Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 213: Trở về




Editor: ChieuNinh_dd.
Đối với có thể gặp được Allen bọn họ ở trong này, thật sự làm cho đám người Oman kinh hỉ dị thường, cái này cuối cùng là an tâm, mọi người đã trở lại, hơn nữa toàn bộ đều bình an không tổn hao gì, lúc này nghe Abby nói chuyện, ánh mắt bọn họ cuối cùng là chuyển dời đến thi thể Giác Long đã sắp bị đốt thành than đen, sau đó biểu tình nghiêm túc lên.
"Kỳ thực cũng không để mọi người nói, con Giác Long này chúng ta truy tung vài ngày, không nghĩ tới nó sẽ ngăn lại mọi người."
"Cái gì? Các anh truy tung?" Vạn vạn lần thật không ngờ Oman bọn họ thế nhưng gặp được con Giác Long này còn sớm hơn bọn hắn, hơn nữa còn tìm kiếm thật lâu như vậy, nhất thời Allen nói: "Tốc độ của các anh cũng quá chậm, thế nào lâu như vậy mới tìm được."
Oman bất đắc dĩ cười lắc đầu: "Con Giác Long này là lạc đàn, lúc ấy chúng ta liền phát hiện, hơn nữa cố ý dẫn nó tới nơi thật hẻo lánh, như vậy là có thể an toàn săn bắt nó, chỉ là không nghĩ tới mấy ngày hôm trước hạ xuống mấy trận mưa, mùi của nó bị nhạt đi, chúng ta trong lúc nhất thời thì đã đánh mất dấu của nó. Hôm nay mới có chút dấu vết, chỉ là thật không ngờ vừa qua khỏi liền nhìn thấy khói lửa bên này, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, không nghĩ lại là mọi người."
Nói lên cái này Oman cũng thổn thức: "Vốn còn sợ nó cứ vậy chạy mất, thế nhưng đụng vào trong tay mọi người, coi như là nên được." Nói xong liền cười ha ha, vỗ bả vai các huynh đệ, vungtay nói: "Đi một chút, chúng ta chạy nhanh chút, cuối cùng người trong bộ lạc chờ đợi được mọi người trở về rồi."
Nghĩ đến lập tức là có thể về nhà, mọi người cũng nhất thời quên luôn Giác Long, hôm nay coi như là có chút gặt hái rồi, vừa rồi còn lo lắng nhiều đồ như vậy mang về không hết, lúc này Oman dẫn theo vài người lại đây, cái này cuối cùng là có thêm cu li, cười hì hì mà vô cùng da mặt dày đều chuyển xuống gánh nặng trên người mình, phải yêu đồng bào chứ.
Hai mươi mấy thú nhân giương cánh bay lượn, trận cảnh này coi như là đồ sộ, bởi vì có thêm thành viên gia nhập, mọi người nói chuyện đều vui đùa ầm ĩ, nhất là mấy người rơi lại phía sau, mấy người đại thúc Chris, Phách Nhĩ, Allen, Oman đều dẫn đường ở phía trước, đồng thời nói cho nhau tin tức hai phương gần đây.
"Oman còn không nói cho anh, em sắp làm a ba." Vui thích qua đi, Allen liền nói ra chuyện trọng yếu nhất này, vừa lên tiếng thì tươi cười cũng khỏi nói có bao nhiêu choáng váng, nhưng mà so với hắn càng há hốc mồm là Oman, chỉ thấy miệng hổ của hắn khẽ nhếch, rất có điểm không thể tin được, thì thào: "Này, nhanh như vậy?" Không phải chứ.

"Hắc hắc, là thật, Tiểu Thư của em có ấu tể, hai tháng rồi." Ngẫm lại nếu không lâu sau, chuyện thực tiểu bảo bối sẽ đến, Allen thú nhân lòng cứng rắn, cũng trở nên mềm mại không thôi, cảm nhận được người trên lưng, một gương mặt hổ còn kém chút cười thành cái gì.
"Được, rất tốt." Oman nhận cũng nhanh, nháy mắt kinh ngạc sau chính là mười hai vạn phần cao hứng, cao hứng đến cánh cũng quạt nhiều hơn hai cái, thô cổ họng khoái lạc nói: "Lúc trước Eva cũng là thời điểm từ ngày trao đổi trở về hoài thượng, ha ha, không nghĩ tới chúng ta dĩ nhiên là giống nhau." Thật là rất cao hứng.
"..." Chúng thú nhân, giống cái, Có cái gì thật là cao hứng chứ, còn hí hửng, hừ, bọn họ mới không thừa nhận hâm mộ ghen tị hận đâu, không có mặt mũi.
