Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!

Chương 154: Nhất Khí Hóa Tam Thanh! Khảo Nghiệm Trình Độ Quân Lính!






Thời gian thấm thoát trôi qua, chớp mắt vậy mà đã sắp đến cuối năm chuẩn bị đón một năm mới.
Không khí tết tràn ngập khắp kinh thành của Đại Lê, người người nhà nhà đua nhau đi mua sắm chuẩn bị đón tết.
Trần Minh Quân đi dạo giữa phố phường tấp lập, trong lòng lại nhớ về quê hương.
Hắn nhớ được, cứ mỗi khi chuẩn bị đến tết là cả gia đình hắn lại lên xe trở về quê đón năm mới bên cạnh ông bà.
Ngày ấy vui lắm, đám trẻ con tụ họp chơi đùa, người lớn ngồi gói bánh trưng.
Những con đường làng cũng được trang trí trông thật đẹp đẽ, khác xa với ở thành thị.
Tại sao hắn lại nghĩ như thế?
Bởi vì có một năm, cha mẹ hắn quá bận rộn với công việc và không thể sắp xếp thời gian về quê được, năm đó hắn đón tết ở trên thành phố.
Hắn vẫn nhớ như im những ngày tết ấy, bầu không khí thật hiu quạnh.
Ngoài đường người vắng tanh, những con phố thường ngày tắc đường bỗng chốc chỉ còn lác đác vài bóng người.
Trong những khu vui chơi giải trí thì đông vui hơn nhiều, nhưng thứ mà hắn thích lại không phải những trò chơi ảo hay đi lượn vòng vòng trong trung tâm mua sắm.
Hắn muốn đi thả diều cơ! Hắn muốn cùng những đứa trẻ khác chơi ô ăn quan, chơi trốn tìm cơ!
Hay những trò chơi như bắn bi, đánh quay, hắn rất nghiệm.
Nhắc đến mới thấy con người ta thật lạ thường, luôn yêu thích những thứ mà mình không có được.
Giống như người ở vùng núi khao khát cả đời được lên thành phố, người ở thành phố thì lại tâm luôn nghĩ về những cảnh đẹp hoang sơ, thanh tịnh trốn núi rừng.
Thực lòng thì, có lẽ những ngày tháng ấy là những hồi ức tươi đẹp nhất của Trần Minh Quân, cho đến khi mẹ hắn qua đời...
Mọi thứ dường như đã khép lại, những tháng ngày vui vẻ và tươi đẹp ấy chỉ còn là những hồi ức.
" Không biết nơi này có cấm đốt pháo không nhỉ? " Trần Minh Quân tự hỏi, nhớ đến những ngày quê hương mình còn chưa cấm đốt pháo, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.
Ông trời giống như thương cảm cho hắn, đưa đẩy thế nào lại để một người bán pháo rong đi ngang qua.
" Bán pháo đây! "
" Pháo bông, pháo nổ, pháo hoa đây ~ "
Trần Minh Quân lấy ra mấy xâu tiền chạy đến: " Ông chủ, bán cho ta mỗi loại.....!"

.......
Mua xong các loại pháo chờ đợi năm mới, tâm trạng của Trần Minh Quân tốt hơn rất nhiều, bắt đầu đi đến nhà hàng của mình.
Thời gian mấy tháng trở lại đây nhà hàng của hắn kinh doanh rất thuận lợi.
Ban đầu chỉ có một số lượng người đến ủng hộ nhưng càng về sau danh tiếng của quán ăn ngày càng được lan truyền rộng rãi.
Có thể làm được như vậy, mấu chốt ở chỗ các món ăn mà Lạc Việt Các ( tên nhà hàng của hắn) đưa ra đều rất mới lạ, ăn cũng rất ngon.
Đặc biệt, đồ ăn ở nơi này không chỉ dừng lại ở một chữ ngon mà còn trợ giúp tu luyện.
Thậm chí có người từng ăn xong một bát hủ tiếu tại Lạc Việt Các, lập tức đột phá tiểu cảnh giới.
