Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 309: Tuyết Rơi




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Thai này của Liễu Thư so với Kathy hoài thì dễ dàng hơn không ít, thời điểm Kathy vừa mang chính là các loại nôn không thoải mái, ăn không vô, cô từ khởi điểm đến giờ cũng có chút buồn nôn, nhưng mà sau đó thì thích ứng được, chẳng những mỗi ngày ăn thơm ngon, thân thể cũng không có trạng huống không tốt gì khác, có thể nói cô quả thực sống dễ chịu.
Từ khi mang thai đến bây giờ trừ bỏ bụng từ từ lớn, cô quả thực không có cảm giác gì, cũng chỉ là gần đây bắt đầu, cục cưng trong bụng bắt đầu máy thai, điều này làm cho cô nhẹ nhàng thở ra, bảo bối thứ ba này rốt cục thì có động tĩnh, tuy rằng thai này thật là thoải mái, nhưng nếu như lại không có phản ứng gì, cô ngược lại là phải bối rối, hiện tại cũng xem như yên lòng.
"A mẹ em trai lại đá mẹ sao?" Ghé vào trong lòng Liễu Thư, Lotter tiểu bao tử đặc biệt ngây thơ hỏi.
Nghe giọng nói mềm mại của con trai, Liễu Thư hiện tại một cọng gân đặc biệt mẫn cảm liền mềm hoá, vuốt khuôn mặt nhỏ đáng yêu của con nhẹ giọng nói: "Em trai không đá a mẹ, là đang chào hỏi cùng chúng ta đấy.

"
"Vậy khi nào thì em đi ra nha?" Leila có vẻ sốt ruột, nghĩ nghĩ lại nói: "Anh Lỗ Cách nói, em trai nhỏ nhà dì Kathy cũng sắp đi ra rồi, em trai nhà chúng ta phải tới khi nào nha.
" Xem ra tiểu hài tử cũng không phải cái gì cũng không biết đi.
Nghiêng đầu nghĩ nghĩ, Liễu Thư mới tiếp tục giải thích đúng cho hai con: "Em trai nhà dì Kathy muốn lớn hơn một chút, đợi cho bụng a mẹ cũng lớn giống như dì, em trai sẽ đi ra.
" Nói thật đối mặt mười vạn cái vì sao của trẻ con thật tình có chút kháng cự không nổi nha.
Có vẻ Liễu Thư hồi đáp vẫn rất làm cho nhóm tiểu bao tử vừa lòng, tuy rằng đối với em trai vẫn không đi ra bồi bọn họ cùng nhau chơi có vẻ tiếc nuối, nhưng bọn họ làm anh, có thể đợi em trai, ừm, đợi em trai lại lớn một chút, là có thể cùng nhau chơi đùa với em trai, thật tốt.
"Được rồi, ngoan đứng im, a mẹ đo cho các con một chút, phải làm quần áo mới.
" Hôm nay Liễu Thư tính là muốn làm quần áo mùa đông cho hai đứa nhỏ nhà mình, chính là cô sớm đã có chuẩn bị áo lông, hiện tại vải bố cũng có, giải quyết một ít tình huống rất lớn cho bộ lạc, các thú nhân bị thương băng bó linh tinh, dùng vải bố nhiều, như vậy gió lùa cũng có thể cho miệng vết thương mau khỏe chút.
Vải bố trong nhà Liễu Thư số lượng cũng đủ, hiện tại cô đã nghĩ xong, tại thời điểm trời đông giá rét tiến đến đầu tiên cô phải làm ra quần áo mùa đông cho một nhà bốn miệng.

Năm ngoái còn chưa có đứa nhỏ, chỉ hai người lớn, da thú thật ra đủ dùng, cô và Allen cũng có thể nhẫn nại chút, nhưng mà có đứa nhỏ thì không giống với, cô cũng không muốn đứa nhỏ nhà mình bị đông lạnh.
Áo lông không khó làm, dù sao Liễu Thư cũng không phải nghĩ muốn tinh phẩm gì, chỉ cần giữ ấm là tốt rồi.
Không thể không thừa nhận đi đến nơi đây Liễu Thư cái khác không nói chính là kỹ thuật may tuyệt đối là bay lên vài điểm.
Vô cùng đơn giản qua hai ngày liền làm xong kiện áo lông nhỏ, là dựa theo hai hài tử, làm xong thì nhồi lông chim mềm bên trong quần áo, nhẹ mà ấm áp, cổ phồng lên chính là mang đến cảm giác ấm áp cho người ta.
Nhìn hai tiểu manh hổ ở cách đó không xa chơi đùa vui thích cùng vài con tiểu thú Tiểu Bạch, Liễu Thư cười cười, thú hình của Lotter Leila quả thực là phân biệt không được là ai với ai, chẳng qua thân là a mẹ củ bọn nhỏ, Liễu Thư thật ra có thể liếc mắt một cái là nhận ra chênh lệch rất nhỏ trong bọn họ.

Nhưng mà vì phòng ngừa người khác tính sai, theo thường lệ cô thích búi tóc thiên trùng pháo trên đầu cho Lotter cùng Leila, Lotter là một cái, mà Leila là hai cái, như vậy là có thể phân biệt.
"Tiểu Đặc lại đây.
" Thoáng phơi bày bộ quần áo nhỏ, Liễu Thư thấy vẫn rất không tệ, liền nghĩ để cho Lotter lại đây thử xem, liền gọi.
Lotter bị kêu tên ngẩng đầu trông lại, bước móng vuốt nhỏ liền muốn chạy tới, chẳng qua Leila một bên khác lại cũng đi theo đến đây, hai anh
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.