Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 256: Uy lực




Editor: ChieuNinh_dd.
"Sander?" Gian nan nhẫn nhịn cơn đau nơi ngực, Chris nhìn nhìn Sander giúp đỡ mình, còn có Giác Long còn đang ôm đầu tru lên, thật là rất ngoài ý muốn, Giác Long này... Nga không đúng, lúc này hắn mới nhìn rõ, nơi con Giác Long này ôm đó là đầu, rõ ràng là trong ánh mắt không biết khi nào thì bị bắn trúng một mũi tên sắc nhọn, lúc này ánh mắt bị bắn thủng thống khổ làm cho Giác Long điên cuồng tru lên, tứ chi bắt đầu quay cuồng không ngừng.
"Không nghĩ tới cung tiễn này dùng tốt như vậy." Sander cũng bất ngờ, vừa rồi đại thúc Chris có thể nói là hung hiểm vạn phần, khoảng cách cách xa nhau khá xa hắn nhất thời không còn cách nào, theo bản năng liền giơ cung tiễn này lên, giương cung cài tên đưa mắt liền bắn qua. Lúc ấy cũng không nghĩ nhiều, trong lòng chỉ nhớ an nguy của đại thúc Chris, thật không ngờ ngay cả chính xác cũng chưa cẩn thận ngắm, thế nhưng ngoài ý muốn bắn trúng một con mắt Giác Long.
Vừa rồi Giác Long cúi đầu với Chris, mũi tên chỉ ngang trời mà đến Phốc xuy bắn đi vào, máu đỏ tươi liền càng phun như nước suối khắp mọi nơi, mà đại thúc Chris ở phía dưới tự nhiên là bị giội đầy đầu đầy mặt, vươn đầu lưỡi liếm liếm vết máu trên mặt, Giác Long là thuộc tính nóng, ngay cả huyết dịch đều là nóng hôi hổi.
"Không thể để cho nó lại tiếp tục phát cuồng, lên, thừa dịp nó bệnh muốn mệnh nó." Đại thúc Chris kinh nghiệm đối địch là phong phú, mắt thấy con mắt Giác Long bị thương tứ chi múa loạn, bởi vì đau đớn cuồn cuộn không ngừng, hình thể cực đại, lực phá hoại cường đại, tầng tuyết phủ chung quanh trên mặt đất đều bị lật ra, lộ ra bùn đất đen đen, cây cối lại ngổng ngang bừa bộn ngã đầy đất.
Giác Long tuy rằng bị thương, nhưng mà trong phát cuồng nó có đôi khi càng nguy hiểm, sau khi nghỉ ngơi ngắn ngủi đại thúc Chris thấy thương thế tốt hơn rất nhiều, không để ý cái khác trước liền thú hóa nghênh đón. Sander cản trở ngăn không được lắc đầu nửa thú hóa bay lên trên không, tung bay ở giữa không trung, nhìn Chris dây dưa cùng con Giác Long phát cuồng, cung tiễn trong tay lại một lần nữa kéo thành trăng tròn, lúc này đây mục tiêu luôn luôn tại di động, nhưng mà lại cố định đối với một con mắt khác của nó. Hắn xem như hiểu được, Giác Long địa phương khác thì rất cường ngạnh, thật sự muốn dùng cung tiễn còn không nhất định hữu hiệu, nhưng mà nó luôn có nhược điểm, ví dụ như nói tử huyệt của nó là ba tấc dưới gáy, lại có chính là tròng mắt yếu ớt trên đầu.

Chris dù sao đã bị thương, thể lực của hắn cũng không thể duy trì hắn đối chiến bao lâu, nhưng mà thú nhân phối hợp với nhau là tương đương không kém, bên này hắn nghênh địch, bên kia Sander liền biết ý tứ của hắn, giương cung cài tên chỉ chờ mong lại một kích liền đến, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú vào phiến chiến trường, ánh mắt không chớp một cái.
"Sander." Nhìn đến một lỗ hổng, đại thúc Chris một mình cái lắc tránh đi móng vuốt vung tới đây, lúc này đau đớn đã qua đi chút, Giác Long khôi phục lý trí nổi trận lôi đình, giương nanh múa vuốt liền đánh tới, nhưng mà hiển nhiên phẫn nộ lại làm cho ý nghĩ của nó không quá thanh tỉnh. Một cái cơ hội tốt như vậy Sander vẫn chờ đợi như phục kích con mồi làm sao có thể sẽ bỏ qua đây, ngón tay nắm đầu tên buông lỏng, tiễn rời cánh cung mà đi, ở trong tuyết lớn mờ mịt cuồn cuộn nổi lên một khí xoáy tụ, bay thẳng đến con mắt phiếm hồng.
Vèo...
Cách mũi tên đen huyền gần trong gang tấc, Giác Long đã ăn qua một lần thiệt thòi nên thực kiêng kị thứ nho nhỏ này, vung móng vuốt liền muốn trốn, vì thế nghiêng người một cái muốn tách rời khỏi một kích này. Nhưng mà Chris vẫn chú ý nó làm sao có thể cho nó cơ hội này, gượng chống một góc bị đuôi Giác Long quét đến bị thương, cứng rắn ngăn trở động tác này của nó, đáng tiếc tên vẫn trật, Chris ngã vào tuyết nội tràn đầy tiếc hận, nhưng mà ngay sau đó liền ngây ngẩn cả người. Trước đó Giác Long còn điên cuồng táo bạo lúc này vẫn không nhúc nhích đứng lại tại chỗ, loại tương phản này làm cho người ta muốn bỏ qua cũng khó.
Ầm vang... Giác Long khổng lồ nghiêng ngã xuống đất, mạnh mẽ đập mặt đất ra một cái hố, bởi vậy có thể thấy được thể trọng.

