Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 301: Lừa Dối




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Khi bộ lạc hoàn toàn biến mất từ trong tầm mắt, Gina mới rốt cục lưu luyến không rởi quay đầu lại, cô đơn nhìn chăm chú vào tiền phương, Carmen lúc này cũng không trầm mặc, mở miệng an ủi bạn lữ của mình: "Chúng ta còn có thể trở về, đến lúc đó vừa có thời gian anh liền cùng em về thăm được không?" Carmen cảm thấy rất có lỗi với Gina, nếu không phải hắn, cô cũng không đến mức đi xa tha hương.
Kỳ thực muốn nói thì có ở hay không đều thuộc về đại thúc Buck, ông bay ở bên cạnh, nhìn vợ chồng son đối thoại, cảm thấy thực sự có lỗi, kỳ thực đại thúc Buck là chuẩn bị tự mình một người đi theo bộ lạc Dực Báo trở về, ở trong suy nghĩ của ông, con trai rốt cục được mình nuôi lớn rồi, nhiều năm đều trôi qua như vậy, ông cũng nên về xem, cũng muốn đi xem bạn lữ chết đi của mình, nghĩ thời gian về sau đều ở lại bầu bạn.
Chỉ là không nghĩ tới con trai và con dâu đều không yên lòng ông, được rồi, tuy rằng cánh tay ông khỏe rồi, nhưng di chứng còn lưu lại, hiện tại có thể săn bắn, chẳng qua luôn không tốt bằng trước kia.
Hai người Carmen cũng lo lắng ông trở về một mình cuộc sống sẽ không như ý, mặc kệ khuyên nhủ như thế nào thì hai người cùng đi theo ông, như thế luôn làm cho trong lòng ông băn khoăn nha.

Gina cũng chẳng qua là mất một hồi mát này, thấy mình như thế làm Carmen cùng Buck đại thúc đều mang vào trong cảm xúc, cũng thực ngượng ngùng, cười cười sau đột nhiên nhớ tới đến, cúi đầu xem hòm ôm trong tay cười nói: "Còn không biết Tiểu Thư thần thần bí bí cho em là cái gì vậy nữa." Nói xong liền lấy ngón tay đẩy ra da thú cột trên hòm, liền dễ dàng mở hòm ra.
"Này, đây là." Vừa mở hòm ra, Gina liền hơi hơi trừng mắt to, kinh ngạc ra tiếng.
Carmen cõng Gina trên lưng cho dù trợn trừng mắt cũng không không tới, liền có vẻ nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy, Liễu Thư còn có thể đưa em cái gì kỳ quái gì hay sao."
Gina hoàn hồn, khóe miệng là vểnh lên không dấu được, vỗ vỗ đầu Carmen, giọng điệu có chút nhẹ nhàng: "Thứ kỳ quái thì đến nỗi, nhưng mà cũng là một trân bảo."
Vừa nói như vậy Carmen liền cũng kỳ quái, có thể bị Gina nói như vậy xem ra thật là thứ tốt, vì thế liền truy vấn: "Rốt cuộc là cái gì hả, xem ra em thực thích."
Đại thúc Buck cũng bị hấp dẫn, thoáng bay gần chút, vừa rồi ông không thấy rõ ràng, lúc này sẽ vô giúp vui: "Tiểu Thư đứa nhỏ này cũng không biết cho con kinh hỉ gì, cao hứng như vậy."
"Là Hồng Anh quả." Gina mở hòm ra, cho đại thúc Buck nhìn thoáng qua, sau đó lại cúi người lung lay sáp lên ở trước mắt Carmen một chút, thế này mới mĩ mãn thu lại, ngón tay vuốt ve hòm, trong lòng liền cảm thấy ấm áp nồng đậm: "Thực thật không ngờ Tiểu Thư thế nhưng có thể có Hồng Anh quả, nhưng lại đưa nó cho em, thật sự là thật cám ơn cậu ấy."
Kathy mang thai, đó là một đại hỷ sự, nhưng đồng thời mọi người đã nghĩ, bình thường thú nhân giống cái ký khế ước đều ở tại nhiều năm sau mới có thể có ấu tể, đương nhiên, Liễu Thư chỉ do là cái ngoài ý muốn.
Mà Kathy đã có thai ở một năm sau, trong đó không ngoài liên quan tới việc cô nàng đã ăn Hồng Anh quả đâu, chúng giống cái ngay cả biết được cũng chỉ có thể hâm mộ, thoáng mang điểm ghen tị nho nhỏ, đương nhiên Gina cũng là một người trong đó.

