Editor: ChieuNinh_dd.
Ăn xong điểm tâm tất nhiên là Allen phải bắt đầu đi làm việc, còn Liễu Thư thì lại ở nhà vệ sinh quét tước còn có phải chăm sóc cái ăn cho lương thực dự trữ ở hậu viện. Cô cười tủm tỉm nhìn đám lương thực dự trữ tiểu thú chim nhỏ vui thích ăn uống, trong lòng yên lặng nói, ăn đi, ăn đi, ăn nhiều một chút lớn lên nhanh một chút...
Làm xong những việc này, Liễu Thư đi tới gian phòng để đó không dùng mà nhất nhất cẩn thận chuyển năm món đồ gốm ngày hôm qua làm đi ra ngoài. Có lẽ là ngày hôm qua đất sét được nhào nặn khá tốt, năm món vật nhỏ cũng không có món nào bị nứt vỡ, Liễu Thư vui mừng không thôi, xoay trái xoay phải vây quanh nhìn lại càng khó dằn nổi muốn chuẩn bị nung đốt.
Vốn tưởng rằng Kathy sẽ đi tới hơi trễ một chút, nhưng sự thật chứng minh cô gái nhỏ này thật đúng là nóng vội nhớ thương. Liễu Thư mới vừa chuẩn bị phòng bếp cho tốt, đều chuyển mấy món đồ gốm tiến vào, thì cô nàng tới cửa lớn giọng kêu hai tiếng rồi trực tiếp đi đến gian phòng ngày hôm qua hong đồ gốm, một lát sau lại hấp tấp chạy đến phòng bếp.
"Quả nhiên ở đây, vừa rồi mình đi xem không thấy còn rất khẩn trương đây?" Lau mồ hôi vì chạy vội vàng mà tuôn ra, Kathy cười ngốc hề hề, làm cho Liễu Thư đặc biệt không nói gì, đây là trong nhà cô có được không, có cái gì mà phải khẩn trương.
Kathy cũng mặc kệ Liễu Thư nghĩ gì trong lòng, trước tiên bỏ qua cô lập tức ngồi xổm trước phôi bùn đặt bên cạnh, giọng điệu là không dừng được ý mừng: "Không có một cái nào bị hỏng, nhất định có thể nung tốt." Tối hôm qua trở về đã làm cho cô thật kích động một phen, lúc này mới sáng sớm lùa vội cơm sáng rồi nhanh chóng chạy tới, cũng may không có làm cho cô thất vọng.
"Hy vọng là vậy." Liễu Thư cũng không có ôm mười phần tin tưởng, cô cũng còn đang tìm tòi thôi, nếu thành công tất nhiên thật là vui mừng lớn nếu thất bại, kỳ vọng đừng quá cao cũng rất tốt.
Nếu Kathy đã tới, như vậy nung đốt tự nhiên cũng có thể bắt đầu, cô kêu gọi Kathy còn nhìn không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào phôi bùn nói: "Mau tới đây giúp mình."
Biết là muốn nung đốt, Kathy đồng ý ngay, lúc này vui vẻ đi qua, dáng vẻ để cho Liễu Thư dùng sức sai khiến, làm cô nhìn mà buồn cười. Hai người hợp lực nâng nồi đá trên bếp lò xuống dưới, Liễu Thư đã sớm nghĩ xong, chính là dùng bếp lò đến nung gốm. Nếu mai này có thể thì không chừng còn phải làm cái bếp nhỏ chuyên môn nung chế ở trong sân nữa, nhưng mà thật sự đến lúc đó mà nói, tộc trưởng nhất định sẽ cảm thấy rất hứng thú với cái này, không chừng mọi người hợp tác nung cùng một chỗ kìa, đương nhiên hiện tại mặc kệ mấy cái đó.
Liễu Thư đặc biệt lót cỏ cây thật dày trong lòng bếp lò, đều là dễ thiêu mà chịu đốt nóng, lót một tầng thật dày. Lúc này hai người mới thật cẩn thận bỏ năm món phôi bùn vào, làm xong hết thảy Liễu Thư còn dùng mấy tảng đá to lấp thật kín cửa lò. Dù sao có ống khói bay hơi, lửa đừng tán ra là tốt rồi, như vậy cũng coi như bước đầu thành công, chỉ chờ châm lửa.
