giế t chết hai tên thủ vệ làng, khi giám ngăn cản nàng tiến vào trong làng.
Điều này làm nàng rất ngạc nhiên, cái này cũng được a, bấy lâu nay nàng không hề hay biết.
Nàng chưa đến một chén trà đã giải quyết được năm tên đệ tử, mấy tên đệ tử còn lại sỡ hãi, một tên đệ tử liền nói: "Các ngươi đừng hoảng sợ, chúng ta cùng nhau tiến gần đến, tạo nên một lớp đông người.
Nàng sẽ không bắt được chúng ta.

"
Nghe vậy mất tên đệ tử đều đồng loạt chạy đến tụ tập nên một nhóm đệ tử, cho dù là tên đang run rẩy chân không thể động đậy, cũng dùng kiếm chém lên một đạo vết thương.
Để cảm nhận lại được chân của hắn, lao đến nhanh tạo nên một đám người, Thiên Uyên nhìn xa xa thấy vậy, liền cười, cái này các ngươi là muốn ta giết một thể sao?
Nàng dừng lại nhìn trước mắt đám ngu ngốc đệ tử, hội tụ lại thành một đám người, nàng cũng không khoan nhượng.
Đưa chân lên rồi đạp mạnh xuống đất, miệng lẩm bẩm nói: "Vực ma hỗn độn.
" một vòng máu đỏ từ dưới đất hiện ra, vòng quanh đám người.
Xa xa chấp sự thất vậy liền cảm giác, chúng đệ tử này quá ngu ngốc đi liền hét to nói: " Các ngươi chạy ra khỏi cái vòng đỏ đó ngay, nếu không muốn chết.
"
Nghe đến đây.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.