Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 264: Chương Và Tiết




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhìn đến tình huống hậu viện mới làm cho Liễu Thư kinh ngạc đến ngây người, gần như, không đúng hẳn là chỉ cần từng nhà trong bộ lạc có dưỡng thú hẳn là đều ở đây đi.
Chuồng thú nhà mình mở ra, toàn bộ không gian bên trong bị chật ních, bên ngoài một ổ lại một ổ, thế nhưng hiếm khi không có một con nào tranh cãi ầm ĩ.
Vỗ vỗ đầu xác định này không phải ảo giác, Liễu Thư phản ứng trước tiên chính là xoay người đi kêu người lại đây lĩnh thú về nhà.
"Chít chít." Tiểu Bạch không biết từ góc nào nhảy ra, vừa ra tới liền vọt lên trên người Liễu Thư, người sau vội tiếp được, kinh ngạc nói: "Tiểu Bạch nhóc đây là chạy đi đâu, thật bẩn." Cũng không phải sao, toàn thân lông trắng của Tiểu Bạch đều sắp thành lông đen, bám đầy bụi nếu không phải cô nhớ rõ tiếng kêu của nó không chừng còn sẽ nhận sai đấy.
"Chít chít." Tiểu Bạch thật ủy khuất, nhưng nói không nên lời, chính là vung móng vuốt mà kêu to, đầu nhỏ còn không ngừng sáp tới trên người Liễu Thư, đáng tiếc chủ nhân tỏ vẻ cô thực ghét bỏ, hai tay cầm lấy hai cái móng vuốt của nó kéo khoảng cách hai người cách một cánh tay, nghiêm mặt hổ nói: "Ai cho nhóc chạy loạn?"
Tiểu Bạch tiếp tục vung móng vuốt, Liễu Thư đột nhiên như có chút suy nghĩ, quay đầu nhìn một sân thú nhà mình có chút không thể tin nhìn Tiểu Bạch, kinh ngạc há to miệng: "Cái này, hẳn sẽ không phải là nhóc làm cho đi?" Thần thú ơi, chẳng lẽ thánh thú còn có công năng đặc dị này hay sao.
Tựa như là nghe hiểu, Tiểu Bạch không kêu to nữa, đúng vậy đây thật là nó làm, trên người Tiểu Bạch có một nửa huyết mạch thánh thú, thánh thú cũng không chỉ là để kêu lên chơi, thời khắc mấu chốt cũng có thể phát huy tác dụng.
Giác Long tập kích đối với bộ lạc mà nói là một hồi tai nạn, vội vàng ứng chiến đã là khó khăn làm sao có thể chiếu cố được thú dưỡng trong nhà, nghe được thú cầu cứu, đến từ trách nhiệm huyết mạch làm cho nó dẫn đàn thú cùng nhau trốn đi.
Quá trình cũng không gian khổ, nhưng vì trấn an đám thú chưa khai hóa cũng làm cho Tiểu Bạch mất không ít tâm, cho nên nguy cơ rốt cục giải trừ, chủ nhân cũng đã trở lại, lúc này rốt cục có thể yên tâm rồi.
"Cũng khó cho nhóc rồi." Liễu Thư đã có thể khẳng định là Tiểu Bạch gây nên, trong lòng thật ra rất thương tiếc, cũng không ghét bỏ nó trên người bẩn, vuốt đầu khích lệ: "Làm rất tốt, ừm, trở về bồi bổ cho nhóc nhiều chút, nhìn nhóc gầy rồi." Thật sự gầy, vừa rồi vừa ôm đều cảm giác nhẹ, cũng hiếm khi làm cho quả cầu thịt này gầy thân thành công.
"Thật sự ít nhiều nhờ nó." Thời điểm Kathy bị gọi tới lĩnh thú nhà mình còn có loại cảm giác không tin, đợi khi đến trong nhà Liễu Thư cũng giống như người trước là thẳng trừng mắt, sau đó vô cùng hiếm lạ ôm Tiểu Bạch tẩy sạch không ngừng hôn: "Tớ còn tưởng rằng tớ dưỡng đều đã chết rồi, làm tớ đau lòng." Bộ lạc đều hủy gần hết, đám thú lúc ấy thật sự mặc kệ ở nhà có thể sống mới là lạ, cuối cùng là bảo lưu lại một ít lương thực dự trữ, thú nhân được thông báo đến lĩnh người người đều có một loại cảm giác kinh hỉ, ánh mắt nhìn Tiểu Bạch đó phải nói là thật nhu hòa, đều tỏ vẻ về sau nhất định phải khao đã cho Tiểu Bạch thật tốt.
Vì thế một đoạn thời gian sau Tiểu Bạch mới gầy chút thì thể trọng tăng lên thẳng tắp.
Trong nháy mắt một tháng trôi qua, bộ lạc cũng trừ bỏ phòng ở không có biện pháp khôi phục đã bắt đầu đi vào quỹ đạo, phòng ở không bị phá hủy thì ở trong phòng, bị hủy liền chuyển vào sơn động trước kia trụ, cũng không phát sinh ai ăn đói mặc rách cái gì, thú nhân bị thương đang chậm rãi khôi phục, người chung quanh cũng bắt đầu cười cười nói nói, tựa như đã che giấu bi thương.
Lotter Leila một tháng này đã xảy ra biến hóa rất lớn, thời gian duy trì thú hình cũng càng ngày càng dài, hơn nữa còn càng ổn định, hai tiểu tử kia đã muốn mọc răng, lượng cơm ăn cũng càng lúc càng lớn.
Liễu Thư đã chuẩn bị cho bọn nó cai sữa, đứa nhỏ thú nhân chính là phát dục nhanh hơn đứa nhỏ nhân loại bình thường, cô muốn tùy cơ ứng biến, nếu không biết còn đến hỏi Eva, tuy rằng cũng nhìn Lỗ Cách lớn lên, nhưng rốt cuộc không toàn tâm toàn ý coi chừng.
Trải qua một hồi biến cố, phòng ngự bộ lạc càng thêm nặng, cũng không biết các thú nhân từ nơi này đào được thực vật, đây là một loại thực vật phòng bị, bên ngoài mọc đầy gai nhọn, nhìn có chút giống cây mận, nhưng lợi hại hơn mận gai, triền quấn vòng quanh còn có dây leo.
Nếu bình thường có thú xâm nhập sẽ trực tiếp bị loại thực vật này treo cổ, gai nhọn đều cắm vào trong cơ thể thú, quả thực chết không thể chết hơn.

Liễu Thư xem qua thú nhân làm thí nghiệm, đối với thực vật này còn rất sợ, thực lo lắng có thể là con dao hai lưỡi hay không.
Nhưng mà điểm ấy rất nhanh đã bị phủ quyết, thực vật này được gọi là dây mây tử vong, xem như một loại BOOS giới thực vật, chỉ có điều nhược điểm của nó đã bị nắm giữ, bởi vì chúng nó sợ ngứa 囧!
Sợ ngứa, nếu thật sự không cẩn thận bị cuốn lấy, chỉ cần cào một cái trên dây mây gần như là run buông ngươi ra, lấy loại
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.