Nhóm lửa ở phía dưới, nhìn ngọn lửa nuốt hết cỏ cây dày đó, hiện tại trừ bỏ thêm củi lửa thì không còn chuyện gì, duy nhất phải trông coi chính là duy trì nhiệt độ cao. Nói cách khác là không ngừng thêm củi tăng lửa, cái này thì không khó vì củi lửa còn nhiều, không đủ thì kéo mấy khúc củi khô trong rừng cây trở về là được, thêm củi thêm lửa thì hai người cô và Kathy thay phiên nhau cũng coi như giảm bớt công việc thể lực này.
Hai người cứ như vậy một người ngồi nhìn lửa, thỉnh thoảng bỏ thêm củi lửa vào, một người khác thừa lúc này nghỉ ngơi một chút hoặc là làm việc khác, hoặc là hai người nói chuyện phiếm dù sao là giết thời gian, nói này nói kia thời gian cũng cứ trôi qua như vậy, hai người cũng không thấy gian nan, ngược lại còn hưng trí bừng bừng. ChieuNinh~dien~dan~D^d^l^q^d
"Tiểu Thư chúng ta phải đốt lửa này tới khi nào vậy?" Tuy rằng không vất vả, nhưng mà nhìn như vậy thực sự mệt người, Kathy lau mặt, hai mắt thiết tha nhìn hơi nóng bốc lên từ khe hở tảng đá, trong lòng vẫn là rất chờ mong.
"Lúc này thì lâu, ít nhất phải một ngày, hơn nữa cho dù tắt lửa cũng phải để nguội hơn nửa ngày, tính tính thì đêm nay hẳn là sẽ có kết quả." Liễu Thư còn thật sự tính thời gian một phen, mới ra cái đáp án tốt nhất này, nhưng mà cái này hiển nhiên là không thể làm cho Kathy vừa lòng.
"Không phải chứ." Mặt cũng chảy dài xuống dưới, Kathy chu miệng: "Thời gian dài như vậy sao, vậy chẳng phải là cả ngày nay đều phải nhóm lửa."
"Đúng vậy." Lau mồ hôi bị hun hóng mà tuôn ra, Liễu Thư gật gật đầu: "Cho nên nói nung gốm chẳng những là một công việc kỹ thuật còn là công việc hố cha mệt nhọc." Không phải nói chứ, chỉ trơ trọi ngồi ở bên đống lửa luôn nhìn lửa đốt, đã đủ khiến cho người ta rầu rĩ rồi.
Kathy cũng không biết cái gì kêu là "Kỹ thuật" còn có "Hố cha", nhưng không trở ngại cô hiểu được đây là chuyện không có biện pháp. Kỳ thực ngẫm lại cũng đúng, thứ tốt chính là hiếm có như vậy, vừa nghĩ thông như vậy rồi thì cũng thổi lên một phần lực, cố gắng ôm mang củi lửa ở bên ngoài trở về, đồng thời cách một đoạn thời gian thì thay thế cho Liễu Thư. Thật ra lửa cũng không cần nhìn chăm chăm không được rời mắt, lò cao làm cho nó đốt, hai người còn có thể làm nhiều thêm chút chuyện khác, ví dụ như giặt sạch lông của thú nhiều lông Liễu Thư cắt xuống.
Công việc đã muốn làm từ sớm, nhưng mà cho tới nay chuyện trong bộ lạc trong nhà đều có vẻ nhiều, con người ta một khi bận bịu lên thì cái gì cũng quên. Nếu không mấy gói to mao lông cũng không phải là để trong nhà kho lâu như vậy tới hôm nay mới được nhớ tới mà muốn tẩy rửa, tổng cộng có mấy gói to cũng không khó giặt sạch, huống chi bây giờ còn có xà phòng nữa. Tìm hai chậu gỗ to Liễu Thư và Kathy một người một cái ngồi ở dưới mái hiên mà ra sức chà xát giặt tẩy. Thời điểm làm phòng bếp cũng có làm mái hiên, ngồi ở đây còn có thể nhìn được bếp lò, vừa vặn còn canh lửa.