Điều này lại càng thu hút thêm người người đến ăn, tô đậm thêm danh tiếng cho nhà hàng.
.....
Mỗi một món ăn của Lạc Việt Các không đơn giản chỉ là một món ăn bình thường mà đã được Trần Minh Quân tiến hành một cuộc cải cách hương liệu, sử dụng phối hợp nhiều loại linh thảo khác nhau kết hợp với thịt yêu thú tạo ra Linh Thiện.
Cho nên, vẫn là một món ăn Phở Bò nhưng sau khi ăn xong nhục thân lại được cường hóa, vẫn là một món Lẩu Riêu Cua nhưng sau khi ăn xong lại gia tăng tốc độ hấp thu linh khí.
Nói mỗi một món ăn của Lạc Việt Các là một viên đan dược hỗ trợ tu luyện cũng không ngoa một chút nào.
.......
Đến Lạc Việt Các bàn giao một số công việc, đưa thêm một số món vào thực đơn ví dụ như Canh Măng Nấu Móng Giò, Canh Bóng,...v.v......
Những món ăn truyền thống trong các dịp lễ tết tại quê hương hắn.
Sau khi làm xong hết tất cả, Trần Minh Quân mới quay trở về phủ.
Mặc dù tết sắp đến, thư giãn cũng cần thư giãn nhưng đối mặt với những nguy cơ phía trước, hắn cũng không dám thực sự buông lỏng đầu óc.
Suy đi tính lại, hắn nghĩ ra một môn công pháp vẹn toàn.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh!
Bởi vì cho đến cuối cùng, điều hắn hi vọng nhất vẫn là có thể bảo vệ được tính mạng của mình để có thể sống tiếp.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh mà hắn nghĩ đến, lối vận hành và công dụng có thể khác với những bộ Nhất Khí Hóa Tam Thanh khác, bởi vì phiên bản này do hắn tự mình chế tạo ra dựa trên thuật phân thân của Naruto, một nhân vật mà hắn rất yêu thích ( mặc dù nhiều khi có não ứ thích dùng nhưng tinh thần lại khiến người ta kính nể).
Về cơ bản thì vẫn là thuật phân thân, biến một thành ba.
Nhưng nguyên lý thay đổi một chút,
Số một, cả ba đều có thể tu luyện và nâng cao cảnh giới cho nhau.
Nói một cách khác thì khi vận dụng công pháp này, Trần Minh Quân có thể có được gấp ba lần tốc độ tu luyện.
Số hai, cả ba có thể độc lập học thuật pháp.
Nói ví dụ cho dễ hiểu thì phân thân A học kiếm pháp, phân thân B học đao pháp, phân thân C chẳng học gì cả nhưng đến khi A và B luyện thành thì C bỗng nhiên thông thạo cả kiếm pháp lẫn đao pháp.
Không những thế mà A cũng thông thạo được đao pháp ( dù hắn không cần học, chỉ học kiếm pháp), B tương tự thông thạo cả đao pháp lẫn kiếm pháp.
Có thể gọi ba cái này là ba bộ phân thân cũng được, mà gọi ba bộ bản thể cũng không sai.
Từ đây có thể thấy được, bộ công pháp này là một loại gian lận khác, trong chiến đấu có thể lấy ba đánh một.
Nhưng cũng có nhược điểm, đó là một trong ba cái này, bất kể một cái nào bị hủy đi, Trần Minh Quân sẽ bị tổn thương thần hồn và giảm một tầng đại cảnh giới.
Điểm tốt mà Trần Minh Quân muốn hướng đến là nếu tu thành, hắn sẽ có đến ba cái mạng.
Như vậy an toàn hơn rất nhiều, không sợ một ngày nào đó mình bỗng nhiên chết đi khi gặp phải kẻ địch quá mạnh hay bị cường giả ám sát.
Đừng nhìn hắn có rất nhiều lợi thế, so với những người xuyên không mang theo bàn tay vàng hệ thống cũng chỉ là một con kiến khỏe mạnh hơn đôi chút thôi.
