Editor: ChieuNinh_dd.
Các thú nhân cất nhà cũng cất ra được kinh nghiệm, chẳng qua Liễu Thư vừa nói như vậy mọi người cân nhắc một hồi cũng hiểu được, lúc này vỗ ngực tỏ vẻ lầu thang này tuyệt đối không có vấn đề. Điều này làm cho Kathy chờ mong mừng đến thấy răng không thấy mắt miệng cũng không ngừng blah blah về sau có gác xép rồi thì nên làm như thế nào thế nào.
Cô bật cười lắc đầu, việc này đã xong rồi cô cũng không ở lâu đang chuẩn bị đi, chào hỏi hai câu vừa hai bước thì dừng lại, kéo Kathy qua một bên.
"Làm sao làm sao?" Không rõ vì sao bị kéo qua, Kathy hai mắt mê mang.
"Mình có lời muốn hỏi cậu." Kéo cô nàng qua một bên, Liễu Thư nói ra suy nghĩ của mình, các thú nhân khác vừa thấy thì cho rằng hai giống cái có gì đó muốn nói riêng với nhau, cái này bọn họ không có hứng thú nên mấy người cười ha ha kề vai sát cánh chào hỏi một tiếng rồi đi làm việc, Abby cũng không ngoại lệ.
Liễu Thư cũng mặc kệ nhiều như vậy, mà là hơi hơi nhíu mi nhìn Kathy: "Mình nhớ rõ lần trước thời điểm Laura và Đạt Nhĩ khế ước cậu đưa hai cái tượng bùn." Cô vẫn còn nhớ đây.
Còn tưởng rằng Liễu Thư muốn nói gì, vừa nghe nói là cái này thì Kathy liền nở nụ cười: "Thế nào, cậu cũng muốn mình nặng tượng bùn à, lần trước nhìn cậu quan tâm như vậy thì mình biết cậu nhất định là thích. Nói đi, muốn cái dạng gì mình nặn cho cậu vài cái chơi đùa." Xoay người lấy tay khoác lên bả vai Liễu Thư, Kathy cười hì hì nói.
Không nói gì co rút khóe miệng, cô không để ý tới con hàng không tiết tháo tự kỷ này, Liễu Thư liếc mắt khinh bỉ mới nói: "Ai quản cậu nặn là cái gì, mình là muốn hỏi cậu bùn cậu nặn tượng là lấy ở đâu làm ra, mình có chỗ cần dùng." Thật sự là có chỗ trọng dụng.
Lần trước Liễu Thư đã chú ý tới vấn đề này, ngay sau khi Kathy lấy tượng bùn ra thì cô phát hiện tình huống. Bởi vì cô phát hiện bùn đất nặn tượng của cô ấy sử dụng là một loại đất dính, cũng có thể gọi là đất sét. Đất sét chế đồ gốm nhu yếu phẩm, cái này có thể không làm cho cô không kích động sao. Nếu như có thể chế ra đồ gốm sớm, nói không chừng văn minh bộ lạc sẽ tiến bộ một mảng lớn. Cho dù là ở trong cuộc sống cũng thay đổi rất nhiều phương tiện huống chi nếu như bộ lạc có đồ gốm cũng tương đương có đặc sản, đến lúc đó đi bộ lạc Dực Báo tộc tin tưởng muốn lấy được thuật dệt cũng không nói chơi, mọi người trao đổi chia sẻ thứ tốt cho nhau.
