Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 204: Thiếu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Sữa dê này hương vị rất nặng, Tiểu Thư cậu nói có thể khử mùi? Dùng cái gì?" Sữa này là Tháp Tháp vắt được, nhưng mà đám người Gina đã ở bên cạnh hỗ trợ, sữa dê này nhìn thì hoàn hảo, để sát vào một cỗ mùi vị thật sự là làm cho lần mấy người đầu tiên ngửi được, thiếu chút nữa bịt mũi chạy lấy người, may là nhịn xuống.
"Các cậu còn phản ứng lớn như vậy à?" Xem bộ dạng bọn họ nhíu mày ghét bỏ, Liễu Thư vui, cười không thôi, lấy tay chỉ hai người, nhíu mày nói: "Lần trước tớ còn nói qua cùng người Thiên Lang tộc khử mùi như thế nào, thế nào, không tin à."
"Tin tưởng tin tưởng." Tháp Tháp miệng nói tin tưởng, trong ánh mắt lại tràn đầy ý cười: "Cậu nói chúng ta không nhớ kỹ, cậu liền làm cho chúng ta xem một chút đi."
"Được rồi." Alice nhìn hai người thích giỡn cũng vui vẻ, nhưng mà hiện tại Liễu Thư không thể so với họ, cũng không dám làm cho cô mệt, vội đánh nhịp nói: "Tớ đang muốn học đây, Tiểu Tthư cậu nói cho tớ biết nên làm thế nào đi, lần trước tớ nhớ rõ cần dùng gừng có phải hay không?"
"Tớ đang muốn nấu sữa uống." Khoát tay, Liễu Thư cũng không nguyện ngay cả chút chuyện nhỏ ấy đều bị tước đoạt, vội vàng khẩn thiết nói: "Tớ làm được, hoài đứa nhỏ cũng không phải sinh bệnh, vận động nhiều hơn mới có thể đều tốt cho bọn nhỏ."
Lão nhân gia đều nói mông nở dễ sinh, nơi này khoa học kỹ thuật y học cũng không phát triển, mổ bụng sinh nở cũng không có tiền lệ, tự giác mông mình không phải rất lớn, Liễu Thư hiện tại liền bắt đầu lo lắng mình sinh đứa nhỏ có thể gì gì đó hay không.

Cái khác không biết, nhưng hoạt động nho nhỏ đối phụ nữ có thai đứa nhỏ đều tốt, còn có trợ giúp sinh sản, một điều này đã phổ biến ai cũng biết.
Alice năn nỉ không được, hơn nữa hiện tại bụng Liễu Thư cũng chưa nổi lên, trên mặt cảm giác còn chưa đánh sâu vào thị giác, cho nên thấy hình như cũng không có việc gì, gian nan gật gật đầu, theo bản năng nhìn xem phía sau Liễu Thư, sau đó thanh âm đều đè thấp: "Allen nhà cậu đâu?"
Bộ dạng Alice làm cho Liễu Thư hơi hơi 囧, tuy rằng Allen từ lúc có ý thức làm cha, ở phương diện nào đó bắt đầu nghịch chuyển, nhưng cậu cũng không đến mức như thế đi, nhưng mà ngẫm lại cũng xác thực dường như có chút, khụ khụ, cái này tạm thời không đề cập tới.
Liễu Thư che giấu một chút xấu hổ trên mặt, không thèm để ý cười nói: "Yên tâm đi, không có việc gì, Allen nghe tớ, vừa rồi tớ ở bên ngoài trông thấy thứ tốt, kêu anh ấy giúp tớ đi hái xuống, trước mặc kệ anh ấy, đi chúng ta cùng đi nấu sữa đi, cũng cho các cậu được nếm thử vị tươi mới này."
