Xuyên Không May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 66: Cú Sốc Đầu Đời Của Trương Tam 1





Bên cạnh Bao Tử mấy người quan phủ cũng đồng dạng gật đầu tán dương Ly gia, bởi vì lực chiến đấu quá mạnh.
Thêm cả Ly Định tuổi còn nhỏ đã mạnh như vậy, không biết mai sau lớn lên sẽ thành dạng gì a.
Mấy người trong quan phủ đều gật đầu cảm thán, thiếu nữ đang nhấn mạnh chân lên người Bảo Đoàn cướp liền nói: "Tiểu huynh đệ kia hình như ta đã thích.
"
Nàng đưa tay lên cười tà mị, làm những cận vệ quan phủ bên cạnh đều sợ hãi, bọn hắn biết nữ nhân này đáng sợ đến mức nào a, luôn gạ gẫm những nam nhân còn trẻ.
Nàng dụ dỗ những nam nhân đó, về căn phòng của nàng rồi hấp thu máu của đối phương nói đến đây hắn run rẩy không ngừng, hắn liền hồi tưởng đến ngày hôm đó.
Hắn mới gia nhập quan phủ được vài hôm, đang đi trên con đường làm bằng gỗ trong phủ cầm trên tay một đống văn thư.
Lon ton chạy đi.

Năm bấy giờ quan phủ cũng như là Cẩm Y Vệ, nhưng khác một điều là Quan Phủ làm việc khác với Cẩm Y Vệ cần có người cáo trạng mới thi hành.
Cẩm Y Vệ luôn tự mình đi làm việc thấy ác diệt ác giúp đỡ dân nghèo, thiếu niên này tên Trương Tam, hắn vừa xin gia nhập vào quan phỉ lệch.
Hắn thong thả nhảy nhót đi trên thành lan can của căn nhà, Quan Phủ lệch có một tòa điện chính được xây dựng hoàn toàn bằng gỗ, có nhiều phòng cách nhau.
Được xây gỗ đi qua, còn có mái tre cái này toa nên phong cảnh tuyệt mĩ của căn nhà, Quan Phủ Lệch được đặt ngay trên phố chợ có thể nhiều người đi qua nhìn thấy.
Trên cửa chính không có được canh gác, mà để một chiếc trống lớn, dùng để người dân báo quan thi trạng, điều này cũng là bình thường.
Trên cửa lớn là một mái vòm hình long tộc, mái màu xanh tím, trên cửa lớn còn có một tấm biệt hiệu được làm bằng gỗ, trên đó có khắc chữ Quan Phủ Lệch rất là to.
Bước vào cửa, trước mắt thẳng là một tòa nhà to, được nối liền với các tòa nhà nhỏ, trước mắt có là nơi để thấm vấn, bên cạnh là nhiều cọc gỗ trong phòng.
Vừa có cọc gỗ căn nhà, bên cạnh còn có vũ khí, có một cầu thang bước lên, trên đó là nơi quan phủ, quan chủ ngồi phiên xử, bên ngoài góc trái là một nơi tập luyện để binh khí.
Trên đó có một khán đài nhỏ, bên phải được bao quanh lấy bởi những chậu cây xanh, còn có cầu thang bắt lên ba bậc, rồi lại bước xuống ở trong đó là một đình điện bằng đá.
Nơi đây dùng để, quan phủ các đại nhân tụ họp, đi lên phía trước thiếu niên tên Trương Tam từ nơi quan lộ, bước đến quan sách trên đường hắn gặp một cái nữ nhân đang ngồi trên rào cản bằng gỗ.
Mỗi căn phòng này qua căn phòng khác, đều có rào cản bằng gỗ, thiếu nữ mặc trên mình bộ Quan Phủ Y, mái tóc dài nhìn hắn, hắn liên mê người mà chìm đắm trong đó.
Thiếu nữ nghiêng đầu nhìn sang phía hắn, làm Trương Tam hắn liền thao thức tim đậm loạn xa, luôn nghĩ: "Đây chính là yêu từ cái nhìn đầu tiên sao?"
Quá là mê diệu đi, hình như ta đã mắc phải ta thích nàng ấy, hắn liền muốn lao đến, nhưng mà thiếu nữ kia liền nói: "Vị huynh đài này? Ngươi mới vào Phủ?"
Trương Tam cũng hiểu được ý tứ của nàng, điều nàng ý tứ ở đây là hắn mới gia nhập làm việc tại quan phủ người mới? Hắn liền cười gật đầu từ tốn nói: "Đại tỷ, ta là người mới đến mong đại tỷ chỉ giáo.
"
Thiếu nữ kia liền gật đầu, vẻ mặt buồn bã nói: "Tuy ngươi là người mới, nhưng mấy ngày nữa ngươi sẽ không giám lại gần ta đâu, ngươi nên rời đi tránh bị mang danh tiếng xấu.
"
Trương Tam liền lắc đầu nói: "Vị đại tỷ xinh đẹp này, tuy ta không biết tại sao mọi người lại xa lánh ngươi, nhưng ta sẽ không ta rất là ưa thích ngươi.
"
Hắn lưỡng lự hồi lâu rồi quyết định nói ra: "Thật ra ta đã thích đại tỷ từ cái nhìn đầu tiên rồi.
" hắn vẫn quyết định nói ra, thiếu nữ thấy vậy liền hào hứng nhảy từ rào chắn bằng gỗ xuống.
Tiến lại gần hắn, cười nói: "Ngươi không ghét ta? Ngươi còn thích ta vậy ngươi có thấy mối tơ hồng giữa ta và ngươi?"
Điều này làm Trương Tam sững sờ, bây giờ hắn không biết phải nói như thế nào, liền giật mình từ tốn nói : "Mỹ nữ ta có thể thấy được sợi tơ hồng giữa ta và ngươi a.
"
Thiếu nữ liền quay người che miệng cười nói: "Ngươi tên Trương Tam đúng không, ngươi có thể thấy được sợi tơ hồng giữa ta và ngươi là rất tốt.

"
Nàng cười mị hoặc, ngươi vậy mà có thể thấy được.
Những nam nhân trước đây ta từng gặp không ai có thể thấy được sợi tơ hồng giữ chúng ta.
Nàng cười cười quay người lại nói: "Trương Tam ngày sau gặp lại, ta rất cảm kích ngươi có thể nhìn thấy sợi tơ hồng giữa chúng ta.
"dứt lời nàng bước đi rời khỏi nơi này.
Làm cho Trương Tam mặt thổn thức, loạn xạ nghĩ đến thiếu nữ câu nói kia: "Trương Tam ngày sau gặp lại.
Còn có còn có nàng ấy vậy mà biết tên ta?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.