Editor: ChieuNinh_dd.
Liễu Thư đúng là cũng hơi sợ hai cái càng lớn đo đỏ đó, thời điểm câu trở về cũng là thật cẩn thận thả vào trong thùng nước. Hiện tại có Allen làm giúp thì tự nhiên là vạn phần vừa lòng, ôm cánh tay hắn vội vàng gật đầu: "Được, em sẽ chờ anh quay lại, nhưng mà vặn mấy cái càng cũng đừng bỏ đi, chiên qua một chút vẫn ăn rất ngon." Có thể làm đồ ăn vặt mà gặm.
Hiện tại hai người đã là một nhà nên cũng càng ngày càng thân mật, cảm tình cũng tự nhiên càng thêm hòa hợp, Allen rất thích giúp Liễu Thư làm việc, như vậy thì hắn biết bản thân mình được tin cậy ỷ lại, cũng làm cho hắn càng thêm thương thêm đau lòng bạn lữ của mình, nhìn cô xoay người đi lấy chậu chứa càng tôm thì cũng bắt đầu động thủ vặn càng đi.
Cuối cùng Liễu Thư cảm thấy làm mấy thứ này ở trong phòng bếp sẽ khiến cho khắp nơi đều là mùi không dễ ngửi, may mà thừa dịp sắc trời còn sáng hai người xách hơn phân nửa thùng tôm hùm đi ra ngoài ở phía sau viện làm. Nếu muốn bẻ càng tôm hùm như vậy thì cái đầu cũng cùng làm đi. Đương nhiên đầu tôm này là không có ai ăn, Liễu Thư trực tiếp ném vào trong chuồng cho chim thầm thì, mấy tiểu tử kia ăn được thứ tươi mới, lông cánh cũng không bị cắt vỗ lên vui vẻ. Mấy con hơi kém một chút cũng không đánh lên, dưới tình huống vẫn nhìn thức ăn giống như rất nhiều mới không có dẫn phát đầu rơi máu chảy.
Mấy con tôm hùm đó rốt cuộc là chưa có lớn hẳn, nhưng mà cái đầu đã rất lớn, nhất là thời điểm cặp càng đỏ rực vung lên phải nói là uy vũ, quả thực không hổ là "binh tôm". Liễu Thư cũng không có vội vàng tiến lên giúp đỡ, cô sợ cái càng kẹp mình, mà Allen cũng không nỡ, chỉ để cho cô bưng khay đứng ở bên cạnh nhìn.
"Anh phải cẩn thận một chút." Trước kia cô từng bị tôm hùm kẹp qua, cũng may tôm hùm đó có cái càng nhỏ nên cũng không quá đau, nhưng vẫn để lại cho cô bóng ma nhỏ. Hiện tại nhìn xem mấy tôm hùm này có cái càng to lớn sắc bén như vậy nào có đạo lý không lo lắng, mắt cũng nhìn chằm chằm, sợ Allen không cẩn thận một cái là bị kẹp rồi.
Nghiêng đầu hướng về phía bạn lữ bên cạnh cười cười, nhìn cô bộ dáng thanh tú xinh xắn một đôi mắt sâu, thì tiến tới gần môi ấm áp khẽ hôn một cái lên trên mặt cô. Cũng chỉ là vừa chạm vào đã rời đi, nhưng cho dù như thế vẫn là làm cho Liễu Thư sửng sốt một chút. Cũng không phải vì hắn động tác như thế, mà là con mèo bự nhà mình vẫn luôn rất thẹn thùng, nhất là thời điểm đối diện với cô chung quy cảm giác sẽ có chút không dám đụng vào nhiều lắm, hôm nay có thể tiến bộ một bước như thế thật không dễ dàng. Nếu như vậy cô cũng không mất hứng, cô đảo tròng mắt tại thời điểm thú nhân hơi hơi đỏ mặt quay đầu đi thì tiến tới lên khẽ cắn một cái ở trên mặt kiên nghị của hắn.