Hơn nữa có đồ gốm trong cuộc sống thật sự sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, nồi bát muôi bồn đều có thể thay đổi. Cũng không phải nói đồ gỗ làm không tốt, đồ gỗ ở đây làm bát cũng không có gia công đặc thù thời điểm chứa đựng thức ăn gì đó luôn có mùi vị của gỗ. Còn có chính là đồ gỗ dùng làm bát đĩa trường kỳ tiếp xúc nước còn có thể hư thối ăn mòn không chừng sinh ra vật chất tai hại nào đó, nên lại phải thường xuyên thay đổi. Có đôi khi ăn cơm còn có thể ăn phải mẩu vụn gỗ nữa, cho nên có đồ gốm quả thực là một đại thần khí, cái gì cũng giải quyết xong. Diendan~ChieuNinh
Đoạn thời gian trước bận rộn đầu óc choáng váng, thật vất vả cô và Allen cuối cùng khế ước xong, nhưng hơn nửa tháng nay bộ lạc xây cất nhà ở, chuyện gì cũng là bận rộn. Mãi cho tới hôm nay tới đây với Kathy, không biết thế nào trong đầu lại chợt nhớ tới chuyện này xem nhẹ đã lâu, hiện tại mình cũng không bận vậy sao lại không cân nhắc một chút chế tạo đồ gốm xem thế nào.
"Không phải là bùn bình thường sao, mình cứ đào thôi." Kathy một chút cũng không có ý thức được tầm quan trọng của đất sét nên nói chẳng hề để ý, nói xong giống như nghĩ đến cái gì, lập tức liền nở nụ cười, chỉ vào Liễu Thư nói: "Có phải cậu cũng muốn nặn tượng bùn hay không, nói với mình đi, gần đây mình chuẩn bị nặn thêm vài cái đây."
Cái này không chỉ khóe miệng co rút mà ngay cả khóe mắt cũng cùng co rút lại. Cô tức giận nhéo thắt lưng Kathy một chút, nhìn cô nàng cười trốn tránh Liễu Thư nghiêm mặt nói với cô ấy: "Không đùa giỡn với cậu, thật sự hữu dụng với mình, không chừng có là thứ gì đó tốt, nếu như thật sự có thể giống như mình nghĩ mà nói thì cũng là một chuyện tốt đối với bộ lạc chúng ta."
Tế bào não tàn Kathy bị kích lên, nghĩ đến hành động việc làm trước kia của Liễu Thư thì lúc này ánh mắt sáng lên, đó là ánh sáng giống như ngói, hai cái móng vuốt đều kích động lay lấy Liễu Thư vội vàng nói: "Thật sự à, có phải cậu lại nghĩ đến thứ gì tốt hay không, là ăn ngon hay là chơi vui."
Thì ra trong lòng trong mắt con hàng này cũng chỉ có ăn uống chơi đùa, quả thực vẫn không nhìn lầm con hàng này, Liễu Thư bất đắc dĩ ôm trán một cái lại phấn chấn lên, nghiêm trang nói: "Không phải ăn, nhưng tuyệt đối chơi vui." Nháy mắt mấy cái với cô nàng, chơi vui nha, chế tạo đồ gốm chính là nghịch bùn, chúng ta có thể lý giải một chút như vậy. Không phải cậu thực thích chơi đùa bùn sao, cô phúc hắc cười một cái tiếp tục nói: "Đi thôi, nói cho mình tìm đất ở đâu, đầu tiên mình đi nhìn kỹ rồi hẵn nói."
Hiện tại Kathy làm sao bận tâm cái khác, toàn bộ tâm thần đều treo ở chỗ Liễu Thư, vội vàng gật đầu sau đó dễ như trở bàn tay lôi kéo Liễu Thư bỏ đi. Tư thế đó như sợ cô bỏ chạy vậy, cô nhìn vừa bực mình lại vừa buồn cười, thật là một người chỉ cần được chơi được ăn đến điên là được. Liễu Thư yên lặng oán thầm một câu, bước chân cũng đi sát theo sau.