Trên thực tế có rất nhiều bộ tiểu thuyết mạng miêu tả, người có hệ thống khi thì vác rocket ra bắn cường giả hơn mấy đại cảnh giới, khi thì rút thăm trúng thẻ triệu hồi đại lão trong truyền thuyết ra vả cho đối thủ không trượt phát nào.
Nghĩ thôi cũng thấy sợ!
Bên cạnh đó, Nhất Khí Hóa Tam Thanh phiên bản do hắn tự chế này bá thì bá thật, ngon thì ngon thật nhưng độ khó luyện thành cũng không phải dạng vừa đâu.
Lấy công năng bật hack của Đạo Thể kết hợp với IQ được nâng cấp của hắn vậy mà không chăm chỉ nửa năm là không cách nào luyện thành được.
Đấy là còn có công năng bật hack của Đạo Thể, nếu là người khác chỉ e cả đời đều không học được da lông.
Chắc cũng chỉ có tên nhân vật chính may mắn trong tác phẩm do hắn viết mới có thể luyện được.
Cũng may mà từ giờ cho đến khi Chiến Thần Điện mở cửa tuyển nhận học sinh khóa mới còn có hơn nửa năm nữa mới bắt đầu nếu không thì Trần Minh Quân lại phải vừa đi vừa tính.

Bởi vì khi nhớ đến bộ công pháp này hắn đã lên một ý tưởng mới.
Ý tưởng này nguyên bản cũng do một idol mở đường, hắn chỉ là đọc được nên học theo thôi.
Hắn dự định một phân thành ba, chia nhau đi ba con đường: Chính, Tà, Võ.
Đồng thời cũng là để chia ra, tăng thêm khả năng sống sót cho chính mình tại nơi thế giới mà một lời không hợp đã rút đao ( kiếm) ra xiên nhau như thế này.
Kế hoạch nghĩ đã xong, chỉ là hiện giờ còn chưa thích hợp để hắn chuyên tâm bế quan tu luyện.
Đem sự hào hứng cất vào một bên, hắn quyết định đi xem một chút doanh trại.
Nơi này, kể từ khi hắn hao phí một khoản tiền lớn mua mảnh đất trống bên ngoài kinh thành để thành lập doanh trại huấn luyện cho tới giờ phút này vẫn chưa từng đến ngó.
Nguyên nhân không phải do hắn lười, mà hắn tin có Hiên Viên Chiến Thiên ở nơi đó sẽ không xảy ra vấn đề gì.
.........
Doanh trại tư nhân của phủ phò mã nằm ở gần một khu rừng rậm, diện tích rộng lớn.
Nhưng bởi vì ở gần rừng, thi thoảng có yêu thú cấp thấp đến quấy nhiễu cho nên không ai lựa chọn khu vực này.
Cũng vì vậy, Trần Minh Quân chỉ hao phí mười viên trung phẩm linh thạch đã mua được khu vực có diện tích lên tới 50 ha, mười năm ngàn người thỏa sức tung hoành.
Trần Minh Quân đến nơi vừa đúng lúc trong doanh trại đang tổ chức tam quân đối chiến.
Vì số lượng thành viên của Mãnh Long Quân nhiều nhất cho nên bị Huyết Lôi Quân và Bạch Phượng Quân hợp sức đối phó.
Người của Mãnh Long Quân thân thể cường tráng, vũ khí sử dụng đa số là đại đao ( thanh đao lớn) thay vì trường đao, một số ít sử dụng vài loại binh khí khác như chiến phủ, cự chùy.
Nhìn chung thì đều là những loại binh khí bá đạo, thiên về uy lực.
Nhưng đừng nhìn vậy mà nghĩ động tác của bọn hắn chậm hơn hai đội còn lại, thực tế cho thấy phản ứng của bọn hắn hết sức linh hoạt, tốc độ ra chiêu cũng nhanh nhẹn.
Các nữ chiến binh của Bạch Phượng quân cưỡi trên lưng phi cầm, liên tục dùng cung nỏ bắn xuống.