"Đáp lễ ha ha..." Cô nói xong thì đứng dậy lấy mấy cái đầu tôm ném vào trong chuồng, nhìn mấy con tiểu thú truy đuổi kêu rầm rì.
Vuốt mặt bị cắn, Allen sửng sốt một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, chẳng qua không một chút rối rắm vì mình rõ ràng chính là hôn một cái, lại nhận được hồi báo là một cái cắn, ngược lại cả trái tim đều tan ra, ấm áp, ôm trái tim nhỏ đang nhảy lên vui vẻ rộn ràng mà vặn bẻ càng và đầu tôm.
Cuối cùng tôm được xử lý sạch sẽ và rửa sạch có tràn đầy một cái chậu to, tuyệt đối là đủ ăn, tất cả càng tôm đỏ rực càng không cần phải nói. Ngẫm lại tôm hùm mỹ vị thì Liễu Thư khống chế không được nước miếng trào ra trong miệng, lập tức cũng quản không được nhiều lắm mà vội vàng kéo mèo bự nhà mình nhanh trở về nấu cơm, tôm nhỏ đỏ hồng, người ăn ngươi đến đây.
Tôm hùm có nhiều cách chế biến, tự nhiên Liễu Thư là đầu bếp, Allen nhóm lửa lại còn phải hỗ trợ bóc tỏi cắt rau, bộ dáng mười phần là nam nhân tốt trong phòng bếp. Tuy rằng rất muốn hưởng thụ một phen cảm giác mười ngón không dính nước dương xuân, nhưng cô cảm thấy rất không hiện thực đời này cũng không trông cậy vào, nhưng Liễu Thư cũng không thấy thất vọng. Thì ra thế nhưng có một ngày cô sẽ cam nguyện, làm một "bà chủ gia đình".
Tuy rằng gia vị không phải quá đầy đủ nhưng mà thứ cần có đều có, mấy ngày nay cô đúng là một chút cũng không có nhàn rỗi đâu, hái hoa tiêu xuống mấy bao trừ bỏ để lại ăn hằng ngày thì còn lại đều được phơi nắng hong khô đựng riêng trong một cái túi nhỏ da thú bảo tồn, có thể sử dụng bất cứ lúc nào. Cái khác cũng giống như thế, giống hạt tiêu tỏi gì đó thời điểm gặt hái thu hoạch thì cô chuẩn bị bọn nó cho tốt rồi treo ở dưới mái hiên là bảo tồn tốt nhất.
Tối hôm qua câu tôm hùm trở về ngâm một ngày ở trong nước cũng đã sớm phun sạch sẽ chất bẩn trong bụng, huống chi ngay cả đầu cũng đã vặn bỏ. Nồi nóng lại để mỡ vào rồi đổ một mâm to tôm hùm vào trong nồi chiên lên. Liễu Thư không chuẩn bị chỉ làm một món, tôm hùm cũng phải thay đổi đa dạng, cho nên chỉ lấy một phần hai, nhưng mà là một mâm rất đầy.
Tôm hùm vào nồi cần xào không ngừng, lửa phía dưới phải lớn, Liễu Thư cầm nồi xẻng xào không ngừng. Allen nhìn mà động tác bóc tỏi trên tay cũng nhanh hơn, còn có phải rửa gừng lựa hạt tiêu … thủ pháp cũng rất lưu loát, hiển nhiên trong khoảng thời gian này cũng không phải luyện không.
"Gừng hành tỏi cắt khúc, cắt thành mảnh nhỏ biết không?" Vừa chiên xào, Liễu Thư còn không quên chỉ huy. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
"Ừm." Cúi đầu đáp lời một tiếng, trên tay cầm chủy thủ động tác cắt rau đặc biệt có tư thế chuyên nghiệp nhân sĩ, hồi lâu sau Allen bưng cái thớt gỗ đi lên nói: "Nhiều như vậy đủ chưa?"
