Thấy Tiếu An ngăn cản nhện yêu tiến đến, Nhện vương liền điều động Nguyên Thần cảnh yêu nhện cao hai met.
Một Nguyên Thần cảnh tiến đến, nhện yêu lao nhanh đến dùng hai chân nhện trước.
Đánh ngã toàn bộ cây côi lao đến Tiếu An, Tiếu An nhìn lại liền suy nghĩ.
"Nguyên Thần cảnh, ngươi coi thường ta quá rồi đó.
Nhưng mà ta chưa thể tiết lộ cảnh giới nên vẫn phải giả heo ăn thịt cọp ah."
Tiếu An nắm chặt kiếm xoay người, bốn tấm vải bay theo công kích lao đến.
Vô số nhện yêu tấn công nàng, đều dùng chân trước định xé rách vải, nhưng không thể a.
Đều bị vải đánh bay ra ngoài rồi thân thể banh xác.
Nàng nhìn trước mắt đông đảo nhện yêu tuy cảnh giới nhỏ nhưng số lượng đông a.
Nàng từ trên cao, từ từ đáp xuống lao đến bốn tấm vải sau lưng người nàng cũng lao đến.
Bốn tấm vải xoay quanh đâm đến, bên ngoài những nhện yêu nhỏ lao đến đều thịt nát bay ra ngoài dính trên cây.
Những yêu nhện nhỏ khác, thấy đồng tộc bị giết hại liền vô nhân tính hấp thu thân thể đồng tộc.
Mà nâng cao cảnh giới, hai bên đều tranh nhau hấp thu đồng tộc, một đám nhện yêu thấy đồng tộc đã tranh dành được.
Đều quay người nhìn lại Tiếu An, muốn giết nàng rồi hấp thu, liền để bọn chúng tăng cao cảnh giới.
Tiếu An nhìn trước mắt những yêu thú này lao đến cho dù bị đánh bay bao nhiêu cũng không dừng lại.
Đang bất chắc, bất ngờ cánh rừng trước mắt có tiếng bước chân, thân cây liền ngã xuống.
Một nhện yêu cao hai mét xuất hiện, làm những yêu nhện nhỏ lui lại.
Tiếu An nhìn trước mắt Nguyên Thần cảnh giới liền bắt chắc, bây giờ đang trước mắt Lam Thiên .
Không thể bộc lộ sức mạnh, Tiếu An chỉ bất đắc dĩ phải cố gắng.
Nguyên Thần cảnh yêu nhện liền lao đến, dùng hai chân trước đánh xuống.
Tiếu An chưa kịp phản ứng, đã không ngờ rằng tốc độ Nguyên Thần cảnh yêu nhện, vậy mà nhanh như vậy.
Bốn tấm vải sau lưng nàng đều nhanh chóng tạo nên một lớp mái che, đôi chân trước của Nguyên Thần cảnh nhện yêu.
Sắc bén như một lưỡi hãi, đánh xuống vậy mà nàng có thể đỡ được.
Nguyên Thần cảnh nhện yêu nhìn xuống nhân tộc trước mắt.
Vậy mà dùng một tấm vải che, Nguyên Thần cảnh yêu tộc kêu rít lên, thầm nghĩ trong lòng.
Tấm vải này vậy mà không thể xuyên qua được, chết đi Nguyên Thần cảnh yêu tộc đè mạnh chân trước xuống, muốn nhấn chìm Tiếu An.
Tiếu An nàng đang dưới tấm vải, liền cảm nhận được sự uy áp tăng nặng lên tấm vải.
Bốn tấm vải như là một phần của cơ thể nàng.
Nàng liền lui lại nhảy lên cao, cầm trên tay kiếm nhìn thẳng về phía Nguyên Thần cảnh nhện yêu.
Bốn tấm vải, theo sau đâm đến, Nguyên Thần cảnh ngước đầu nhện, sáu con mắt nhìn trên cao.
Những tấm vải màu hồng, cùng xanh lao đến định đâm xuyên qua thân thể nhện yêu, hắn liền dơ chân trước.
Định hướng vải đến, hắn cũng biết không xé rách được tấm vải này, vậy thì đánh ngược ra xa là được, Nhện yêu liền đánh vải sang ngang.
Bốn tấm vải lao đến, Nguyên Thần cảnh yêu tộc dùng chân trước, đánh ra sang ngang.
Nguyên Thần cảnh suy nghĩ như vậy nhưng không dễ dàng, bốn tấm vải liền quấn lấy chân trước.
Tiếu An trên cao, liền cười mắc mưu.
Nắm chặt kiếm liền lao đến đâm xuống mắt của Nguyên Thần cảnh nhện yêu.
Nhện yêu bị đâm trúng mắt, liền dùng miệng định cắn lấy Tiếu An nàng nhanh tay lui ra sau.
Nhìn trước Nguyên Thần cảnh nhện yêu, bị mù một mắt nhưng còn tận 4 mắt, nhưng cũng đủ làm hàng vui.
Nàng lao đến liên tục công kích Nguyên Thần cảnh nhện yêu, hai bên kiếm và đôi chân trước va chạm.
Bốn tấm vải sau lưng Tiếu An, cũng được nàng thu lại thành bốn tấm vải lơ lửng sau lưng nàng.
Hiệu quả có thể tăng cao tốc độ đánh, cùng sát thương gây ra.
Nên nàng có thể trực tiếp khiêu chiến vượt cấp.