"Ai nha cái này không được, mình phải làm ra một cái bàn giặt." Đang ra sức gặt tẩy Liễu Thư thở gấp một hơi, nâng tay lau mồ hôi trên trán rồi kêu lên.
Lại nói tiếp, trong ngày thường giặt quần áo cũng chỉ vài cái như vậy, thời điểm không có việc gì Liễu Thư dùng xà phòng ngâm một hồi, sau đó tùy tay xoa xoa thì giặt sạch. Hôm nay lông thú cũng là không có cách nào khác, lại nói tiếp cái này không nhiều lắm nhưng giặt tẩy cũng không ít, hai người lấy tay chà xát ngay từ đầu cũng hoàn hảo, hiện tại, tay chà xát cũng mỏi, lúc này làm cho cô nhớ tới chỗ tốt của máy giặt rồi. Nhưng mà hiển nhiên ý tưởng này là tốt đẹp, không có máy giặt vậy cũng có thể tìm cách tiếp theo, là cái bàn giặt. Ở nông thôn gia đình nhà ai mà không có một cái, tuyệt đối là vật chà xát tốt nhất của người nông dân.
"Cái bàn giặt là cái gì?" Kathy cũng quá mức mệt mỏi, nhưng mà vẫn tò mò nghe được từ mới mẻ này.
"Chà xát giặt quần áo, rất đơn giản chính là dùng một tấm ván gỗ ở trên mặt làm một từng cái giống như răng cưa rãnh lõm, những thứ đó dùng chà xát giặt quần áo rất tốt, cũng có chỗ dùng tuyệt vời khác..." Cái khác này Liễu Thư nháy mắt nói đặc biệt ý vị thâm trường. Lại nói từ trước các nữ nhân yêu nhất câu nói đầu tiên là "XXX nhà của ngươi không nghe lời, thì để hắn về nhà quỳ cái bàn giặt" đây chính là vật tốt cho hình phạt riêng, trăm ngàn năm lưu truyền không ngừng. Khụ khụ, Liễu Thư tự nhận là nhà mình vẫn không cần dùng đến, nhưng mà, những người khác, thôi không cần cô suy nghĩ linh tinh.
"Diệu dụng?" Phải nói là Kathy rất mẫn cảm, thật sự là phản ứng theo bản năng, nhưng mà sau khi lại nhìn thấy Liễu Thư tươi cười có thâm ý khác, đột nhiên nổi lên hứng thú, tiến lên đang muốn hỏi, rốt cuộc "Diệu dụng" ra sao, nhưng mà Liễu Thư vẫn không nói, đặc biệt quấy nhiễu làm cô ngứa ngáy cả ruột gan, lại càng vô cớ gây rối. ChieuNinh~dien~dan~D^d^l^q^d
Mắt thấy nhử cũng đã đủ rồi, lúc này Liễu Thư mới vội ho một tiếng tiến lên dán lỗ tai của cô nàng nhỏ giọng nói ra, Kathy cẩn thận nghe mà ánh mắt càng trừng càng lớn, đồng thời cũng càng ngày càng sáng.
"Cái kia... Đã biết đi, kỳ thực mình cảm thấy được cái này ngự phu rất tốt." Còn không phải sao, roi da gì đó, không phải là ngự tỷ thì không dùng được, muốn ngự phu chúng ta lui mà làm tiến dùng bàn chà giặt quần áo là cũng có thể. Nhưng mà, sâu trong lòng lại cảm thấy thú nhân rất không tệ, cũng không cần lại dạy dỗ nhiều hơn, Liễu Thư là thuần túy nổi lên hứng thú tà ác.