Oman một chút cũng không bận tâm cảm thụ nhóm đồng bào, tiếp tục bới ra: "Ừ, tính như vậy, hai tháng là ngày vừa mới rời khỏi bộ lạc, Allen em rất tốt, thật sự rất tốt." Vừa về liền một tặng một, hắn làm anh trai miễn bàn có bao nhiêu khoái hoạt, trong nhà phải sinh con trai tăng khẩu, thật là việc vui liên tục.
Chúng thú nhân yên lặng nghe theo, lại bắt đầu phun tào, chưa có nàng dâu thì mắt đều đỏ lên, nhớ đến bọn họ đều lớn lên cùng Allen, người ta chẳng những có bạn lữ, lập tức cả đứa nhỏ cũng sắp có, bọn họ hiện tại ngay cả bạn lữ ở đâu cũng không biết, không chừng phải đánh quang côn cả đời đây, ngẫm lại thì lòng chua xót.
Mà có bạn lữ thì đang tự hỏi, nhanh trở về xem một chút, không chừng trước khi đi đêm đó ra sức, tiểu bảo bảo đã ở trong bụng cũng không chừng, ngẫm lại liền kích động, bọn họ cũng muốn làm cha.
Có lẽ là nhà gần ngay trước mắt, cũng hoặc là đến trong phạm vi bộ lạc, trong lúc này cũng không có dã thú hung mãnh đến chặn đường, kỳ thực ở trong mắt Liễu Thư, chủ yếu là đội ngũ các cô rất cường đại, nhóm mãnh thú cũng thực thức thời, đối cường ta nhược hay là thôi đi.
Vì thế hơn hai mươi thú nhân trong đội ngũ này không có lực cản toàn lực phi hành, tốc độ rất nhanh, mắt thấy bộ lạc gần đây, cảm xúc mọi người cũng tăng vọt lên, nhất là nhóm giống cái đã bắt đầu ôm đoàn líu ríu bắt nói chuyện, nếu không phải là đang ở trên lưng, thú nhân quả thực chính mở tiệc trà.

"Tiểu Thư sau khi trở về tớ cũng muốn dưỡng tiểu thú." Kathy cũng muốn dưỡng, trong khoảng thời gian này Abby thực sự vất vả, cô cảm thấy mình phải chiếu cố thật tốt trong nhà, Liễu Thư làm thực không sai, nghĩ đến có qua có lại: "Hiện tại cậu thực không thuận tiện, tiểu thú nhà cậu thì tớ đều chăm sóc cho cậu, vừa vặn cậu ở một bên dạy tớ, tớ luyện tập."
"Thì ra là tìm luyện tập." Liếc mắt một cái, nhưng Liễu Thư vẫn gật gật đầu: "Có thể, nhưng mà cậu cũng không thể ba ngày đánh cá hai ngày phơi nắng, dưỡng tiểu thú thì nhất định phải dưỡng cho tốt, đừng dưỡng dưỡng thì lại ném qua một bên." ChieuNinh:{\|}!@#$ &^* D^d^l^q^d
"Tớ là hạng người như vậy sao?" Kathy thực bất mãn, sao lại nghĩ cô như vậy chứ, nhưng mà đảo ánh mắt qua, có vẻ ánh mắt của mọi người nhìn cô đều thực ý vị thâm trường, nhất thời thẹn quá thành giận, vì thế lại là một trận nước miếng, vui đùa ầm ĩ cười đùa không ngừng, cho dù là thú nhân nghiêm túc, khóe miệng đều nứt ra rồi.
"Mia tớ còn nợ cậu tiểu thú." Đã sớm nói muốn cho Mia mấy con tiểu thú, nhưng mà cô ấy cứ không cần, hơn nữa lúc ấy thú lắm lông cũng không sinh ra, còn chim thầm thì đều là công, muốn tìm mẫu chim non còn không biết tìm ở đâu, gà lông xanh thì có, nhưng mà một tổ, ừm, không biết thú thú giới có thể sinh sản cùng ổ hay không, có lẽ xảy ra dị dạng đi.
"Của tớ không vội." Mia một chút cũng không thèm để ý, chim thầm thì vốn là cô tặng Liễu Thư, còn muốn trở về này nọ, vội vàng xua tay: "Nói rồi, không cần sẽ không cần, trở về tớ cũng muốn dưỡng, tự tớ đi bắt."
"Anh bắt giúp em." Không cần nghĩ ngợi, Noah một ngụm liền nói ra, thanh âm còn không nhỏ, đợi mọi người ngay ngắn nhìn lại, rất tốt, thú nhân, còn có giống cái trên lưng thú nhân mặt đều đỏ lên, ực, tuy rằng vẻ mặt hổ của Noah bị mao lông chắn, nhưng mà ánh mắt lóe ra bất định, vẫn có thể nhìn ra thú nhân đây là thẹn thùng, aizz, tiểu thú đẹp trai thật ngây thơ.