Đại thúc Chris khẽ nhếch miệng, gian nan đứng lên nhìn về phía Sander, đi tới hắn, đưa tay chỉ chỉ hắn lại chỉ chỉ Giác Long chết trên đất không có một hơi thở, nửa ngày mới nha nha nói: "Của con chính xác không sai, một tên liền trúng bắn tử huyệt rồi, không tệ không tệ."
Sander dở khóc dở cười, xấu hổ vò đầu nói: "Chú Chris con vốn là muốn bắn một con mắt khác của nó, ai ngờ đến nó vừa né, ngài lại ngăn cản không nghĩ qua liền bắn trúng." Quay đầu lại nhìn Giác Long, tử huyệt ba tấc dưới gáy của nó đang cắm một mũi tên, hắn thật là vô tâm nha.
Mặc kệ cố tình hay vô ý, Sander dựa vào hai mũi tên liền đánh ngã một con Giác Long đây là sự thật, trong lúc nhất thời phấn chấn lòng người, mọi người xoa tay đều lấy tới cung tiễn, thú nhân khí lực lớn cũng không cần kỹ xảo bắn tên gì, dùng sức bắn tới trước cũng được. Ngay từ đầu Giác Long cũng thật là luống cuống tay chân bị kiểu vũ khí mới đánh cho trở tay không kịp, nhưng lực lượng kém cũng là cực lớn, trên người Giác Long mình đồng da sắt gần như trừ bỏ nanh vuốt thú nhân cũng không thể thương hại nó cụ thể, chỉ duy hai nhược điểm chính là mắt cùng tử huyệt. Nhưng một lần hai lần có thể bắn trúng đó là bởi vì chúng nó không có phòng bị, đợi sau khi có ý thức nguy cơ, thú nhân lại đã không còn ưu thế. May mà tộc trưởng chỉ huy có lực phối hợp tiến hành, liền như đại thúc Chris và Sander, một người phụ trách hấp dẫn Giác Long, một người khác xem xét chuẩn cơ hội thầm bắn tên trộm, trong lúc nhất thời thật ra sức chiến đấu thăng cấp một đoạn thật lớn, lại giết chết vài con Giác Long.
Oanh... Giác Long bên này mất lực, Giác Long đầu lĩnh vẫn thờ ơ lạnh nhạt rốt cuộc bình tĩnh không được, hoạt động tứ chi cồng kềnh của nó đạp tới phía trước, đồng thời giơ cổ lên phát ra tiếng kêu kì quái, đây là ngôn ngữ trao đổi giữa Giác Long. Vừa rồi nhóm giác long bị cung tiễn bức bách chật vật không chịu nổi lúc này được nó vừa rống giống như tìm được tổ chức, bắt đầu dần dần tiến hành công kích đâu vào đấy, vài thú nhân cũng bắt đầu chống đỡ không nổi, từ vong đang gia tăng. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@
"Khụ khụ, nái thứ chết tiệt này." Gaia hung hăng phun ra một búng nước máu về phía mặt đất, chân của hắn bị thương, hơn nữa thương không nhẹ thực khả năng gãy xương.