Mọi người cùng nhau nấu, đây thật là cái tươi mới, bưng một bình sữa dê, ba người đậy kín nắp chuẩn bị trở về nấu sữa, ra lều vừa vặn gặp Allen sãi bước lớn đi tới, Alice và Tháp Tháp liếc nhau, đột nhiên cảm thấy có chút chột dạ, nhưng mà lại vừa nghĩ bọn họ lại không làm gì, chột dạ cái gì chứ.
"Tiểu Thư, em cần." Vừa rồi Allen vốn là tới đây cùng Liễu Thư, nhưng mà thời điểm đi ngang qua bụi cỏ xanh biếc vừa vặn trông thấy bó hoa, Liễu Thư để cho Allen đi hái, mà nơi đó không hề ít gai, hái được phải mất một phen công phu, sợ Liễu Thư nóng liền vội kêu cô đi trước, hiện tại vừa vặn hoa hái xuống mang lại đây.
"Hoa này trắng như tuyết khó coi." Tháp Tháp còn nhỏ, tuổi mới trưởng thành, còn có chút nhõng nhẽo tiểu nữ nhi, giống cái đều thích hoa hoa cỏ cỏ, nhưng mà phần lớn đều là thích cái loại đỏ bừng, mắt thấy Allen nâng tới đây một bó hoa trắng, nhịn không được nên nói.
Liễu Thư cũng có chút im lặng, thú nhân nhà mình cô rốt cuộc nên nói như thế nào mới tốt đây, kêu hắn hái hoa, hắn liền thật là hái hoa, một bó lớn như hoa cô dâu ngay cả một mảnh lá cây cũng không có, cũng khó trách Tháp Tháp không xem trọng, cô thực sự ghét bỏ, hoa tươi cần có lá cây phụ trợ có biết hay không nha.
"Không, không thích." Thú nhân đều suy sụp, cầm hoa thật là đưa cũng không phải, không đưa cũng không phải.
Ánh mắt sắc bén nhìn đến vết máu trên cánh tay thú nhân, rất cạn, nói vết máu cũng không thỏa đáng, chính là vết đỏ thôi, nghĩ tới hoa bên kia rất nhiều gai, nhất định là thời điểm hái hoa không cẩn thận bị rạch lên, có chút đau lòng, cũng không nhẫn lại nói cái gì.
Được rồi, dù sao hoa này, cũng không phải đơn thuần lấy để ngắm thưởng thức.
"Thích, em tin tưởng mọi người đều sẽ thích." Ánh mắt bắn phá hai người, ánh mắt sắc bén cong thành nguyệt nha.
"Đúng đúng đúng, chúng ta đều rất thích." Vừa rồi Tháp Tháp Alice còn tỏ vẻ không quá thích, vội gật đầu không ngừng, bộ dáng đó chỉ có thể dùng hai chữ biểu đạt —— chân chó!
Bình tĩnh thu hồi tầm mắt, tiếp nhận bó hoa cúi đầu ngửi một chút, âm thầm thở dài một phen, tuy rằng bó hoa này Allen biến thành bộ dáng không dễ nhìn như vậy, nhưng mà không thể phủ nhận, hoa nhài thật sự rất thơm.

Nhìn thế này, Liễu Thư đột nhiên nhớ tới hoa sơn chi (dành dành), trước kia chính là lấy hai loại hoa này trộn vào nhau, không có biện pháp, ai kêu bộ dạng chúng nó lớn lên giống như đồng bào huynh đệ chứ.
Alice Tháp Tháp ở phía sau còn kém không có ôm đầu khóc rống, vừa rồi Liễu Thư bắn tầm mắt tới đây quá sắc bén, uy hiếp chói lọi, quả nhiên, đều biến thành xấu rồi, uy hiếp gì đó là ghét nhất, hoa vốn đã khó coi rồi, khẩu thị tâm phi mới không phải là các cô.
"Thật may nơi này rất nhiều hoa, anh lại đi hái được không?" Allen cười vô cùng không rụt rè, một thú nhân trẻ tuổi đầy hứa hẹn tốt lành liều mạng cứng rắn
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.