Liếc mắt một cái, cảm thấy tạm được thì gật gật đầu, vừa vặn lúc này tôm trong nồi cũng được chiên chín tám phần, nên lấy ra. Cô tùy tay lấy cái khay đã chuẩn bị xong từ sớm rồi đổ tôm trong nồi ra, chảo dầu còn thừa vừa vặn xào gia vị, lúc này liền nâng nâng cằm nói: "Đều bỏ mấy thứ đó vào đi, à, đúng rồi lại lấy chút hoa tiêu lại đây, cỡ chừng một hai chục hạt là được."
"Xèo" một tiếng, mùi hành tỏi thơm lừng lại bốc lên, Allen vội vàng lấy hoa tiêu tới, lại đổ đám tôm còn lại vào trong nồi, lại đảo mạnh một phen thuận tiện thêm muối, đợi hoàn toàn chín rồi thì tôm hùm hương cay cứ như vậy ra nồi, bởi vì thả không ít hạt tiêu, cay vị đó dẫn tới nước miếng của người ta không ngừng tràn ra.
"Bưng đến trên bàn đi, em cũng làm phần còn lại." Đưa một mâm tôm tràn đầy cho Allen, Liễu Thư cố gắng nhịn xuống mình nhanh tay muốn nếm trước. Chẳng qua nhìn đến thú nhân cũng là dáng vẻ thực thèm nhỏ dãi, thì cũng đắc ý cười cười, cô lau tay bốc lên một con tôm nhỏ lập tức nhét vào trong miệng mèo bự nhà mình, cười tủm tỉm hỏi: "Thế nào? Ăn ngon không?"
Nói là nói như thế nhưng cô rất có tin tưởng nha.
Nhìn bạn lữ chớp mắt nhìn mình, Allen cười cười, cũng bốc lên một con bỏ vào trong cái miệng nhỏ nhắn thèm ăn không ngừng, sau đó nói câu: "Đầu tiên anh bưng đi qua, rồi sẽ cắt rau."
Nhìn hắn nghiêm trang rời đi Liễu Thư chu miệng, nhưng mà đầu lưỡi nếm được tư vị tôm hùm hương cay tuyệt vời ăn trong miệng rồi thế nhưng còn muốn lại thêm một miếng nữa, chỉ đáng tiếc là thức ăn đều bị bưng đi rồi, chỉ có thể yên lặng chờ đợi, đợi lát nữa "Đại khai sát giới".
Kế tiếp chính là một mâm tôm viên chiên dầu, kỳ thực cái này vốn cũng làm không được, dù sao tôn viên cũng cần nào là bột mì linh tinh, cái này Liễu Thư làm sao có thể có được. Nhưng khi nhìn đến trứng chim hôm kia đến sau núi nhặt được trong hồ cỏ lau thì cũng không còn là vấn đề gì, nếu không có bột mì vậy dùng dịch trứng thay thế đi.
Cái này trước tiên đổ không ít mỡ ở trong nồi, chiên rán chiên rán tự nhiên là muốn nhiều dầu mỡ, trong lúc chờ mỡ nóng, Liễu Thư lưu loát dùng muối ướp chế tôm còn lại, trong đó còn bao gồm một mâm càng tôm.
Lấy năm cái trứng đều trong giỏ ra đánh vỡ vào trong bát, trứng này tương đối lớn, dịch trứng cũng không ít, dùng đũa quấy đều thì mỡ cũng nóng tới, muối ướp một lát cũng chính là vừa vặn tiến tới cái vị như bây giờ. Cô rửa sạch tay rồi dùng đũa gắp tôm ướp kỹ nhúng vào trong dịch trứng bao kỹ một lớp rồi thả vào trong chảo mỡ đang sôi. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
Sau khi Allen tiến vào thì nhìn thấy chính là Liễu Thư ném một tôm viên vào trong nồi rồi sau đó lập tức lui ra phía sau vài bước, thì vội vàng đi tới lo lắng nói: "Đây là làm sao vậy?"
