Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!

Chương 83: Đường Tắt






Ầm....ầm....!
Một loạt tiếng nổ đem không gian tĩnh lặng đánh vỡ, Triệu Dao Dao lao qua màn mưa bụi lao thẳng về phương hướng cánh cổng tiến vào lớp tường thành tiếp theo.
Viu..!
Bất chợt, mấy đạo mũi tên xé gió bay tới.
Nàng khẽ hừ lạnh một tiếng, quanh người mọc lên ba tấm mộc khiên che chắn, thân hình tiếp tục phi nhanh về phía trước.
Tất cả những mũi tên bắn trúng vào khiên gỗ phát ra từng âm thanh phập, phập....
Đi qua làn mưa bụi, Triệu Dao Dao ngoảnh nhìn lại sau lưng phát hiện còn có mấy trăm tên bộ xương cung thủ đang chĩa thẳng mũi tên về phía mình.
Những tên cung thủ này cảnh giới không tầm thường, mũi tên đều do linh lực ngưng tụ thành, độ xuyên thấu rất đáng sợ.
Cũng may có Trần Minh Quân tặng cho Bàn Đào Trâm, nàng thông qua việc hút lấy tinh hoa bên trong mới đem thể chất của mình nâng cao thêm một bậc.
Nhờ đó mà những tấm mộc khiên của nàng mới có thể ngăn chặn được những mũi tên bắn ra từ những bộ xương cung thủ Siêu Phàm cảnh này một cách dễ dàng.
Nhắc tới Trần Minh Quân ba chữ, không hiểu vì nguyên nhân gì kể từ lần gặp lại nhau trong Thanh Vân Các trong đầu nàng luôn hiện lên bóng dáng một tên thiếu niên ngây thơ.
Mặc kệ nàng nhiều lần muốn hất ra khỏi đầu nhưng vẫn không cách nào gạt ra được.
Có lẽ bởi vì do ngày ấy, ấn tượng về lần suýt chết đuối của nàng quá sâu đậm cho nên vậy.
Bất quá, bây giờ không phải lúc nhớ lại chuyện cũ, cũng càng không phải lúc nghĩ tìm hiểu nguyên nhân vì trước mặt nàng còn có một nhóm xương khô binh sĩ chưa bị vụ nổ vừa rồi giết chết.
Trở tay lại ném ra một đống bùa chú, không lâu sau lại một trận tiếng nổ liên hoàn vang lên cuốn theo vô số bụi bặm.
Đáng tiếc, vẫn để lọt mất mười mấy tên cung thủ Đạo Tàng cảnh xương khô.
Triệu Dao Dao thấy vậy, lại liên tiếp ném ra hai sấp bùa chú tựa như đang đem câu nói Một lần không chết vậy thì lại đến hai lần giết các ngươi biểu diễn vậy.
Giải quyết xong đám xương khô này, nàng ngựa không dừng vó chạy vào trong lớp tường thành thứ tư.
Kiểm tra một chút số lượng bùa chú còn sót lại trong nhẫn trữ vật, sắc mặt của nàng càng lúc càng khó coi.