Vị trí đất sét không xa còn ngay ở trong bộ lạc, vị trí có chút hẻo lánh, Liễu Thư không có tới qua bởi vậy vừa qua tới nơi thì cẩn thận nhiều nhìn thêm. Cô phát hiện thổ nhưỡng nơi này thật sự có chút không giống như bùn đất bên ngoài, cô cảm thấy nơi này nhất định phát sinh qua biến hóa địa chất, có lẽ thiên nhiên tai hoạ từng đi qua. Ví dụ như núi lửa sông băng chẳng hạn, ai biết được. Nhưng kỳ quái là rõ ràng cách nhau không xa vì sao chỉ có một khối này đã xảy ra chất biến, đương nhiên, hiện tại cũng không phải là thời điểm chú ý cái này.
"Nha, chính là ở đây, cậu xem mình còn đào cái hố ở chỗ này." Vừa đến mục đích Kathy chạy thẳng đến nơi này, nhìn nhìn chung quanh sau chỉ vào một địa phương nói. Liễu Thư liếc mắt nhìn một cái quả nhiên từng có dấu hiệu bị đào bới, còn có dấu chân trên bùn nữa, không cần nhiều lời khẳng định là vị bên cạnh này để lại.
"Ài, lúc đó vì sao cậu đi tới đây đào đất vậy hả?" Liễu Thư hiếu kỳ nói, chẳng qua cũng là tùy tiện hỏi một câu. Lúc này toàn bộ tâm thần của cô đều tập trung lên đất sét, vừa tiến lên thì đi xem chất lượng đất sét này là như thế nào. Cầm lên một nắm rồi nắn vuốt sờ sờ chà chà xát xát xác thực là đất tốt, miệng nở nụ cười.
Kathy không hiểu những thứ này, nhưng cũng ngồi xổm xuống ra hình ra dáng nhìn xem, nói tới cái này cô nàng nở nụ cười: "Cũng là vận khí, mình vốn cũng không biết nên đưa cái gì cho Laura, muốn nặn tượng bùn nhưng mà từ bùn đào bên ngoài nhào nặn để một hồi thì bẹp ra khó coi. Cuối cùng mình chuẩn bị tìm vài tảng đá xinh đẹp làm trang sức tặng cậu ấy, vì thế mới tới nơi này đào tảng đá."
Nghe thế Liễu Thư nhìn sang chung quanh, quả nhiên nơi này có rất nhiều tảng đá, phần lớn còn đều là đá cuội, cũng khó trách Kathy sẽ tới nơi này. Những tảng đá đó còn rất dễ nhìn, làm trang sức xác thực không tệ. Nếu là trước kia khẳng định cô cũng nghệ thuật một phen mà nhặt lấy rất nhiều trở về cất chứa, hiện tại à, xem nhiều, đều chết lặng, đầu óc ngốc mới đi cất chứa.
"Ha ha, ngày đó mưa rơi, mình lượm tảng đá trở về thì trên giầy đều dính thật nhiều bùn, mình nhất thời rảnh rỗi nên khều bùn xuống dưới nặn vài con hổ nhỏ. Không nghĩ tới thế nhưng đặt một đêm cũng không có vỡ ra, sau đó mình mới không làm trang sức, lại đào chút bùn trở về làm tượng bùn."
Cho nên nói đây đều là vận khí, nếu ngày đó không có mưa rơi Kathy cũng sẽ không mang một chân bùn trở về cũng sẽ không trông thấy bùn rồi muốn nặn tượng bùn, tự nhiên cũng không có hôm nay mình phát hiện bảo bối đất sét này. Cho nên nói bên trong âm u đều có định sẵn, Liễu Thư cảm thấy thật sâu từ lúc xuyên tới đây thì quả thực vận khí của mình tràn đầy, ví dụ điển hình chính là ôm một trung khuyển thuộc tính mèo bự.
"Tiểu Thư, cậu còn không có nói cậu rốt cuộc muốn làm cái gì đâu." Ép buộc cả nửa ngày, Kathy mới nhớ tới đến thế nhưng cao hứng mà đã quên chuyện trọng yếu như vậy, vội vàng hỏi.