"Ai cần anh chứ." Mia uốn éo kéo tay, từ trong lỗ mũi hừ nhẹ một tiếng, rất là kiêu ngạo.

Tròng mắt chuyển vòng vo, Tháp Tháp cười hì hì một cách tinh quái nói: "Không cần vậy đưa tớ đi, tớ cũng muốn dưỡng."
"Thế nào cái gì đều là cậu, ngồi cẩn thận vào." Elsa dọc theo đường đi đều nhanh thành bà quản gia, quản không phải người khác, chính là Tháp Tháp, tiểu giống cái lớn lên nhỏ nhắn xinh xắn, lá gan cũng nhỏ, nhưng cũng có tính châm chích. Liễu Thư tỏ vẻ Tháp Tháp điển hình có chút bạo ngược gia đình, gặp được người khác thì sợ, nhìn đến chuyện tốt của Mia cùng Noah, thú vị không có việc gì liền đùa một chút, quả thực tâm tính tiểu hài tử.
Rốt cục nhìn thấy cửa lớn bộ lạc quen thuộc, là do cửa ngoài do cự thạch cao lớn xây mà thành, làm thành tường thành hình dạng thành lũy, phạm vi rất dài cách mỗi đoạn khoảng cách sẽ thiết trí một không gian nhỏ nhìn xa giống như tháp. Đây là thời điểm thú nhân phòng thủ bộ lạc nghỉ ngơi dùng, rất xa chỉ có thể nhìn thấy bộ dáng đại khái, nhưng mà bóng người đang di động vẫn làm cho bọn họ thoáng kích động, lập tức liền muốn gặp mặt, thật tình rất gì kia.
"A a a, bọn họ đã trở lại." Người còn chưa tới, người quan sát đã sớm thấy cũng nhiệt tình tăng vọt, ngửa mặt lên trời rống to ra tiếng, thanh âm đó thánh thót, lực xuyên thấu rất mạnh, thật khó là hình người còn có thể kêu lớn như vậy, cũng không sợ kêu rách yết hầu.
"Rống..." Vì đáp lại, hơn hai mươi thú nhân trăm miệng một lời hổ gầm đi ra, trường hợp, cảnh tượng đó, quả thực làm cho Liễu Thư hận không thể chụp chết bọn họ, kêu cũng không nhắc trước một cái, dọa cô nhảy dựng, không biết như vậy đối với thai nhi không tốt sao? Phải dưỡng thai à.
Tin tức Liễu Thư bọn họ trở về nháy mắt truyền khắp toàn bộ bộ lạc, mặc kệ là đang làm việc ở ngoài hay là may vá ở nhà, đều đang nghe đến thanh liền ngay ngắn chạy đi ra. Trong đó chạy nhanh nhất chính là giống cái người nhà thú nhân lần này cùng đi bộ lạc Dực Xà, mà trong đó cũng bao gồm Eva, đừng nhìn cô nàng vóc người nhỏ, tốc độ chạy cũng không chậm, càng miễn bàn cô còn ôm Lỗ Cách.
"Đã trở lại, rốt cục thì đã trở lại rồi." Trong miệng thì thào, Eva không biết trong lòng rất cao hứng, hai tháng, trước kia không biết, nhưng mà trong lúc nhất thời giống cái có thể nói chuyện tán gẫu đều đi hết, cô quả thực là gấp hỏng rồi. May mà chăm sóc nhà mình, nhà Liễu Thư, chạy hai nơi, vừa phải chiếu cố Lỗ Cách, vừa phải nhìn chuồng thú của Liễu Thư, cô bận mới không tịch mịch dày vò. Đương nhiên trọng yếu nhất là Oman bồi cô, nhưng mấy ngày hôm trước Oman cũng đi ra ngoài, lòng của cô còn kém không đòi theo, hiện tại cuối cùng là hòa hoãn lại.
Từ ngày trao đổi trở về, nhìn nhìn lại trên lưng một đám thú nhân tràn đầy đồ đạc, mọi người đều rất cao hứng không cần nói, giữa bầu trời các thú nhân thực thích bay ngay giữa không trung chuyển động một lát, thế này mới từ trên quảng trường chậm rãi hạ cánh xuống.