Số lượng không còn nhiều!
Những bộ xương khô này, thực lực so với nàng cao hơn rất nhiều nếu không có bạo liệt phù sợ rằng nàng không sống đến ngày hôm nay.
Nhưng khi nghĩ đến Triệu Hạo ca ca rất cần có luyện thể công pháp, nàng khẽ cắn môi đỏ không chút do dự lại xuất ra mấy sấp bùa chú chuẩn bị đối phó với đám binh sĩ xương khô trong lớp tường thành này.
*****
Ở một nơi khác, đang âm thầm quan sát diễn biến bên này thông qua màn ảnh nhỏ.
Trần Minh Quân biểu thị sự cạn lời nhìn xem Triệu Dao Dao đang đem từng sấp bùa chú ném ra như ném giấy.
Sở dĩ hắn sẽ có biểu lộ này là bởi vì Thanh Y đã thay hắn giải thích những lá bùa chú này là cái gì.
Linh Phù!
Một loại lá bùa cần phải dùng linh hồn lực vẽ ra trận văn!
Bởi vì Linh Phù cần chất liệu giấy vô cùng đắt đỏ, lại thêm việc Côn Lôn giới không có nhiều Phù Văn Sư cho nên mỗi một tấm linh phù phẩm chất thấp nhất đều có giá trị không dưới một trăm viên hạ phẩm linh thạch.
Tương tự như binh khí, công pháp, linh phù cũng được phân chia thành cửu phẩm tương ứng với từng cảnh giới của võ giả.
Đồng thời linh phù còn được phân chia thành rất nhiều công dụng khác nhau.
Ví dụ như Luyện Thể cảnh sử dụng nhất tinh linh phù Tố Thân Phù dán lên người có thể đẩy nhanh tốc độ rèn luyện thân thể.
Đồng dạng, nếu như dán lên người Lực Phù có thể gia tăng lực lượng tối đa của mình lên một tầm cao mới.
Có thể nói đối với võ giả công dụng của linh phù rất lớn trong tu luyện cũng như trong thực chiến.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao giá cả của nó lại đắt như vậy.
Nhất tinh linh phù có giá trên thị trường thấp nhất là một trăm viên hạ phẩm linh thạch.
Nhị tinh linh phù thấp nhất cũng ba trăm viên....
Còn như từ nãy đến giờ Triệu Dao Dao thích thì lại ném tam phẩm linh phù, giá trị của nó thấp nhất cũng có năm mươi viên trung phẩm linh thạch!
Đếm sơ sơ một chút, số lượng linh phù nàng sử dụng từ nãy đến giờ ít nhất cũng trị giá gần trăm viên thượng phẩm linh thạch.
" Cơm mẹ nấu! Thực sự là tiểu phú bà a! " Trần Minh Quân tràn đầy vẻ hâm mộ.
Thanh Y nhún nhún vai nói: " Không có cách, ai bảo người ta giàu.
"
Trần Minh Quân: "...!"
Trong chốc lát, hắn cảm thấy bản thân mình thật sự quá cơm mẹ nấu quá nghèo.
Thấy hắn một mặt đậu đen rau muống, nàng cười trên nỗi đau của kẻ khác nói: " Xem tình hình này, ngươi muốn nhập vai anh hùng cứu mỹ nhân cũng khó nha.
"
Trần Minh Quân: "...!"
Ban đầu hắn dự định ẩn núp, chờ đợi đến khi Triệu Dao Dao rơi vào tình thế khó khăn lại nhảy ra cứu giúp, cọ một thoáng điểm thân mật.
Nào ngờ đối phương cơm mẹ nấu quá giàu, ném linh phù như ném rác.
Thế này, hắn còn cơ hội cứu sao?
Hơn nữa nhìn xem biểu cảm của nàng, số lượng linh phù có lẽ còn lại không ít....
Hắn dứt khoát từ bỏ ý đồ này.
Cơm mẹ nấu, còn chờ thời cơ cái rắm a!
Dạng này có khi đợi nàng dùng phương pháp đốt tiền vào trung tâm bí cảnh, chính mình cũng chưa chắc có cơ hội ra tay.
Thôi, trước tiên giết vào trung tâm bí cảnh, đuổi kịp những người khác đã rồi tính!
Trong lòng đưa ra quyết định, hắn bắt đầu cũng giết vào lớp tường thành thứ tư.
Tiếc là cảnh giới hắn không cao lại không giàu như Triệu Dao Dao cho nên tốc độ rất chậm.
....
Ngẩng đầu nhìn xem mặt trời lại sắp lặn, Trần Minh Quân phiền muộn.
Cứ cái đà này chỉ sợ bảo vật đều bị người ta dọn xong, chính mình vẫn còn chưa đánh tới lớp tường thành thứ tám.
Thanh Y chỉ ra một con đường sáng: " Nơi này là một tòa cổ thành, mà thành trì.....!ngươi hiểu được.

"
Trần Minh Quân nghe vậy thì giật mình.
Đúng a! Mỗi một tòa thành trì, để đảm bảo không bao giờ gặp phải tình trạng thiếu nước cho nên bên dưới đều sẽ có mạch nước ngầm.
Vỗ đầu một cái, thầm mắng chính mình tại sao lại không nghĩ tới điểm này.
Kỳ thực cũng không thể trách hắn, bởi vì không nghĩ ra điểm này còn có tất cả những người bước chân vào thành cổ.
Nếu không bọn hắn đã không đi theo con đường mà người tạo ra bí cảnh thiết lập sẵn.
" Thế nhưng, làm cách nào để xác định được mạch nước ngầm? " Trần Minh Quân gãi gãi đầu, hắn cũng không theo học chuyên ngành địa chất, cho nên động tới những thứ dưới đất hoàn toàn mù tịt.
" Ta xác nhận một điều.
" Thanh Y xoa xoa mi tâm nói: " Ngươi ngu thật chứ không phải giả vờ! "
"...!" Trần Minh Quân gãi gãi đầu, đang yên đang lành sao lại bị nghe chửi rồi?
Thanh Y không kiên nhẫn giải thích: " Ngươi bây giờ đã nắm trong tay một phần quyền khống chế trận pháp, lợi dụng nó để tìm mạch nước ngầm chứ sao.
"
Nghe vậy, Trần Minh Quân mới chợt hiểu ra nguyên nhân tại sao bị nghe mắng.
Hắn ngượng ngùng gãi gãi đầu cười một tiếng, những ngày nay luôn phải tập trung vào chiến đấu khiến cho hắn quên đi vài chuyện.
Thế nhưng hắn cũng không vội thử nghiệm ngay bởi vì xung quanh còn có một đám xương khô binh lính vây công chính mình.
Một quyền đem một nhóm binh sĩ đánh nổ, cảm nhận được tu vi đang cách Siêu Phàm trung kỳ ngày càng gần, hắn cảm thán không thôi.
Giết quái kiếm điểm kinh nghiệm, tăng lv thực sự quá nhanh!
Nếu không lấy tốc độ bây giờ của hắn, không có mấy năm nữa chỉ e khó lòng đi đến một bước này.
Cảnh giới càng cao lại càng cần thời gian tu luyện dài hơn, đạo lý này người người đều biết.
Mãi cho đến khi trăng máu một lần nữa lên cao, Trần Minh Quân lấy ra đèn lồng vàng bắt đầu ngồi khoanh hai chân giữa không trung.
Ngày hôm nay quần áo của hắn đã bắt đầu bị rách nát lộ ra rất nhiều miệng vết thương còn chưa khép lại, không có cách ai bảo tại lớp tường thành này binh lính xương khô Đạo Tàng cảnh chiếm lấy đa số.
Hắn nuốt vào một viên chữa thương đan dược sau đó mặc kệ cho Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh vận chuyển đem thương thế chữa trị.