Vốn cũng nghĩ đến mình phải đợi nhiều năm sau mới có thể có đứa nhỏ cùng Carmen, nhưng hiện tại có Hồng Anh quả này, nói vậy nhiều nhất qua một năm mình cũng có thể có tiểu ấu tể đi, vừa nghĩ đến vậy, ý mừng trên mặt cho dù thế nào cũng dừng không được, tay cũng theo bản năng xoa lên bụng mình, cả mặt đầy vui vẻ.
Đầu tiên lộ ra ý mừng chính là đại thúc Buck, Hồng Anh quả ông làm sao không biết tác dụng thần kỳ chứ, nghĩ đến mình rất nhanh có thể ôm cháu nội trong lòng, mồm rộng kéo quả thực là thấy răng không thấy mắt, phỉa nói đại thúc Buck thực sự ưu sầu, con trai lớn lại không đáng yêu, nghĩ đến lập tức sẽ có tiểu báo mềm mại, một lòng đều mềm mụp, ừ, ấu tể gì đó mới là đáng yêu nhất, trưởng thành sẽ không đáng yêu nữa.
Carmen bay rất bình thường, đương nhiên nếu có thể nhìn hắn ở ngay mặt mà nói sẽ phát hiện hắn có vẻ mặt mặt lạnh tê liệt hạng nhất lúc này kéo miệng cười quả thực giống như một ngốc tử, bên cạnh có Dực Báo tộc khác cách hắn có vẻ gần nhìn thấy của dạng ngốc của hắn, một đám đều liếc qua khinh bỉ, vừa rồi đều nghe được bọn họ đối thoại, họ đều có vẻ có chút hâm mộ đây.
——
"Tiểu Hỏa lần này làm không tệ, quên đi, đành bỏ qua sự kiện mi cùng Tiểu Bạch gặp rắc rối." Về nhà Liễu Thư rất là khích lệ Tiểu Hỏa một phen, lúc này đây có thể kịp lúc tặng Hồng Anh quả đi cũng rất là không dễ dàng.
Hồng Anh quả vốn còn chưa chín sớm như vậy, chẳng qua sự kiện Gina đều phải đi không đợi người, may mà Tiểu Hỏa là thân thú bầu bạn Hồng Anh quả, hai bên gắn bó tương tồn luôn có loại liên hệ đặc thù, lúc này không chín cũng phải chín, nhanh đuổi chậm đuổi mới tại một khắc cuối cùng tới kịp.

Trở về cũng liền bỏ qua không đề cập tới chuyện Tiểu Bạch cùng Tiểu Hỏa một khi cao hứng sơ sẩy mang theo hai tiểu bao tử ra bộ lạc, hơn nữa chuẩn bị bữa cơm tối khao một phen ăn ngon.
Dưới tâm tình tốt cũng liền đến buổi tối, Allen đều khôi phục trí nhớ tự nhiên hai người cũng không cần phân phòng ngủ, vì thế hai tiểu bao tử đã bị dời ra khỏi phòng ngủ chính, sớm sẽ không còn phúc lợi tốt cùng nhau ngủ với ma ma .
Hai ngày đầu nhóm tiểu tử rất không thích ứng, đã làm xong chuyện nửa đêm vụng trộm chạy tới, Liễu Thư vừa thấy vậy liền đau lòng, ôm hai đứa nhỏ để lại trên giường, vì thế chính là một nhà bốn miệng cùng ngủ chung, nhưng một ngày thì hoàn hảo Allen cảm giác cũng rất tốt, hai ngày
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.