Trên cao lúc này, Lam Thiên hắn đang tích tụ đầy đủ linh khí, hắn thầm nghĩ: "Một kích này nhất định phải giết chết được Yêu vương."
Kiếm trước mắt hắn, cũng đã đầy đủ linh khí, toát ra linh khí màu xanh nhạt, làm ai nấy nhìn thấy cũng phải sợ hãi.
Kiếm hắn từ màu xanh đỏ, giờ là màu đỏ xanh nhạt, sau lưng hắn một vòng ấn tự bí ẩn cũng dần dần xuất hiện.
Xung quanh những cành cây Nguyên Hoa cũng mọc lên.
Khí tức cực kỳ đáng sợ, Yêu Vương cũng cảm nhận được, Yêu Vương nhìn lên cao trước mắt nhân loại.
Yêu Vương cũng không đứng không, liên tục thả ra uy áp cùng lĩnh vực muốn bao trùm lấy Lam Thiên.
Nhưng từ đầu yêu vương cảm nhận, không thể bao trùm lấy Lĩnh vực của Lam Thiên.
Yêu Vương giờ này, hắn không chỉ có thả lĩnh vực, còn đang tích tụ yêu khí cũng muốn một kích tiêu diệt nhân loại này.
Hai bên ai cũng đều muốn giết đối phương, Tiếu An lúc này nàng bực tức dậm chân xuống đất lòng chửi thề nói: "Ta muốn giết nó, nhanh gọn lẹ.
Nhưng vì tìm đại tỷ ta chỉ có thể nhẫn nhịn a."
Dứt lời nàng biến mất cầm trên tay kiếm, miệng lẩm bẩm nói: "Hoa Kiếm." đây chỉ là công pháp cấp thấp nên không có gì đáng ngại.
Nàng sẽ không bị phát hiện, hiệu quả có thể tăng sát thương đánh xuống, công kích gây thêm đau nhức nếu người bị đánh chúng không thể mất mạng.
Kiếm của nàng xuất hiện màu xanh, từ trên cao kiếm đâm xuống, Nguyên Thần cảnh nhện yêu cũng bắn ra tơ nhện.
Muốn bắt lấy nàng, Tiếu An thấy những mạng nhện có dính độc bay đến nhếch miệng cười.
Liền cầm kiếm đánh trả toàn bộ xuống dưới, những tấm mạng nhện bắn ra liền bị dính.
Trên chân sau của Nguyên Thần cảnh nhện yêu, nàng liền dùng linh khí bao quanh kiếm.
Một kích này phải giết chết Nguyên Thần cảnh nhện yêu, nàng lao xuống.
Kiếm đánh xuống một màu hồng kéo dài ra, xuất hiện vài cánh hoa.
Nàng lao đến, xuyên qua nhện yêu, nàng xuất hiện lần nữa cũng đã là đằng sau thêm thể nhện yêu.
Nàng đứng thẳng người, kiếm cũng nắm trên tay, kiếm lúc này cũng đã quay về hình dạng cũ.
Thân thể nhện lúc này, đang đứng thẳng liền chia thành hai mảnh rơi xuống đất.
Máu xanh cũng trào ra, làm những nhện yêu nhỏ thấy vậy liền lao đến hấp thu Nguyên Thần cảnh nhện yêu.
Hấp thu có nghĩa trong chap này là ăn thịt đồng loại.
Tiếu An quay lại, đã phát hiện Nguyên Thần cảnh nhện yêu vậy mà đã bị hấp thu.
Những con nhện yêu cũng cao thêm, làm Tiếu An giật mình.
Đều không khỏi cảm thán nói: "Hấp thu nhanh như vậy?"
Tiếu An cũng là ngạc nhiên thật sự, không giống ngàn năm trước, những nhện yêu chỉ là yếu thế.
Không biết hấp thu, nhện yêu cũng cao nhất chỉ có Trúc Cơ cảnh, nhưng ngàn năm sau vậy mạnh mẽ như vậy.
Trong thành, một bên khác.
Thanh Thanh nàng cúi người xuống đưa tay chỉ về phía một chiếc đèn hoa đăng nói: "Ông chủ, ta mua cái này."
"Hảo mỹ nữ." vừa nghe tiếng của Thanh Thanh, chủ quầy liền cầm lấy chiếc đèn lồng mà Thanh Thanh chỉ.
Cầm lấy rồi đưa cho nàng, Thanh Thanh vui vẻ nhận lấy, cười nói: "Đa tạ, Ông chủ mấy cái này bao nhiêu quan tiền?" nàng nhìn về phía Ly Hoa cùng hai nữ nhân.
Chủ quầy liền lắc đầu: "Các ngươi không cần mất tiền, ta tặng các ngươi."
Ly Hoa Ly Thần song tỷ muội, cùng mẫu thân nàng đang cầm trên tay là đèn Hoa Đăng.
Thấy Chủ quầy nói vậy, bốn nữ gật đầu nói: "Đa tạ ông chủ." rồi quay người rời đi.
Thanh Thanh nàng chưa rời đi mà quay người nói: "Đa tạ ông chủ, năm sau ta chắc chắn còn đến."
Nàng cúi người, đưa hai tay đặt lên nhau lại cầm tấm vải.
Làm chủ quầy mê người, có mỹ nữ ah đều được miễn mấy nàng vui vẻ là được.
Hắn ngáo ngơ đứng ở hồi lâu.