Còn bản thân mình thì bắt đầu tiến vào trạng thái minh tưởng, khởi động quyền khống chế một phần đại trận đem toàn bộ địa đồ của tòa cổ thành hiển thị ở trong đầu của mình.
Trải qua một hồi lâu tỉ mỉ quan sát, hắn phát hiện ra một đầu mạch nước ngầm ở gần với vị trí của mình nhất.
Hai mắt hắn mở ra, bắt đầu dùng đao thành xẻng, đào bới.
Dưới sự trợ giúp của đèn lồng vàng, trong suốt cả quá trình đám vong linh không dám quấy rầy hắn chút nào.
****
Tại khu vực trung tâm của thành cổ, người đàn ông lớn tuổi quan sát màn hình chiếu lên hình ảnh Trần Minh Quân đang đào bới.
Hắn trầm ngâm giây lát sau đó hô lên một tiếng: " Rùa thần! "
Lập tức vô số kim quang tựa như hàng ngàn con đom đóm từ bên ngoài bay vào bên trong, bọn chúng hội tụ lại tạo thành một cái mai rùa to lớn bộc phát ra chói mắt kim quang tựa như một cái đèn có hình mai rùa vậy.
Bất quá, tứ chi và cái đầu của nó lại bị hắc ám bao phủ, không cách nào trông thấy rõ ràng.
Nó vừa xuất hiện đã cung kính hô lên: " Có thuộc hạ! "
Người đàn ông kia lúc này mới hạ lệnh: " Ngươi tới mạch nước ngầm trấn thủ, thấy có kẻ nào xuất hiện lập tức giết! "
" Vâng! " Rùa thần tiếng nói vang vọng khắp không gian, thân hình to lớn bắt đầu một lần nữa tan rã thành vô số con đom đóm nhỏ biến mất không thấy gì nữa.
Trong bụng nó lẩm bẩm,
Từ đầu bảo để ta đi làm thịt hắn mà không nghe cơ, bây giờ mới hạ lệnh chậc chậc...
**********
Chân Mộng: Tác phẩm đang được dự thi event Ươm Mầm Tác Việt do web tổ chức, vinh hạnh đứng vị trí thứ 3.
Hi vọng các vị sẽ thường xuyên ủng hộ bằng cách đề cử đều mỗi ngày, đánh giá truyện 5* để ủng hộ cho truyện cũng như cho tác giả.
Sẽ có 3 giải đồng thành dành cho 3 truyện đoạt giải, ta cũng hy vọng truyện được giải và các vị cũng có giải.
Cảm tạ: Thủy Vô Ngân, Tiểu Vy Vy, Nhân Sinh Nhất Mộng, Nhất Thế Vô Ưu, Có Một Ko Hai ủng hộ truyện bằng cách đánh giá truyện 5*!
Chân thành cảm tạ Tiểu Hắc Miêu, Thiên Vấn luôn đồng hành cùng truyện trong tuần vừa rồi ( đề cử đều mỗi ngày).
Đồng thời chúc mừng Tiểu Hắc Miêu dành được danh hiệu Chấp Sự tại mục Hâm Mộ của truyện.
Cảm tạ Độc Cô Tiêu Tiên, Đọc Vui, Hổ Con Lon Ton, Mèo Bảy Màu, Nhà Có Tổ Ong, zaRin, hntt 01, Hùng Trần, Dũng SIMP Chúa đề cử hoa tươi cho truyện trong tuần vừa rồi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.