"Ai ai, đừng, đừng tới đây, cẩn thận bị dầu mỡ bắn tung tóe." Vội xua tay để cho Allen đừng đến, cô cũng rất cẩn thận, vừa rồi thời điểm quăng cái thứ nhất không chú ý bắn tung tóe cô không ít bọt dầu, cũng làm cho cô đau một trận nhe răng trợn mắt, hiện tại được giáo huấn thì cách xa, cũng không muốn thú nhân chạy tới bị bắn tung tóe.
Chỉ là làm sao Allen quản mấy thứ này, liền đi tới lôi kéo Liễu Thư lui ra phía sau, tiếp nhận đũa khay trong tay cô không cho cự tuyệt nói: "Em đứng qua một bên để anh là được rồi." Nói xong lời này Liễu Thư chỉ thấy khóe miệng con hàng này lập tức run rẩy hai cái, vừa thấy quả nhiên bọt dầu bắn tung tóe trên thân. Cô thì may mắn vì quần áo mặc trên người có tay áo, thú nhân chính hai cánh tay trần.
"Em có thể, anh bị bắn tung tóe không đau à." Cô không đồng ý mặt nhăn mày nhíu, muốn đi lấy khay, nhưng mà thú nhân cũng không cho, cũng nhíu mày: "Anh da dày thịt béo không sao cả, em thì không được." Ngẫm lại làn da trắng nõn tinh tế của bạn lữ nhà mình thì đau lòng, tuyệt đối là không cho chịu khổ, vừa rồi mình bị dầu bắn tung tóe chỉ đau một chút, cũng không biết cô có đau hay không.
Một đôi mắt nhìn kỹ, chỉ thấy trên tay Liễu Thư có vài cái điểm đỏ còn có trên cổ, thì nhất thời đau lòng, lại không cho cô đi tới phía trước một bước: "Để anh, đừng làm bị thương em nữa, em nói anh đến làm, nhất định làm thật tốt." Nói xong vươn tay cầm tay Liễu Thư, vuốt điểm đỏ trên mặt cô vẻ mặt không được cự tuyệt.
Mắt thấy còn dây dưa một chút thì trời lại tối, tuy rằng có thể đốt đuốc, nhưng dưới tình huống như vậy nấu cơm cô nghĩ không được rồi, rơi vào đường cùng bĩu môi gật đầu: "Được rồi, được rồi, anh mau đi đi, em đói bụng." Cô thật sự đói bụng, nhất là dưới tình huống tôm hùm to ngay tại trước mắt, nước miếng không cần tiền cũng không thể chảy như vậy, biết không?
"Cái này làm đơn giản, dùng đũa gắp nó lăn một vòng ở trong dịch trứng rồi thả vào trong nồi là được, nhớ kỹ dầu này sẽ bắn tung tóe anh cẩn thận một chút." Rốt cuộc là đau lòng, Liễu Thư dặn dò.
Allen thấy mục đích đạt tới cũng cảm thấy mỹ mãn, lộ ra khuôn mặt tươi cười không mảy may úy kỵ liền tiến lên, sau đó chỉ thấy hắn phá lệ lập tức một mâm tôm viên đều lăn vào dịch trứng rồi cho vào nồi. Liễu Thư nhìn mà miệng mếu máo, hình như mình bị so không bằng, nhưng chợt đó là nhà mình, về sau nam nhân tuyệt đối thập nhị tứ hiếu thì cái gì cũng có, chỉ còn lại tràn đầy vui mừng.
"Cũng chiên càng tôm đi." Không thể quên đồ ăn vặt, nhìn hắn đều đang vớt tôm viên lên, nhìn qua càng tôm bên cạnh Liễu Thư vội nói.
Ngoan ngoãn đáp ứng ứng một tiếng, sau khi vớt tôm viên rồi, Allen lại bắt đầu, rán càng tôm giống như vừa rồi.
Hết chương 54_Q2.