"Làm đồ gốm." Dùng sức nắm lấy đất sét, vừa rồi cô nhìn kỹ là một loại đất sét rất tốt, chế tạo đồ gốm tuyệt đối không có vấn đề. Nếu như có đất sét trắng mà nói, còn có thể nung gốm sứ nữa, nhưng mà cái ý tưởng này cũng chỉ là làm cho Liễu Thư tưởng một chút mà thôi, như trước vẫn nên chế tạo ra được đồ gốm rồi nói sau.
"Cái gì là... đồ gốm?" Kathy chẳng hiểu ra sao, đồ gốm cái gì cũng chưa nghe nói qua có được không.
Liễu Thư phản ứng kịp thật áy náy cười cười với cô ấy, ngược lại không vội mà giải thích, chỉ là nói: "Hai ngày trước không phải cậu còn oán giận lúc ăn gì đó bị vướng một mảnh gỗ vụn sao?"
"Đúng vậy." Nói tới cái này Kathy sẽ tức giận, ăn một bữa cơm còn có thể bị vụn gỗ vướng vào coi như là một loại năng lực, nhưng thật sự không thể trách cô, tại chén gỗ dùng không quá bền thôi. Qua vài ngày cô lại phải đổi chén đĩa, thật sự là phiền toái, chén đĩa mới còn phải cẩn thận tẩy rửa nữa, cho dù rửa sạch cũng có hương vị mộc. Mùi này ngửi riêng thì còn tốt nhưng trộn với mùi thức ăn khiến cho người ta rất không thích.
"Đồ gốm theo như lời mình nói chính là đất sét chế thành, nếu như có thể thành công mà nói có thể thay thế chén đĩa bằng gỗ. Những thứ sản phẩm đó chỉ cần không đập bể là có thể dùng thật lâu thật lâu, rất tốt là chứa đựng thức ăn ăn vào cũng sẽ không có vị lạ." Càng nói càng thích, còn chưa có nói động Kathy, bản thân Liễu Thư đã cảm xúc mênh mông một trận trước... 囧!
"Không phải đâu, đây là bùn mà thôi, thực sự tốt như cậu nói vậy sao?" Kathy mới thật sự không quá tin, dù sao chỉ là bùn mà thôi, làm sao để cho người ta tin tưởng được còn có thể làm ra bát đĩa lợi hại như vậy hay không. Nhưng mà thân là fan não tàn nên trong lòng cô nàng vẫn chờ mong, vì thế cũng không nói gì, chờ Liễu Thư đến giải thích cho cô rồi nói sau.
Liễu Thư tự nhiên là không phụ kỳ vọng, chỉ vào đất sét nói: "Làm sao mà không được, giống như cậu nặn tượng bùn vậy, chúng ta tạo đất sét này thành hình dạng bát..."
"Nhưng mà như vậy không phải ăn bùn đầy miệng sao?" Liễu Thư còn chưa nói xong Kathy vội vàng xua tay, vẻ mặt cái này làm sao được làm cho Liễu Thư nhịn không được cười, cười mắng: "Cậu có cần phải ngốc như vậy hay không hả."
Rồi thở dài nói tiếp: "Mình tự nhiên là biết như vậy không được, chúng ta còn có trình tự làm việc cuối cùng, nung."
"Nung?" Hôm nay thật là làm cho cô nàng mở rộng tầm mắt.
"Đúng, nung!" Liễu Thư cười cười nói: "Đợi bùn phôi làm xong sau đó lại đặc biệt nung đốt, đến lúc đó tự nhiên sẽ có ngạc nhiên mừng rỡ."
Ánh mắt Kathy đã trở nên sáng lấp lánh: "Tiểu Thư, chúng ta phải nói việc này cho tộc trưởng sao? Đây chính là chuyện lớn."