Còn Huyết Lôi Quân thân hình không cường tráng như Mãnh Long Quân nhưng bộ pháp nhanh nhẹn, luồn lách trong đội hình của Mãnh Long Quân.
Cũng có khi xuất hiện tình trạng nữ chiến binh của Bạch Phượng Quân do bay xuống quá thấp bị người của Mãnh Long túm được lôi xuống, tưởng rằng cô gái này xong rồi nào ngờ nàng lập tức đánh mấy cái lộn nhào sau đó đứng lên đánh cận chiến, cả võ nghệ lẫn sức lực không thua kém đám mày râu chút nào.
Trần Minh Quân càng xem càng cảm thấy hài lòng, đây mới là đội quân mà hắn muốn xây dựng.
Dù mặt bằng chung tu vi còn rất thấp nhưng kĩ năng chiến đấu lại đặc biệt tốt.
Phải biết những người này mới chỉ trải qua huấn luyện nửa năm thôi, nếu như cho bọn họ có thêm thời gian để trưởng thành thì tương lai không chỉ kĩ năng chiến đấu mà cả tu vi cũng đều không thua kém quân tinh nhuệ của Đại Lê.
Trận chiến tập tiếp tục kéo dài hai canh giờ mới dừng lại, tuy kết quả là hòa nhưng người của Mãnh Long Quân vẫn chịu thiệt thòi lớn nhất bởi vì Huyết Lôi và Bạch Phượng đánh kết hợp trên không, mặt đất làm cho bọn họ ứng phó mệt nghỉ.
" Bốp! Bốp ~ "

Trần Minh Quan vỗ tay đi đến, tràn đầy tán thưởng nói: " Tất cả các ngươi đều làm rất tốt! "
" Để làm phần thưởng cho sự nỗ lực của các ngươi, ta quyết định tối hôm nay sẽ cho các ngươi nghỉ ngơi một buổi.
Đồng thời, mở tiệc rượu thịt khao quân! "
Đám người nghe vậy lập tức vang lên từng trận reo hò, từ ngày gia nhập đến giờ rốt cuộc có một buổi tối được nghỉ ngơi khiến cho bọn họ vô cùng vui sướng, lại còn có cả tiệc rượu.
Quá tuyệt vời!
Trần Minh Quân cười nói: " Các ngươi chớ có vui mừng quá sớm bởi vì ngày mai ta sẽ có một cuộc khảo nghiệm dành cho tất cả các ngươi.
"
" Cuộc khảo nghiệm này có thưởng cũng có phạt.
"
" Thưởng là, tập thể đoạt hạng nhất mỗi người sẽ nhận được mười viên trung phẩm linh thạch.
"
" Tập thể đoạt hạng hai mỗi người sẽ nhận được năm viên trung phẩm linh thạch.
"
" Còn như phạt......!"
" Vậy thì phạt tập thể nào không vượt qua khảo nghiệm phải luyện tập gấp đôi chương trình hàng ngày.
"
...........
Chân Mộng: Gần đây thấy vài người lo lắng ngọn lửa trong ta đã tắt và không thể đi đến cuối truyện.
Trước hết thì ta xin được cảm ơn sự quan tâm của những bạn đó đến truyện cũng như tình trạng của ta, chân thành cảm ơn! Nhưng ta xin đính chính lại là ta vẫn còn rất nhiệt với tác phẩm đầu tay này của mình cho dù nó có thể không được tốt.
Và cũng nói luôn, sau tác phẩm này ta sẽ cho ra mắt một tác phẩm nữa, ý tưởng hiện tại là Cá Ướp Muối thu hậu cung nhưng đề tài này ta còn đang nghiên cứu và đợi sau khi hoàn thành xong tác phẩm này mới bắt tay vào triển khai ý tưởng được.
Bật mí trước thì, n vẫn thuộc về seri Cuộc Chiến Tranh Đoạt Thiên Mệnh thôi, và main vẫn rất hài trong tay một tên tác thích vừa dìm vừa đẩy nvc như ta..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.