Ở trên cao nhìn xuống, Liễu Thư nhìn bộ lạc theo Người động núi dần dần chuyển biến thành bộ dáng Thôn xóm, vui mừng không thôi, trong rừng cây xanh biếc từng ngôi từng ngôi nhà ở mọc lên như nấm, làm cho cô có loại cảm giác thời gian rối loạn, nhất là đó một mảnh thổ địa quy hoạch luống luống chỉnh tề, còn có màu xanh giăng đầy, cô ngửi thấy được hơi thở thu hoạch.
"Xem như đã trở lại." Tộc trưởng nhìn thấy nhi tử, kích động không thôi liền, tiến lên nghênh đón, chỉ là bạn lữ nhà mình tốc độ quá nhanh, sớm nhào lên ôm nhi tử mắt nước mắt lưng tròng, ông thân là tộc trưởng thật sự thực ngượng ngùng tranh cùng bạn lữ, do dự nửa ngày liền nghẹn ra những lời này.

"A ba, chúng ta may mắn không làm nhục mệnh." Phách Nhĩ cười sáng lạn, trở lại chỉ vào thú nhân cùng nhau trở về, có người đang ba chân bốn cẳng hỗ trợ dỡ xuống đồ trên lưng thú nhân, hắn cười kiêu ngạo: "Đây đều là chúng ta trao đổi được." ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ D^d^l^q^d
Tộc trưởng sớm liền chú ý tới hết thảy, hiện tại nghe xong một lần, cảm giác lại chân thật rất nhiều, cho tới bây giờ, từ thật lâu phía trước, bộ lạc Dực Hổ đều chưa từng gặt hái thu hoạch qua như vậy, mỗi khi ngày trao đổi đều là có chút ảm đạm trở về, lúc này đây, quả nhiên là kinh hỉ đầy tim.
"Các con, vất vả." Tộc trưởng Lôi Đức cường ngạnh, lúc này cũng nhịn không được có chút nghẹn ngào, nhưng chỉ lộ ra giọng mũi đi, nhìn trên mặt vẫn là thực nghiêm túc uy nghiêm như bình thường, ông chuyển nhìn về phía Liễu Thư cùng Allen bên này: "Lần này ít nhiều có Tiểu Thư." Ông làm sao mà không biết, bộ lạc nay là ai công lao lớn nhất.
"Tộc trưởng ngài đừng nói như vậy, con là người bộ lạc Dực Hổ, tự nhiên hẳn là như thế, chỉ là..." Cắn cắn môi, Liễu Thư có chút xin lỗi: "Dệt thuật chúng ta muốn, vẫn không có được đầy đủ." Cô cũng không rõ lắm khung dệt, mình có thể làm ra được hay không, lúc này mới chột dạ.
"Ha ha, có sao đâu." Tộc trưởng Lôi Đức một chút cũng không ngại, vung tay lớn như quạt hương bồ, cười nói: "Lần này có thể như thế chúng ta đã thực thỏa mãn, lòng tham nữa sẽ không đúng rồi, dệt thuật không cần cũng thế, dù sao chúng ta cũng không có tơ tằm, sẽ không nuôi tằm." Tộc trưởng nhìn rất thoáng.
"Tộc trưởng." Đại thúc Chris chen chúc lại, đối mặt với tộc trưởng hắn cuối cùng không phải là mặt rất nghiêm túc bày mặt tê liệt: "Tiểu Thư chính là nói không có đầy đủ được dệt thuật, nhưng mà chúng ta cũng có thu hoạch khác, cầm đồ gốm trao đổi cùng bộ lạc Dực Xà, nhưng mà dệt thuật của bọn hắn, là tách ra, cái khung rất lớn thực sự phức tạp, chúng ta không mang trở lại, nhưng mà Tiểu Thư đã vẽ ra sơ đồ khung dệt, nói vậy chính con bé có cân nhắc."
Đại thúc Chris trật tự rõ ràng nói một lần chuyện trải qua, tộc trưởng cũng đã nghe hiểu, lúc này giật mình: "Thì ra là thế à." Tiếp theo có tràn đầy khen ngợi nhìn Liễu Thư: "Chris thừa nhận khen ngợi con, Tiểu Thư con rất tốt."
Liễu Thư thực sự ngạc nhiên, dọc theo đường đi tiếp xúc cùng đại thúc Chris cũng không nhiều, không nghĩ tới đại thúc quan sát cô rất rất tỉ mỉ, hơn nữa ra vẻ đối với cô thực có tin tưởng có thể làm ra dệt thuật, cô đột nhiên thực 囧. Chẳng lẽ vương bát chi khí của nhân vật chính trong truyền thuyết xuất hiện ở trên người cô, có vẻ cũng không đúng đi, cô là nữ phải có tác dụng thôi, không muốn thu tiểu đệ.
Hết chương 18_Q3.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.