Chỉ là cô thì không xem ra gì, nhưng có người lại để bụng, Kathy vỗ hai tay, ánh mắt sáng trưng, Liễu Thư nhìn mà phải lui ra sau, hơi có chút ấp úng nói: "Sao, thế nào, không thích cũng được..." Không cần, giữ lại giặt quần áo cũng tốt nha.
"Thích, rất thích." Vẻ mặt ý mừng muốn che cũng không che giấu được: "Không nghĩ tới còn có bàn giặt quần áo dùng tốt như vậy, ha ha, Abby con hàng này có đôi khi cũng là thiếu giáo huấn, để cho mình đánh thì mình còn không hạ thủ được đâu, hiện tại tốt rồi, thú nhân da dày thịt béo cho dù quỳ có lâu cũng không sao cả, thật sự là thật cám ơn cậu Tiểu Thư."
"... Cảm ơn, không cần cảm ơn." Hy vọng về sau Abby trăm ngàn lần đừng biết biện pháp này là cô dạy ra, nhìn Kathy cười như ánh nắng tươi sáng, đột nhiên cô cảm thấy thật lạnh thật lạnh, quả nhiên người không thể nhìn tướng mạo sao? Cầu xin Thần thú tha thứ... 囧!
Abby đang xây tường đột nhiên cả người không chịu khống chế mà rùng mình một cái, đánh ra một cái hắt xì đột ngột mà vang dội, thiếu chút nữa một cái chớp mắt mà rớt từ trên tường xuống, may mắn thân hình ổn được nhanh.
"Đây là làm sao vậy, phản ứng lớn như vậy?" Có thú nhân trêu đùa: "Chứ không phải là tiểu giống cái nhà cậu nhớ thương cậu đi."
"Đi chết đi." Ném qua một tảng đá, nhưng mà hiển nhiên không nhắm, hơn nữa người ta tránh né tự nhiên là không đập trúng người, Abby liếc mắt khinh bỉ đi qua: "Hâm mộ tớ không cần quá trực tiếp."
Nhìn vẻ đắc ý của hắn, thú nhân khác nhìn mà đặc biệt khó chịu, có bạn lữ rất giỏi, thật ái ân đằm thắm nhanh héo—— thật độc ~ 囧.
Hi hi ha ha náo loạn vài câu, Abby vuốt cằm nhớ lại mình vừa rồi, nghĩ tới nghĩ lui nghĩ không ra, thì cũng quăng một chút cảm giác rét lạnh trong lòng ra sau đầu mà chuyên tâm làm tường, ừm, ở trước mặt bạn lữ thì cái gì cũng là mây bay ~
Bên này Liễu Thư âm chà xát chà xát nghĩ tới mai này Abby sẽ bị Kathy sửa trị thế nào, cảm thấy có chút áy náy. Nhưng mà ngẫm lại ngày mình khế ước con hàng đó e sợ cho thiên hạ không loạn còn đặc biệt yêu cầu chọn một cái tiên thú siêu lớn, cô tuyệt đối sẽ không nói vẫn còn nhớ đến cái thù vặt này đến bây giờ, hừ hừ, áy náy cái gì biến mất trong sưng mù. Có lẽ là tình thú đấy.
Vì thế mai này trong bộ lạc có thể thỉnh thoảng nghe được một tiếng sư tử Hà Đông rống "Abby đêm nay anh không được ngủ trên giường, quỳ bàn giặt đồ cho em". Thú nhân đáng thương, tương lai cứ như vậy mà định ra rồi, A Di Đà Phật!
Hiện tại muốn có bàn chà giặt đồ là không có khả năng, thật sự muốn thực hiện cũng là chuyện phiền toái, hiện tại Liễu Thư và Kathy cũng không đi được, cái này chỉ có thể đẩy về sau. Cho tới trưa hai người đều giặt tẩy xong mấy gói to lông thú, lắp một cái giá phơi rồi phơi nắng ở trong sân. Sau khi phơi nắng khô rồi, Liễu Thư lại cất vào, đợi sau này có thời gian lại làm vài thứ tốt, nhưng mà dù sao không phải hiện tại.
Hết chương 56_Q2.