"Trước không cần nói với tộc trưởng." Khoát tay, Liễu Thư lắc đầu nói ở dưới ánh mắt khó hiểu của Kathy: "Chuyện này còn chưa có thế nào, mình cũng không biết có được không, hiện tại chúng ta tự mình cân nhắc làm, đợi thành công chế ra đồ gốm rồi nói sau, đến lúc đó cũng có căn cứ. Huống chi hiện tại tộc trưởng Vu y đều bận việc xây cất nhà không nhiều thời gian rỗi như vậy, chúng ta trước hết thí nghiệm một chút đi."
Giải thích này được lòng Kathy, lúc này liền vỗ tay nói: "Tốt tốt, quyết định như vậy định đi, mình cũng muốn tham gia được không."
"Ngươi tự nhiên là được, dù sao đất sét này là cậu phát hiện được, nếu như về sau tộc trưởng đặc biệt nung đốt, cậu chính là đại công thần của bộ lạc."
Bị Liễu Thư nói mà mặt đỏ không thôi, Kathy hiếm khi thẹn thùng, đỏ mặt nhỏ giọng giải thích: "Nào có, mình chỉ là chơi đùa mà thôi, vẫn là cậu tốt cái gì cũng biết." Diendan~ChieuNinh
"Mình cũng chỉ biết chút da lông mà thôi, tay cậu khéo như vậy chúng ta trở về nặn bùn phôi cậu cần phải ra nhiều lực." Liễu Thư đùa bạn.
Không nghĩ tới Kathy vỗ vỗ ngực cố gắng hừ một tiếng nói: "Đây là tự nhiên, yên tâm mình sẽ làm thật tốt, không hiểu thì Tiểu Thư sẽ dạy mình được không?" Trong mắt đều là ánh sáng chờ mong.
A, còn biết khiêm tốn thỉnh giáo nha, quả nhiên không có uổng phí khí lực, trẻ nhỏ dễ dạy. Liễu Thư tâm tình tốt huống chi chế tạo đồ gốm chỉ có cô biết, nhưng công việc này cô không thể làm được một mình tự nhiên là dốc túi chỉ dạy. Đương nhiên cô chưa bao giờ nghĩ tới giấu diếm, nơi đây căn bản không cần có được không.
"Hiện tại mình trở về lấy đồ rồi chúng ta đựng chút đất trở về đi." Mỗi một lần có đồ ăn tươi mới gì đó, Kathy tuyệt đối là tích cực nhất quả nhiên là người không chịu ngồi yên.
Nhìn nhìn mặt trời trên cao, Liễu Thư do dự rồi nói: "Trước đừng vội, cũng sắp ăn cơm, chúng ta cơm nước xong lại đến là được, dù sao nhiều đất như vậy cũng chạy không thoát."
Cho dù là nóng vội nhưng cũng biết dù có gấp thì cũng phải suy xét, Kathy gật gật đầu đồng ý nói: "Vậy được, chúng ta trở về ăn cơm đi, hôm nay ăn ở bên nhà mình đi." Trong bộ lạc giống cái nấu cơm cũng là phân chia mấy đội, một đội xây dựng thì có một đội nấu cơm, đồ ăn đều không khác nhau mà chỉ xem trình độ dụng tâm của nhóm giống cái.
"Tiểu Thư."
Vừa định đáp ứng, rất xa lại nghe được tiếng của Allen, vừa quay đầu thì thấy hắn đến đây, hẳn là đã đến giờ ăn cơm mới mới đi tìm cô.
"Xem ra là không ăn cơm với cậu được rồi, cùng trở về thôi, vừa vặn mình nói việc này cho Allen, cậu ăn xong rồi thì mang đồ đến đây chờ mình biết không?"
Kathy bĩu môi, thầm nói sau khi khế ước chính là không giống với, nhưng vẫn thống khoái đáp ứng, cùng đứng lên với Liễu Thư đón Allen đang đi đến từ đối diện.
Hết chương 50_Q2.