"Con không cần lộn xộn, con băng bó một chút cho chú." Đại thúc Buck từ bắt đầu đến bây giờ dựa vào thân hình linh hoạt cũng không chịu nhiều thương, nhìn bộ dạng Gaia, vội vàng muốn bó chân cho hắn một chút.
"Không cần, hiện tại con không thể lui ra phía sau." Gaia thực kiên quyết cự tuyệt Buck giúp, ánh mắt hung ác gắt gao nhìn chằm chằm đầu lĩnh Giác Long, ánh  mắt hơi tránh, đột nhiên nói: "Con nghĩ con biết đàn súc sinh này vì sao sẽ phát động tập kích lúc này đây."
Buck bị cự tuyệt cũng không để ý, loại thời điểm này xác thực không phải thời cơ tốt dưỡng thương, nhưng mà cho dù như thế hắn vẫn là điều chỉnh xương cốt bị gãy của Gaia, ít nhất đừng cho bị lệch, nói cách khác sẽ càng nghiêm trọng. Nếu tuổi còn trẻ thì chân bị hỏng rồi, đối thú nhân mà nói đả kích quá lớn, đang bận việc, mạnh mẽ nghe Gaia nói, sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn con Giác Long đầu lĩnh, sắc mặt hơi đổi.
"Con là nói tại ngày trao đổi trên đường trở về giết chết con Giác Long nhỏ kia?" Hắn muốn nghe Carmen bọn họ từng nói trải qua lần đó, gặp một con Giác Long nhỏ vừa trưởng thành, vốn Oman mang đội đang tìm kiếm, không nghĩ tới lại làm cho Phách Nhĩ cùng Allen bọn họ giành trước gặp phải, vì thế chiến đấu một phen, Noah giết chết con Giác Long nhỏ đó.
"Con nhớ rõ bộ dạng con Giác Long đó, bộ dạng chúng nó rất giống, con nghĩ hẳn là đứa nhỏ của con mẫu Giác Long đầu lĩnh này, càng mới có thể sẽ là thủ lĩnh đàn Giác Long mai này, ha ha, không nghĩ tới giết con Giác Long nhỏ thế nhưng còn bắt giết thủ lĩnh tương lai của bọn nó, ha ha... khụ khụ khụ..." Gaia là cao hứng muốn cười, nhưng mà lại đau, một con Giác Long thủ lĩnh đổi lấy tính mạng tộc nhân, không biết rốt cuộc có đáng giá hay không.
"Con chậm một chút..." Đại thúc Buck thở dài, cái này không có đúng sai, thú nhân và Giác Long chính là thiên địch, không thể bởi vì giết nó, đợi báo thù đến đây mới hối hận, bọn họ không hối hận, đối với thiên địch chính là muốn tử chiến đến chết. Diendan~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d

Lực uy hiếp của cung tiễn càng ngày càng yếu, cuối cùng ngoại vi bộ lạc đã ngăn không được, tộc trưởng không thể không hạ lệnh thú nhân lui lại trong vòng bộ lạc, không phải không nghĩ dẫn Giác Long tới địa phương khác, thiên địch bọn họ cũng không phải vật ngốc không có linh trí, bộ lạc ở đây bọn họ thế nào cũng không cách nào thành công dẫn chúng nó đi.
Trong vòng bộ lạc, Gina vội vội vàng vàng lấy tới gân thú mà cung bắn ra đang cần, sau đó mọi người đồng loạt động thủ bắt đầu chế tác, cung bắn ra vốn là làm tốt, khiếm khuyết duy nhất chính là Lực đàn hồi chính yếu, gân thú vừa đến mọi người luống cuống tay chân.
"Tộc trưởng bọn họ rút lui về phía sau, nhất định là ngăn không được rồi." Mia đứng ở trên nóc nhà nhìn, đột nhiên sắc mặt thay đổi, môi đều run run lên, cô nhìn thấy bộ dáng Giác Long đáng ghê tởm, thật là dọa hỏng cô rồi, lúc này đây không giống với lần trước, thật là sinh mệnh đã bị uy hiếp.
Liễu Thư ngẩng đầu nhìn phương xa một chút, khẽ cắn môi lớn tiếng nói: "Trước đừng hoảng hốt, mọi người đều chuẩn bị tốt cung bắn ra (cung đàn hồi), hai người một tổ, cài tên thiết kế, hình thể Giác Long to lớn như vậy mục tiêu chúng ta cần phải nhìn chuẩn." Nói xong mượn cọc gỗ vừa rồi gọt nhọn động tác lên, cọc gỗ thô dài, cũng không phải dễ phóng như vậy giống cái thân thể yếu chỉ có thể hai người, Gina vừa thấy vội vàng đi tới hỗ trợ.
"Lui về phía sau, thối lui trong vòng đến bộ lạc, mọi người thực hành tập hợp chiến đấu." Tộc trưởng lớn tiếng chỉ huy thú nhân chiến đấu, hiện tại chỉ có thể lui về sau, thối lui đến trong bộ lạc mượn các loại trở ngại, hy vọng có thể lại chặn lại một chút đàn Giác Long hung mãnh thế tới rào rạt.
Hết chương 61_Q3.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.